Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1302: Yến hội kinh biến (5)

Diệu Đằng Nhi lại nở nụ cười.
“Tôi chuẩn bị ba món đạo cụ, cậu có thể chọn một món trong đó.” Âm Cơ nhấp một ngụm rượu vang, vừa buông ly rượu xuống, vừa thấp giọng nói: “Một món là Tinh Đồ có thể tăng lên năng lực thôi diễn của cậu, chờ cậu đến cấp 5, vừa lúc có thể dùng đến, trả giá là cậu sẽ nhiễm tật xấu coi bói cho người ta. Một món là vòng tay nghề nghiệp Thú Vương, nó có thể đề cao tính cân bằng, tính linh hoạt, lực lượng cùng thể lực của cậu, mỗi ngày có thể biến ảo thành một loại động vật, trả giá là cậu sẽ càng ngày càng thích thiên nhiên, nếu trong nhà có vườn hoa, có thể hóa giải trả giá.”

“Một món là đao nghề nghiệp Hỏa Ma, mang theo hiệu quả phá giáp cùng tổn thương, ba đao có thể phá vỡ đạo cụ phòng ngự Thổ Quái phẩm chất Thánh Giả bình thường.”

Tinh Đồ ý nghĩa không lớn, mình đã có Đại La Tinh Bàn, đao của Hỏa Ma cũng như thế, trái lại đạo cụ tăng lên cận chiến trên diện rộng, cùng với có được năng lực thú hóa không tệ, hơn nữa trả giá cũng không nghiêm trọng... Trương Nguyên Thanh chưa từng suy nghĩ nhiều, nói: “Tôi muốn vòng tay.”

Âm Cơ nhẹ nhàng gật đầu: “Sau buổi tiệc kết thúc cho cậu, tôi muốn uống rượu một mình. Mặt khác, trạng thái của cậu không quá đúng, nhớ khống chế cảm xúc của mình.”

Chị là đang nhắc nhở tôi, đừng làm bừa sau khi uống rượu? Vẫn là dịu dàng như vậy... Trương Nguyên Thanh cười nói: “Được!” Hắn uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, nói: “Tôi vào nhà vệ sinh trước, sau khi bữa tiệc kết thúc lại nói chuyện.”

Dứt lời, hắn ở dưới mọi người nhìn chăm chú, rời khỏi nhà ăn, bước về phía nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh, Trương Nguyên Thanh xả hết áp lực trong bàng quang, đứng ở trước bồn rửa tay, cúi người vốc một vốc nước, vỗ vào khuôn mặt.

Lúc này, cửa nhà vệ sinh đẩy ra, Yên Nhi mặc váy lụa mỏng hoa mỹ, đeo trang sức sang quý, trang điểm tựa như công chúa, khóe miệng mỉm cười tiến vào.

“Yên Nhi, nơi này là nhà vệ sinh nam.”

Trương Nguyên Thanh thiếu chút nữa muốn lao ra xem bảng, xem có phải mình đi nhầm hay không.

“Em biết.” Yên Nhi xách làn váy dài đi đến bên bồn rửa tay, tuổi không lớn, lại nụ cười quyến rũ: “Trong giới bọn em có cái quy củ, trên tiệc nhìn trúng ai, liền thừa dịp hắn vào nhà vệ sinh đi qua theo, người khác thấy, sẽ bỏ qua, tìm mục tiêu khác.”

Cô uống không ít rượu, khuôn mặt ửng đỏ, mắt mù sương, lấp lánh, mang theo một chút men say cùng quyến rũ.

Giới quý tộc thật... Trương Nguyên Thanh lắc đầu uyển chuyển từ chối: “Anh không thích như vậy.”

Hắn vừa nói xong, liền thấy Yên Nhi cười mỉm đi tới gần, thân thể yểu điệu mềm mại dựa sát vào hắn, giọng ngọt ngào dụ người: “Anh có thể làm bất cứ chuyện gì đối với em, có thể ở nơi này, cũng có thể đi phòng nghỉ. Nếu sau đó anh hài lòng đối với em, chúng ta có thể duy trì quan hệ, nếu không hài lòng, em cũng sẽ không quấn quít lấy anh.”

Một thiếu nữ thân phận không thấp, dung mạo thanh lệ, nói ra lời dụ người rõ ràng như vậy đối với ngươi, đàn ông có dục vọng bình thường rất khó từ chối.

Con gái tư sinh của trưởng lão phân bộ Giải thị, địa vị không cao, ăn mặc đặc biệt hoa lệ, đều nói thiếu cái gì mới khoe khoang cái đó... Cô ấy đây là coi mình là con mồi, cũng đúng, cặp với Nguyên Thủy Thiên Tôn, tương đương một bước lên trời. Cho dù là lão cha trưởng lão kia, cũng sẽ nhìn cô bằng ánh mắt khác...

Ài, quả nhiên giữa người trưởng thành với nhau đều là ích lợi, mình còn tưởng cô ấy là fan nữ nhỏ tuổi của mình, ừm, là fan nữ cũng không...

Trong khi Trương Nguyên Thanh đầu óc chuyển động, thấy thiếu nữ thanh lệ khẽ nâng tay, lưu luyến ở bụng, hạ đan điền của mình, khiêu khích bộ vị mẫn cảm.

Mùi thơm trên người cô ập tới từng cơn, tựa như nước hoa tình yêu cực phẩm.

Tay cô giống như mang theo ma lực kỳ dị, khiến bụng Trương Nguyên Thanh chợt dâng lên dục hỏa, sinh ra dòng chảy nóng, cứng rắn như sắt.

Trong đầu hắn không tự giác hiện lên rất nhiều hình ảnh hương diễm, thiếu nữ ngồi ở trước bồn rửa tay tách ra hai chân; Thiếu nữ ghé vào trên bồn vệ sinh cong mông; Thiếu nữ chống bồn rửa tay khép chân; Thiếu nữ bị đóng đỉnh ở trên tường cắn môi không dám cao giọng...

Trương Nguyên Thanh miệng khô lưỡi khô, theo bản năng dựa theo hình ảnh trong đầu, bế Yên Nhi lên bồn rửa tay, hít thở dồn dập ma sát váy lụa mỏng.

Khuôn mặt trải rộng đỏ ửng của Yên Nhi quyến rũ động lòng người, khóe miệng hơi nhếch lên, chân ngọc thon dài quặp lấy lưng Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Ngay tại lúc cô khẽ nâng mông, ám chỉ người đàn ông ánh mắt nóng rực lột đi đồ ren của mình.

Đột nhiên, dưới váy, một vật lạnh lẽo cứng rắn tì lên bụng mình.

Cô ngạc nhiên nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, người đàn ông này một khắc trước còn tư thái lửa sắp thiêu đốt lý trí, lúc này ánh mắt trong veo, khóe miệng cười lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận