Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1856: Hạ Hầu Ngạo Thiên bành trướng (3)

Giang Nam, Bì Cách thành.

Hạ Hầu Ngạo Thiên hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đá văng phòng sách của tộc trưởng.

“Thúc công, cháu lại tới rồi!” Hạ Hầu Ngạo Thiên lớn tiếng nói.

“Ông nội, gã này lại xông vào.” Cháu nội của lão gia chủ lớn tiếng nói.

“Ngươi biến đi.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên một cước đạp bay hắn.

Lão gia chủ ngồi ở bên bàn viết sổ tay “tài liệu học” thở dài một tiếng, nâng mắt nhìn qua, nặn ra nụ cười:

“Lần này lại muốn đi kho báu?”

“Không phải, cháu đến đàm phán một vụ làm ăn với thúc công.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói: “Nhưng trước khi đàm phán việc làm ăn, cháu cho rằng thúc công nên hỏi hỏi cấp bậc của cháu trước.”

Lão gia chủ ngẩn ra, bật thốt lên nói: “Cháu cấp 6 rồi?”

Hạ Hầu Ngạo Thiên vênh mặt.

Lão gia chủ vừa kinh vừa hỉ vừa ưu sầu, trong giới trẻ Hạ Hầu gia, Thánh Giả cấp 6 có thể đếm được trên đầu ngón tay, vốn nên là việc vui lớn, nhưng lại là tên lêu lổng đầu óc chập mạch như vậy.

Thấy Hạ Hầu Ngạo Thiên bảo trì tư thế lỗ mũi nhìn người, lão gia chủ thử nói: “Cho nên, làm ăn cháu nói là?”

Hạ Hầu Ngạo Thiên từ trong túi tiền lấy ra mấy bản vẽ, “Thúc công xem một chút.”

Lão gia chủ vẻ mặt hồ nghi, tiếp nhận bản vẽ, tập trung nhìn vào, trong đôi mắt đục ngầu đột nhiên phóng ra ánh sao, cái tay cầm tờ giấy thế mà lại nhẹ nhàng run lên.

“Hay, hay nha.” Lão gia chủ kích động tới mức cả người phát run, “Thiết kế con rối tinh diệu như thế, đây, đây là ra từ tay vị đại sư nào?”

Cơ quan con rối đối với Học Sĩ cấp Chúa Tể mà nói không tính là gì, lão gia chủ kích động là mạch suy nghĩ của bản vẽ thiết kế, cấu tạo bên trong thứ thiên hướng kỹ thuật này.

“Thúc công, bộ dáng của ngài như chưa trải đời vậy.” Hạ Hầu Ngạo Thiên dùng lỗ mũi nhìn vị trưởng bối này, “Bản vẽ giống như vậy, cháu có một quyển.”

Nghe được hai chữ “một quyển”, ánh mắt của lão gia chủ bỗng nhiên sắc bén, sắc bén đến mức Hạ Hầu Ngạo Thiên có chút sợ hãi.

“Một quyển? Có phải bí tịch cơ quan hoàn chỉnh hay không? Cháu lấy đâu ra, mau, mau lấy ra cho thúc công nhìn xem.”

Hạ Hầu lão gia chủ nháy mắt bắt lấy cánh tay Hạ Hầu Ngạo Thiên, bàn tay khô gầy bộc phát ra lực lượng cường đại, ông lão này xưa nay ôn hòa bình thản, được coi là lòng dạ rộng lớn. Bởi vì là trưởng bối ít ỏi trong gia tộc có thể chịu được Hạ Hầu Ngạo Thiên.

Giờ phút này lại kích động giống như người trẻ tuổi bà xã vừa sinh con đầu lòng.

Cái gọi là nhất diệp tri thu, một tờ bản vẽ cơ quan con rối tinh diệu tuyệt luân, dự báo chất lượng cùng cấp bậc của cả bí tịch.

- Giải thích "nhất diệp tri thu" nghĩa là nhìn một chiếc lá mà biết mùa thu. Hết giải thích.

Cơ quan thuật là thứ tốt nha, đạo cụ không thể thông dụng, số lượng có hạn, nhưng cơ quan thuật là có thể chế tạo lượng lớn, tương tự trang bị cho quân đội.

Nó có thể hoàn toàn thay đổi kết cấu trung hạ tầng của một thế lực, khiến lực lượng cơ sở của Hạ Hầu gia vượt qua linh cảnh thế gia khác, thậm chí đạt tới trình độ khiến quan phương kiêng kị.

Chỉ là cơ quan thuật thứ đồ chơi này, là từng thế hệ tích lũy kỹ thuật, không phải có tiền có thực lực có thể khai sáng, nghiên cứu phát triển ra.

Người tu hành cổ đại dùng mấy ngàn năm tích lũy kỹ thuật, linh cảnh hành giả đương đại muốn dùng trăm năm thời gian đuổi kịp, sao có khả năng?

Cho nên, một quyển bí tịch ghi lại các loại cơ quan tạo vật, trình độ quý giá không cần nói cũng biết.

Hạ Hầu Ngạo Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, “Thúc công, bộ dáng ngài bây giờ giống nhân vật phản diện, cháu tức giận rồi.”

Lão gia chủ ngẩn ra, sau đó ý thức được mình đã thất thố, vội vàng buông tay, trừng mắt nói: “Nói!”

Hạ Hầu Ngạo Thiên chợt có ý tưởng, đối đáp trôi chảy:

“Cháu sáng nay vào phó bản bang phái của Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

“Cháu vào phó bản? Cháu còn gia nhập bang phái của Nguyên Thủy Thiên Tôn?” Lão gia chủ mờ mịt nói: “Sao ta không biết. Ừm, cái này không quan trọng, cháu tiếp tục.”

“Phó bản tên là tòa thành cơ quan Mặc tông, cấp S, cơ quan bí tịch là một trong những chiến lợi phẩm, trước mắt bị Nguyên Thủy Thiên Tôn bảo quản, nhưng người trong bang phái có quyền đọc bất cứ lúc nào.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói.

Phó bản cấp S, tòa thành cơ quan Mặc tông... Lão gia chủ nhíu mày, trong đầu nhanh chóng lướt qua một lần cơ sở dữ liệu, năng lực đã gặp qua là không quên được của Học Sĩ khiến lão rất nhanh bắt giữ được từ ngữ tương quan.

“Đời Tống là có một tiên môn như vậy, trong cơ sở dữ liệu của chúng ta có, nhưng cấp bậc độ khó chỉ có cấp C, hơn nữa chỉ có một cái phó bản như vậy, tên là Mặc tông thí luyện.” Lão gia chủ nói:

“Phần thưởng phó bản cấp thấp cũng rất thưa thớt bình thường.”

“Đó là bởi vì tòa thành cơ quan ở thời Nam Tống đã diệt vong, lịch sử ngắn ngủi, cho nên phó bản đối ứng không nhiều, chúng ta lần này nhiệm vụ chủ tuyến chính là điều tra rõ nguyên nhân nó bị diệt.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận