Linh Cảnh Hành Giả

Chương 340: Linh cảnh mở ra (1)

Đang nói, cầu thang hai hướng truyền đến tiếng bước chân, Đại Cơ Bá, Bạch Long, Quyền Vương, Đường Quốc Cường… các đội trưởng, sắc mặt chăm chú dọc theo cầu thang đi xuống.
Trương Nguyên Thanh buông dao nĩa, nghênh đón, nhìn về phía thập trưởng nhà mình:

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Không có chuyện, Phó Thanh Dương sẽ không triệu tập cấp dưới họp.

Lý Đông Trạch chống gậy chống, thở dài nói: “Khu Khang Dương chúng ta có ba thành viên mất tích, khu khác cũng có thành viên mất tích, nhân số tích lũy đã mười người rồi.”

“Mất tích?” Trương Nguyên Thanh nhíu mày nói: “Bị nghề nghiệp tà ác săn giết sao?”

Đại Cơ Bá hừ lạnh nói: “Không phải, là bị Lý Hiển Tông bắt đi. Hắn để lại chữ ở mỗi một chỗ hiện trường gây án.”

Hỏa sư cao 1 mét 9, nhìn Trương Nguyên Thanh, nói: “Hắn nói, Nguyên Thủy Thiên Tôn, sớm hay muộn đến lượt ngươi.”

Trương Nguyên Thanh mặt tối sầm.

Năm lần bảy lượt bị khiêu khích, hắn có chút tức giận.

Về sau chờ ta trưởng thành lên, gã này còn có thể trở thành lịch sử đen tối.

Thanh Đằng tính cách dịu dàng nói sang chuyện khác, thấp giọng nói: “Chúng ta còn không biết mục đích hắn bắt đi hành giả chính phủ, chỉ sợ hắn lại muốn phục chế lần khủng bố tập kích thứ hai.”

Cho nên Phó Thanh Dương mới tổ chức hội nghị lần này. Hẳn là không đến mức nổi lên lần khủng bố tập kích thứ hai, chỉ sợ kẻ này có thủ đoạn của Vu cổ sư, luyện chế các hành giả đó thành cổ thú, sau đó sai khiến bọn họ vây giết mình... Trương Nguyên Thanh càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

Bạch Long nhíu chặt lông mày lá liễu, cả giận nói:

“Lý Hiển Tông này khinh người quá đáng, làm thành viên dưới trướng bà đây lòng người hoảng sợ.”

Trương Nguyên Thanh bổ sung nói:

“Phải mau chóng trảo bộ hắn, thời gian dài, phân bộ mất mặt, trước mắt trong diễn đàn đã có người đăng bài nói chuyện này.”

“Nhưng mọi người không phải giữ bí mật tin tức sao?”

Đường Quốc Cường lắc đầu nói: “Điều tra chỗ ở của một người, không nhất định cần tin tức, cũng có thể là truy tung. Chúng ta cần xử lý sự kiện, cần đi làm, trong quá trình này, rất dễ dàng bị câu ra, sau đó bám đuôi.”

Bạch Long mặc quần áo đua xe đứng ở trên bậc thang nhìn xuống Trương Nguyên Thanh, trêu chọc nói:

“Thằng nhóc cậu lần này nếu lại vào linh cảnh cấp S, sau khi đi ra khẳng định có khả năng xử lý Lý Hiển Tông.” Thanh Đằng lườm nguýt “miệng quạ đen”. Lại vào phó bản cấp S tôi tình nguyện một lần nữa trực diện Lý Hiển Tông...

Trương Nguyên Thanh nói: “Em từng hỏi Vương Thái, hắn nói, trong số liệu lớn trước mắt thu thập, không có liên tục ba lần đều vào phó bản cấp S.” Đại Cơ Bá ngẩn ra: “Có số liệu như vậy sao? Sao tôi không biết.” Đây là số liệu công khai được không, bất cứ lúc nào cũng có thể kiểm tra, ồ, anh là Hỏa sư, vậy không có việc gì... Trương Nguyên Thanh đáp lại bằng mỉm cười lễ phép. Đường Quốc Cường thở dài: “Lần trước ở bệnh viện Bình Thái chưa xử lý Lý Hiển Tông, quá đáng tiếc rồi. Nguyên Thủy, cậu trong khoảng thời gian này phải cẩn thận, tôi luôn cảm giác hắn đang nín nhịn. Chúng tôi cũng sẽ nắm chặt lùng bắt, tận lực thay cậu giải quyết hắn, nhưng cậu biết, trong biển người mênh mông lùng bắt Linh cảnh hành giả, không phải một chuyện dễ dàng.” Thanh Đằng thiện ý nhắc nhở: “Mấy ngày này ra vào chú ý chút, đừng để bị theo dõi.” Có tình huống lần trước, bọn họ những đội trưởng này, sợ còn Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa trưởng thành lên, bị Lý Hiển Tông vụng trộm đánh lén, vậy liền tổn thất to.

Bởi vì chuyện đội viên mất tích, tâm tình bọn họ không tốt, hàn huyên đơn giản vài câu, liền giải tán.

Trương Nguyên Thanh về tới nhà ăn, tiếp tục ăn như hùm như sói, mà lúc này, Quan Nhã mới ăn hết nửa miếng bít tết, liền dừng lại, xiên dưa mật ăn. “Chị không ăn nữa sao?” Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Lượng vận động không lớn, đừng cần ăn quá nhiều.” Quan Nhã si ngốc cười nói.

Trương Nguyên Thanh liền mang nửa phần bít tết của cô gạt đến trong khay của mình.

Người đẹp lai không cảm thấy có gì không ổn, trêu chọc: “Cái này nếu là Tinh Vệ, cậu đoạt thức ăn của con bé, con bé nhất định nhảy lên đánh nổ đầu chó của cậu. Ừm, chị sắp tới cũng phải vào phó bản, hơn nữa cũng là linh cảnh nhiều người.”

Trương Nguyên Thanh ăn bít tết, cười nói: “Không chừng chúng ta có thể ghép đến cùng phó bản, nếu Vương Thái ở nơi này, anh ấy sẽ nói căn cứ số liệu phân tích, cái này so với xác suất cậu ở trên đường nhìn thấy một cô nàng yêu thích, mà cô ấy vừa lúc thích cậu còn thấp hơn.”

Quan Nhã chớp chớp mắt: “Chẳng lẽ không phải so với một châm thấy máu còn thấp hơn sao.” Lão ti cơ này... Trương Nguyên Thanh cúi đầu ăn thịt.

Linh cảnh cùng thành phố, tỷ lệ ghép sẽ lớn một chút, nhưng số lượng Linh cảnh hành giả bày ở đó, số lượng phó bản linh cảnh cũng bày ở đó, xác suất hai người quen biết trong hiện thực đồng thời ghép đôi đến một linh cảnh rất thấp rất thấp, nếu thật sự ghép, đại khái chính là duyên phận đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận