Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1784: Năng lực xã giao của Nguyên Thủy Thiên Tôn (3)

Khấu Bắc Nguyệt xem thời gian, nói: “Hẳn là sắp tới rồi.”

Nói xong, điện thoại di động quả nhiên vang lên, người gọi Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Ở dưới nhìn chăm chú của mọi người, hắn nhanh chóng nhận cuộc gọi, trong loa truyền đến lời nói lời ít mà ý nhiều: “Xuống dưới lấy đồ.”

Khấu Bắc Nguyệt lập tức từ trên ghế bậy dậy, kích động chạy ra khỏi phòng lớn.

Người đàn ông trung niên đẩy đẩy mắt kính, nói: “Nó thoạt nhìn cũng không giống đối địch Nguyên Thủy Thiên Tôn nha.”

Cô gái quyến rũ bật cười một tiếng, “Trẻ con tuổi nổi loạn, ai biết được.”

Ông lão tóc bạc trắng giọng trầm thấp: “Càng là tuổi nổi loạn, càng phải có kiên nhẫn, đối đãi trẻ con không thể chỉ trông vào đánh, nhưng cũng không thể không đánh.”

“Bác Dương, ngài cũng đã về hưu rồi, đừng giữ mãi bộ lý luận giáo dục đó nữa.” Người đàn ông quyến rũ mi mắt cong cong, trang điểm nhẹ, ngón tay tạo hình Lan Hoa Chỉ, vẻ mặt chán ghét nói.

Hắn quay sang cầm tay giao dịch viên ngân hàng “Điềm Tâm Hồng Ma” bên cạnh, tiếng chói tai, giọng điệu khoa trương: “Ai u, Hồng Ma muội muội làm nail ở đâu thế, thật đẹp, chờ nghe kinh xong, dẫn tỷ tỷ đi làm.”

Đợi hơn mười phút, cửa phòng rốt cuộc mở ra, Khấu Bắc Nguyệt đẩy một chiếc xe đưa đồ ăn tiến vào, một người trẻ tuổi đi theo phía sau, ngũ quan coi như không tệ, tuy không phải đại soái ca mặt như quan ngọc, mắt như tinh tú, nhưng cũng tính là tuấn tú sáng sủa.

Khí chất đồng thời có tà dị tôn quý của Thần Dạ Du cùng mờ mịt thần bí của Tinh Quan.

Người trẻ tuổi cũng đẩy một chiếc xe đưa đồ ăn, trên xe đưa đồ ăn bày đầy nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp cùng những chai rượu ngon.

“Các người lại làm cái gì? Hôm nay là ngày đại sư giảng kinh, không phải ngày uống rượu tụ hội.” Bà thím khí chất âm trầm lạnh lùng nói, cô đánh giá vị thiên tài quan phương này, có chút bất mãn.

Trương Nguyên Thanh đóng cửa lại, nhìn lướt qua mọi người bên cạnh bàn, cuối cùng nhìn về phía Tiểu Viên.

Tiểu Viên liền từ bên trái bắt đầu, lần lượt giới thiệu.

Trương Nguyên Thanh liền mặt đầy nụ cười đi qua bên cạnh bàn, bắt tay với mỗi một vị thành viên, đá lông nheo với cô gái quyến rũ, xoa đầu nữ sinh cấp 2, nói với người đàn ông xinh đẹp khêu gợi: Tỷ tỷ thật xinh đẹp.

Một bộ dáng lần đầu gặp như đã quen từ lâu, khiến mọi người rất không thích ứng.

“Nghe kinh giảng pháp cũng không chậm trễ ăn uống mà.” Trương Nguyên Thanh đẩy một hộp hồng trà tinh phẩm tới trước mặt “dì Oa”, “Lá trà lão tổ tông Tạ gia tự mình bồi dưỡng, dì Phương ngài nếm thử. Bắc Nguyệt, mau đun nước đi, dùng thùng Tuyết sơn băng tuyền kia tôi mang đến.”

Mắt dì Phương sáng lên, vẻ mặt do dự một phen, yên lặng mở ra hộp đồng, khẽ hít vào hương thơm lá trà.

Trương Nguyên Thanh tiếp theo lại đưa rượu ngon cho Tổng Giáo Đầu Lâm Xung, đẩy bánh ngọt cao cấp cho nữ sinh cấp 2, đưa hộp quà trang điểm, chăm sóc da bản giới hạn cho “Điềm Tâm Hồng Ma” cùng “Bá Vương Biệt Cơ”, tặng xì gà cực phẩm cho bác Dương tóc hoa râm...

Thật ra Khấu Bắc Nguyệt đã sớm mang ID linh cảnh, hoặc tên gọi thân mật, tư liệu, tính cách sở thích các thứ của thành viên đoàn đội, tổng hợp ở trong văn bản gửi cho hắn.

Trương Nguyên Thanh lần này là có chuẩn bị mà đến, tựa như lần đầu tiên gặp người nhà thân thích bạn gái, hắn đều chuẩn bị cho mỗi người món quà khó có thể từ chối.

Mà người nhận được quà, quả thật rất hài lòng.

“Về sau mọi người đều là người một nhà, đây là danh thiếp của tôi, tương lai gặp bất cứ chuyện gì đều có thể tìm tôi.” Trương Nguyên Thanh phát danh thiếp cho thành viên ngồi đây.

Khấu Bắc Nguyệt nhân cơ hội kéo ghế dựa, muốn ngồi trở lại bên cạnh Tiểu Viên, nhưng Trương Nguyên Thanh tay mắt lanh lẹ, túm cổ áo hắn kéo ra bên ngoài, “Đi đi đi, mang lên lẩu dưới lầu, mang lên lò vi ba cùng nồi gang.”

Trương Nguyên Thanh thuận thế vào ngồi, khi cúi đầu, nói nhỏ bên tai Tiểu Viên: “Cũng được chứ?”

Tiểu Viên liếc hắn một cái.

Trương Nguyên Thanh từ chỗ sâu trong ánh mắt cô thấy được sự dịu dàng.

Khấu Bắc Nguyệt rất nhanh đi mà quay lại, không bao lâu, trong phòng bay lên làn sương thơm phức, trong nước lẩu nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp chìm chìm nổi nổi. Khấu Bắc Nguyệt nắm mã tấu, cắt thức ăn ở trên bàn.

Nhóc mập đứng ở trước lò vi ba, dùng một cái chảo làm bít tết.

Trương Nguyên Thanh cùng Lâm Xung kề vai sát cánh, chè chén, còn uống chén rượu giao bôi với “Điềm Tâm Hồng Ma”, hai thành viên giai đoạn Siêu Phàm hắn cũng không bỏ bê, nói ẩu nói tả muốn thu bọn họ làm người cung cấp thông tin.

Mọi người vốn có chút kháng cự, nhưng trình độ nghệ thuật ngôn ngữ của Nguyên Thủy Thiên Tôn cực cao, hắn tán gẫu với Lâm Xung võ thuật chiến đấu, tán gẫu với Điềm Tâm Hồng Ma xa xỉ phẩm, tán gẫu với Bá Vương Biệt Cơ đồ trang điểm, tán gẫu cùng bác Dương giáo dục con em, tán gẫu cùng dì Oa, không, dì Phương lá trà. Vài chén rượu xuống bụng, không khí liền sôi nổi hẳn lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận