Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2633: Thẳng thắn thành khẩn (3)

Con mẹ nó chứ, hai ngươi ngay từ đầu đã diễn mình! Trong lòng Trương Nguyên Thanh lầu bầu, sau đó hỏi:

“Bà ngoại biết thân thế dì trẻ không?”

“Đương nhiên biết, Ngọc Nhi cũng không phải trong bụng bà ấy chui ra, bà ấy sao có khả năng không biết. Chẳng qua năm đó lúc Trương Thiên Sư gửi nuôi nó ở nhà bà ngoại cháu, chỉ nói nó là con của bạn bè, cha mẹ gặp tai nạn xe cộ chết rồi, trong nhà không có thân thích. Ông bà ngoại cháu đều không phải linh cảnh hành giả, cho nên không nhắc chuyện Sở gia.” Cậu trả lời.

“Khó trách, khó trách bà ngoại vẫn luôn ép dì trẻ đi xem mắt, bởi vì bà biết dì trẻ không phải 25 tuổi, mà là đại cô nương 27 tuổi.” Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ.

Cung chủ cùng dì trẻ tuổi tác không tương xứng, lúc trước Trương Nguyên Thanh từng hoang mang một điểm này.

Bây giờ nghĩ đến, vì che giấu thân phận, dì trẻ chỉnh thấp tuổi xuống, nhưng bà ngoại là biết tuổi chân thật của cô, cho nên mới vội vã gả con gái như vậy.

27 tuổi chưa có bạn trai, cho dù ở Tùng Hải thành phố lớn như vậy cũng là tương đối quá lứa rồi.

Mặt khác, Hạ Hầu gia lúc đó đến Tùng Hải trả thù cung chủ, từng vận dụng quan hệ của văn phòng cảnh sát, điều tra hộ khẩu phụ nữ tuổi phù hợp của Tùng Hải.

Chưa tìm ra cung chủ.

Bây giờ nghĩ đến, tìm không thấy là đúng, ông ngoại ngày xưa là đội trưởng trị an, sửa chữa hộ tịch chẳng phải là dễ dàng.

“Thật ra mẹ cháu là muốn mang Ngọc Nhi coi như con dâu nuôi từ bé, mỗi ngày tẩy não cho nó, nói nếu sinh con trai, liền để nó gả cho cháu, như vậy chính là người một nhà thật sự rồi, Ngọc Nhi liền chịu cái lý do này, bởi vì nó từ nhỏ cửa nát nhà tan, khát vọng thân tình.” Cậu tặc lưỡi nói:

“Nhưng ba cháu trẻ tuổi mất sớm, nó không thể không đi xa nước ngoài, Ngọc Nhi liền ở lại nhà bà ngoại cháu. Bà ngoại cháu nuôi nó hơn hai mươi năm, coi như khuê nữ ruột thịt, khuê nữ sao có thể cặp với cháu ngoại, nghĩ như thế nào thấy cân cấn như thế đó, cho nên liền đặc biệt đề phòng, gặp Ngọc Nhi thân cận với cháu, bà ấy liền ức giận.”

Mình đột nhiên hiểu vì sao Trần Thục không giảng đạo lý chán ghét Quan Nhã tỷ rồi! Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.

Đồng thời cũng rõ bà ngoại sau khi biết hắn có bạn gái, mặt mày hớn hở như vậy, còn cổ vũ hắn ở chung.

“Trần Thục năm đó là mang theo phân thân Trương Thiên Sư xuất ngoại nhỉ, cậu, cậu có biết phân thân Sở Thượng cùng Vô Ngân đại sư ở nơi nào hay không?” Trương Nguyên Thanh đầy chờ mong hỏi.

Tổ bốn người Tiêu Dao năm đó ôm quyết tâm nhất định phải chết tiến vào phó bản, muốn phá giải bí mật linh cảnh, bọn họ ở trong hiện thực đều để lại phân thân, một khi tử vong, liền có thể để Sở gia lợi dụng Mẫu Thần Tử Cung hồi sinh bọn họ.

Bây giờ trừ phân thân Trương Thiên Sư bị Trần Thục mang ra nước ngoài, phân thân Sở Thượng cùng Vô Ngân đại sư không biết tung tích, người trước chết ở hai mươi năm trước, người sau mất ở năm nay.

“Cậu không biết, cậu với bọn họ không phải quá quen thuộc.” Cậu hậm hực nói, sau đó đổi giọng: “Nhưng cha cháu khẳng định biết, chỉ cần hồi sinh cha cháu, liền có thể hồi sinh Sở Thượng cùng Trương Thiên Sư, nhưng Mẫu Thần Tử Cung ở Binh Chủ Giáo, muốn hồi sinh cha cháu, gần như không thể.”

“Tìm Ma Nhãn không phải được rồi sao.” Trương Nguyên Thanh theo lý thường nói.

Cậu khẽ lắc đầu:

“Trương Thiên Sư là Chúa Tể đỉnh phong, chỉ cần hắn ở Tây Bắc sống lại, Tu La nháy mắt có thể cảm ứng được. Cháu lần trước có thể thành công sống lại, là vì cháu ở trong mắt Tu La giống như con kiến, lúc cháu ngủ, sẽ để ý một con kiến bò qua bên cạnh cháu sao?”

Mặc dù tổn thương tự tôn, nhưng Trương Nguyên Thanh không thể phản bác, “Vậy chỉ có thể tìm cơ hội tiếp, có lẽ có thể để Ma Nhãn Thiên Vương trộm Mẫu Thần Tử Cung ra, cái này về sau lại bàn sau. Đúng rồi, biểu ca là linh cảnh hành giả sao?”

Lúc hỏi ra vấn đề này, vẻ mặt hắn đầy chờ mong.

“Hắn là y bát truyền nhân của ông ngoại cháu, không phải của cậu.” Cậu nhún nhún vai: “Nguyên Quân là tên phàm phu tục tử không chịu cố gắng.”

“Cậu một vị Bán Thần, đứa con nối dõi duy nhất thế mà không phải linh cảnh hành giả.” Trương Nguyên Thanh có chút thất vọng, liếc nhìn cậu.

“Bán Thần liền nhất định sẽ sinh ra linh cảnh hành giả sao, Thái Nhất môn chủ con nối dõi đông đảo, linh cảnh hành giả không đến một phần mười, Bán Thần linh cảnh thế gia làm ngựa giống một trăm năm, sinh ra mấy linh cảnh hành giả?” Cậu nhấp một ngụm rượu vang, hậm hực nói:

“Hơn nữa, Nguyên Quân bây giờ không phải linh cảnh hành giả, không chừng vài năm nữa thành thì sao, cháu không phải cũng năm nay mới đạt được thẻ nhân vật, còn là ta hao hết tâm tư giúp cháu từ chỗ Ma Quân cướp được.”

Trương Nguyên Thanh giật mình, “Nói đến Ma Quân, cậu, cháu đang muốn nói cho cậu, Ma Quân xuất hiện ở trong phó bản giết chóc, nói chuẩn xác, đó là chấp niệm của hắn, chính là hắn mượn dùng cơ thể của cháu, triệu hồi ra Thái Dương, bài trừ Thái Âm ẩn giấu, khôi phục giá trị đạo đức.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận