Linh Cảnh Hành Giả

Chương 335: Lớp võ thuật chiến đấu (2)

Cẩu trưởng lão tiếp tục nói: “Lão hi vọng cậu bán ra món đạo cụ ẩn chứa dương phách của Tam Đạo sơn nương nương, cậu đồng ý không?”
Tác dụng của chày Phục Ma, là tịnh hóa cùng phá ma, nhưng nó mang theo nhân quả rất lớn, rất dễ dàng bị lão mõ truy tung ngàn dặm.

Nếu Thái Nhất môn có thể cho ra đạo cụ thay thế chày Phục Ma, cùng tặng kèm đạo cụ khác có giá trị, bao gồm tiền mặt, Trương Nguyên Thanh vẫn là muốn bán.

Cái này giống với Chén Thánh Đọa Lạc, tuy tầng cấp rất cao, nhưng tác dụng đối với hắn không lớn, chuyển hóa thành lợi ích trước mắt có thể hấp thu là tốt nhất.

Đổi vài món đạo cụ mạnh, xử lý Lý Hiển Tông.

Trương Nguyên Thanh suy tư, nếu bán ra, ra giá bao nhiêu thích hợp.

Cẩu trưởng lão khen ngợi: “Không cần khó xử, tôi đã thay cậu từ chối, dương phách của Tam Đạo sơn nương nương là bảo bối hiếm có trên đời, cậu lại là Thần dạ du, tương lai tất có tác dụng lớn.

Lão cho rằng một câu “Điều kiện tùy tiện ra”, liền muốn lấy đi bảo vật quý giá này?”

“Trưởng lão, ngài nói cái gì?”

“Dương phách của Tam Đạo sơn nương nương là bảo bối hiếm có trên đời.”

“Không phải, ngài là nói, điều kiện tùy tiện ra?” Trương Nguyên Thanh vô cùng đau đớn, hắn thầm nhủ tôi nguyện ý bán mà, làm ơn trả giá cao để mua.

Cẩu trưởng lão ngẩn ra, làm bộ không nhìn ra hắn động lòng, tiếp tục nói:

“Cậu không muốn bán là bình thường, dương phách của Tam Đạo sơn nương nương, có ba tác dụng lớn, một, luyện chế đạo cụ đẳng cấp cao. Hai, tương lai cấp bậc cậu đạt tới cảnh giới Chúa tể, có thể dùng nó làm giao dịch với vị nương nương kia. Ba, thủ đoạn cực đoan nhất, có thể thao túng cô ta, nô dịch cô ta.

“Đổi mà nói, chỉ cần cậu đạt tới cảnh giới Chúa tể, cậu có thể bằng vào món đồ kia, trở thành kẻ mạnh trong giai đoạn Chúa tể.”

Đây là nguyên nhân hắn từ chối Tôn trưởng lão, đánh cược một ván, nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể tấn thăng Chúa tể, Ngũ Hành minh lại thêm một vị chiến lực đỉnh cấp.

Nô dịch lão mõ... Chày Phục Ma đột nhiên không muốn bán nữa, trầm ngâm nói:

“Nhưng, tôi sợ không giữ được nó.”

Cẩu trưởng lão nói:

“Nếu cậu là sợ người Thái Nhất môn âm thầm cướp đoạt, vậy không cần lo lắng, nhân vật cấp trưởng lão, không đến mức làm loại chuyện này, Ngũ Hành minh cũng sẽ không cho phép. Trái lại Ám Dạ Mân Côi cậu phải đề phòng.

“Về phần linh cảnh, đây quả thật là vấn đề, cậu có thể tạm thời nộp lên món đạo cụ đó, do phân bộ thay cậu bảo quản, chờ cậu tương lai cấp bậc đủ, lại lĩnh trở về. Đương nhiên, quyền lựa chọn ở cậu.”

Nộp lên là bảo hiểm nhất, có trưởng lão bảo đảm, chính phủ không đến mức lừa đạo cụ của mình, bằng không bọn họ là có biện pháp. Nhưng như vậy, mình liền tổn thất một món đạo cụ mạnh mẽ, nhìn từ trước mắt, Ngũ Hành minh tựa như không có đạo cụ cấp Chúa tể của Thần dạ du. Về phần linh cảnh, chỉ cần không gặp công viên trò chơi Kim Thủy loại phó bản từng bị lão mõ ảnh hưởng kia, hẳn là không có vấn đề.

Trương Nguyên Thanh nói: “Tôi cân nhắc một chút.”

Lầu một, phòng chiến đấu võ thuật.

Trương Nguyên Thanh mặc quần áo luyện công màu trắng, dựa theo Quan Nhã chỉ thị, làm động tác giãn cơ không có độ khó.

Thần dạ du giao cho hắn cơ thể mạnh mẽ cùng sự mềm dẻo không tệ, bây giờ hắn có thể dễ dàng xoạc chân, còn không sợ xoạc đến trứng.

Quan Nhã cùng Khương Tinh Vệ cũng mặc quần áo luyện công màu trắng, hai cô gái một lớn một nhỏ, giá trị nhan sắc cao dáng người đẹp, cảnh đẹp ý vui.

“Tinh Vệ, em vì sao cũng ở nơi này?” Trương Nguyên Thanh dừng bước, nhìn về phía cô gái tóc đỏ.

“Tìm chị Quan Nhã đánh nhau, cái này không phải thú vị hơn đi học cùng đi làm sao?” Khương Tinh Vệ vẻ mặt hưng phấn.

Cô cũng không muốn tiếp tục ngồi văn phòng nữa.

Trươngg Nguyên Thanh giật mình: “Em cùng Quan Nhã ai lợi hại hơn?”

“Không dùng năng lực, chỉ đánh nhau, em không thắng được.” Khương Tinh Vệ thành thực nói.

Thuật chiến đấu của Lão ti cơ so với mình nghĩ còn mạnh hơn, Tinh Vệ cũng không phải đối thủ của cô

Quan Ngã ngồi ở trên mặt đất, khép lại hai chân, thân thể nghiêng về phía trước, hai tay dễ dàng nắm bàn chân hồng hào, nếu cổ áo thấp chút nữa, Trương Nguyên Thanh có thể tiếp thu phúc lợi.

Cô vừa kéo căng, vừa nói:

“Cậu tuy là tay mơ, nhưng luyện tập lực lượng chúng ta liền bỏ qua, võ thuật chiến đấu có rất nhiều lưu phái, trong nước ngoài nước, nhiều đếm không xuể. Chị dạy cậu vật lộn tự do trước đi, giai đoạn này mà nói, là thích hợp cậu nhất.”

“Chờ trình độ đề cao, cậu còn có hứng thú đối với thể thuật, chị sẽ dạy cậu càng nhiều lưu phái hơn.”

“Nghe qua chị còn am hiểu thuật trăm nhà?” Trương Nguyên Thanh nhìn với cặp mắt khác xưa.

Quan Nhã vẫn duy trì tư thế cúi người, cười nói:

“Bị ép, ài, Phó gia là đại gia tộc không có nhân tính, từ nhỏ đã coi trẻ con như nuôi cổ, bọn nhỏ cùng thế hệ khắp nơi đều phải cạnh tranh. Học tập, chiến đấu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận