Linh Cảnh Hành Giả

Chương 253: Quỷ gửi thư (1)

“Nghỉ ngơi?” Trương Nguyên Thanh ngẩn ra.
“Bách phu trưởng trắng đêm không ngủ, hẳn là vụ án gặp phải bình cảnh.” Chị gái tất đen cười dịu dàng: “Tôi đi theo thiếu gia rất lâu rồi, còn chưa từng thấy hắn vì một vụ án buồn bực như thế, ngài phải giúp hắn nhiều hơn.”

Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, rất nhanh, hắn một lần nữa tới cửa biệt thự xa hoa.

Trong phòng sách, Trương Nguyên Thanh nhìn tranh chân dung treo ở trên tường, lại nhìn Phó Thanh Dương tư thế ngồi đoan chính, cảm khái nói:

“Tranh là tranh tốt, đáng tiếc!”

Phó Thanh Dương đang chuẩn bị hỏi, nghe vậy ngẩn ra: “Lời này giải thích thế nào?”

Trương Nguyên Thanh thành khẩn nói: “Cho dù trình độ họa sĩ cao tới đâu, cũng vẽ không ra một phần ngàn thần thái cùng anh tuấn của bách phu trưởng, bởi vậy đáng tiếc.”

Phó Thanh Dương nhìn hắn vài lần, thản nhiên nói: “Nói việc chính đi, đừng lãng phí thời gian ở trên những lời không có ý nghĩa này.”

Nhưng Trương Nguyên Thanh từ trong biểu cảm rất nhỏ của đối phương, nhìn ra hắn thật ra rất hưởng thụ.

Lúc vừa mới đến, Phó Thanh Dương nhíu mày, tâm sự nặng nề, nhưng bây giờ lông mày giãn ra, sắc mặt cũng nhu hòa hơn rất nhiều.

Trương Nguyên Thanh kéo ghế dựa lưng cao qua ngồi xuống, nhìn công tử ca cao ngạo lạnh lùng bên cạnh bàn, hỏi:

“Các trưởng lão cần bao lâu mới có thể làm ra quyết định xử trí Hạ Hầu Trì?”

“Tôi không thể cho cậu đáp án.” Phó Thanh Dương lắc đầu, sau đó giải thích:

“Hạ Hầu Trì không chạy được, nhưng hắn là dòng chính Hạ Hầu gia, trước khi xử trí hắn, phải bàn bạc với với Hạ Hầu gia. Không nói mà giết, sẽ ảnh hưởng quan hệ của hai thế lực, thậm chí tạo thành xung đột.”

Đây chính là tư duy mông đít quyết địn* nha... Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

Góc độ trưởng lão suy nghĩ vấn đề so với nhân viên cơ sở là khác nhau, giống nhau mới có vấn đề.

“Vậy bách phu trưởng kế tiếp tính điều tra như thế nào?”

Phó Thanh Dương liếc hắn một cái, chưa nói chuyện.

Xem ra là không có biện pháp hay, quả thật, muốn tìm được Linh cảnh hành giả đẳng cấp cao một lòng lẩn trốn quá khó, cái này cần thời gian... Trương Nguyên Thanh liền nói ngay:

“Bách phu trưởng, tôi nhớ rõ buổi tối ngày đó giết chết Hoành Hành Vô Kỵ, chúng ta thảo luận ra động cơ Hắc Vô Thường ẩn núp ở Tùng Hải, là vì Chén Thánh Sa Ngã xảy ra vấn đề, cho nên Hắc Vô Thường âm thầm liên lạc Hoa Hồng Đêm Tối, chạm trán đối phương ở Tùng Hải.”

Phó Thanh Dương khẽ gật đầu.

Trương Nguyên Thanh tiếp tục nói:

“Ngày hôm qua sau khi tan tầm, tôi suy nghĩ thật lâu Hoa Hồng Đêm Tối vì sao phải giúp Hắc Vô Thường? Lợi ích bọn họ có thể đạt được là cái gì.”

Ánh mắt Phó Thanh Dương ngưng trọng.

Trương Nguyên Thanh vẫn nói tiếp lời của mình: “Chúng ta từng phân tích, vấn đề của Chén Thánh Sa Ngã bắt nguồn từ Ma Quân, mà Ma Quân là Thần dạ du, hắn tất nhiên sử dụng thủ đoạn nào đó, mới khiến Chén Thánh Sa Ngã xảy ra vấn đề, nhưng tôi kiến thức nông cạn, không thể nghĩ ra có cái gì, có thể ảnh hưởng Chén Thánh Sa Ngã cái đạo cụ loại quy tắc này.”

Hắn chưa chỉ rõ là năng lực lĩnh vực nhật thần lực, như vậy quá cố ý, lấy kiến thức của Phó Thanh Dương, chuồn chuồn lướt nước là đủ rồi.

Phó Thanh Dương trầm ngâm vài giây, mắt càng lúc càng sáng:

“Có thể đối phó Chén Thánh Sa Ngã, chỉ có thể là vật phẩm cùng cấp bậc, tôi biết thủ đoạn Ma Quân kiềm chế Chén Thánh Sa Ngã rồi.”

Hắn nhìn Trương Nguyên Thanh một cái, phổ cập khoa học nói:

“Là nhật thần lực, Thần dạ du đẳng cấp cao có thể vận dụng, nắm giữ lực lượng mặt trời. Về phần Ma Quân sử dụng là đạo cụ hay vật phẩm tương quan, tôi cần tìm đọc cơ sở dữ liệu, nếu cần thiết, phải hướng Thái Nhất môn xin quyền hạn.

“Hoa Hồng Đêm Tối hẳn là muốn đạt được nó, tuy cái này không thể để chúng ta trực tiếp tìm được Hắc Vô Thường, nhưng hiểu biết càng nhiều tình báo, cửa đột phá sẽ theo đó xuất hiện.”

Công tử ca cao ngạo lạnh lùng lộ ra một nụ cười, khen ngợi: “Suy nghĩ của cậu tốt lắm, tôi quả nhiên không nhìn lầm người, nếu cậu là thám báo, nhất định sẽ cực kỳ xuất sắc.”

Vẫn là thôi đi, làm ‘mắt’ có cái gì tốt... Trương Nguyên Thanh dám trước mặt Lý Đông Trạch trêu chọc như thế, lại không dám ở trước mặt Phó Thanh Dương làm nhục thám báo, tiếc hận nói: “Đúng vậy đúng vậy.”

Rời khỏi biệt thự, Trương Nguyên Thanh gọi cho Vương Thiên.

“Ngài có gì phân phó.” Vương Thiên cung kính nói.

Tần suất ngài liên hệ tôi có phải quá cao rồi hay không?

“Anh giúp tôi chuyển lời Chỉ Sát cung chủ, cứ nói Hạ Hầu Tân bị diệt khẩu rồi. Mặt khác, chuyện tôi bảo cô ấy điều tra, hi vọng cô ấy có thể nhanh một chút, thời gian rất khẩn trương.” Trương Nguyên Thanh trầm giọng nói.

Vương Thiên nghe vào trong tai, kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

Một mặt là kinh ngạc bởi Hạ Hầu Tân bị diệt khẩu, bị ai diệt khẩu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận