Linh Cảnh Hành Giả

Chương 925: Nhập quan công lược (4)

Quan Nhã xuyên qua mắt mèo, cẩn thận đánh giá khuôn mặt càng ngày càng đẹp trai của Nguyên Thủy, có năng lực quan sát, cô xác nhận đối phương là mang thành ý mà đến, không phải lừa cô mở cửa.
Trong lòng hơi do dự, giãy giụa vài giây, vặn mở tay nắm cửa chống trộm.

“Rắc!” Cửa mở ra.

Trương Nguyên Thanh nhìn quét một cái lão tài xế đứng ở cửa, cô vẫn là trang phục lúc ở phó bản giết chóc, quần áo tác chiến nano phác họa dáng người, mặc giáp ngực nâu đậm, bên cánh tay, bắp chân mặc hộ giáp cùng bảo vệ đùi.

Tóc mai hơi hỗn độn buông xuống bên khuôn mặt, phác họa khuôn mặt trái xoan quyến rũ, ngũ quan con lai so với đại bộ phận cô gái phương đông càng thêm tinh xảo xinh đẹp.

“Vào đi!”

Quan Nhã tựa như không dám nhìn vào mắt hắn, ánh mắt hơi chếch xuống, nói.

Kế hoạch bước thứ nhất hoàn thành... Trương Nguyên Thanh nghiêm trang bước qua bậc cửa, ở chỗ cửa cởi giày, thay Quan Nhã từ trong tủ chỗ cửa tìm ra dép bông.

Hắn tiến vào trong căn hộ sa hoa, tùy ý đánh giá bố trí trong phòng.

Xuyên qua lối đi ở cửa, chính phía trước là phòng khách, bên trái là phòng bếp kiểu mở, bên phải là bàn ăn thủy tinh có thể chứa được tám người.

Trong nhà bếp kiểu mở, không có nồi niêu xoong chảo các dụng cụ nhà bếp, bệ bếp mài giống như quầy bar sạch sẽ, toàn bộ đồ dùng đều thu nạp ở trong tủ bát kiểu âm tường.

Phòng khách có một cái sô pha màu trắng sữa rộng thùng thình đến mức làm người ta muốn sa vào trong đó, có mấy cái gối ôm in chòm sao.

Trên bàn trà đặt laptop, bên cạnh là lọ hoa cắm cúc la mã tươi mát thanh nhã.

Cốc, bình nước thủy tinh cũng có hình chòm sao.

Ngoài ra, trên tủ dưới ti vi bày mô hình lắp ráp chòm sao đầy đủ, nhân cách hoá. Đã không là phong cách kiểu Âu sính ngoại, cũng không phải phong cách kiểu Trung học đòi văn vẻ.

Chỉnh thể phong cách thời thượng giản lược.

Ban công chỉ kéo lên rèm tầng trong, xuyên thấu qua tầng lụa mỏng mơ hồ kia, có thể thấy cảnh sông rộng lớn uốn lượn.

Quan Nhã đi đến bên bàn trà, cúi người rót nước.

Đại khái là tác dụng tâm lý, Trương Nguyên Thanh theo bản năng nhìn về phía cái mông cong của cô, đó là một đường cong khiến nhịp tim đàn ông đập nhanh hơn, như mật đào, đầy đặn, mượt mà, căng, chỉ nhìn, đã có thể tưởng tượng ra nó mềm mại cùng co giãn.

Cái mông tròn hướng xuống dưới là đôi chân thon dài thẳng tắp, hướng lên trên là đường cong vòng eo thắt lại.

Rốt cuộc là cô ấy động dục hay mình động dục? Trương Nguyên Thanh lặng lẽ nuốt ngụm nước miếng, thu hồi ánh mắt, nhìn Quan Nhã đặt nước sôi để nguội ở trước mặt mình.

Lão tài xế lười biếng dựa vào sô pha mềm, giả vờ tư thái trấn định tự nhiên, nói: “Cậu có phương pháp gì khắc chế trả giá của bộ trang bị?”

Quan Nhã vốn muốn chờ Phó Thanh Dương vượt qua phó bản giết chóc, lại nói cho hắn chuyện này. Biểu đệ ngốc nghếch nhiều tiền lắm đạo cụ, khẳng định có biện pháp hóa giải bộ trang bị.

Trương Nguyên Thanh nâng tay, chộp về phía trước người một cái, một cái gương đồng hình tròn to bằng bàn tay rơi vào tay, xám xịt, mặt trái khắc Loan Phượng, mắt Loan Phượng là hai viên đá quý màu đỏ.

Nhìn thấy tấm gương đồng này, Quan Nhã đầu tiên là ngẩn ra, tiếp đó nhớ tới cái gì, bất ngờ nói: “Sao chị lại quên mất đạo cụ này.”

Đạo sư cuộc đời phân tích, Quan Nhã sau khi trở về hiện thực, khẳng định sẽ mặc bộ trang bị, chờ đợi Phó Thanh Dương trở về, lại để gã em họ này nghĩ cách.

Cho nên, hắn cần đánh một cái thời gian chênh lệch. Đưa ra gương đồng, thu hoạch tín nhiệm là bước thứ nhất.

“Trả giá của đạo cụ này, có thể khiến người ta tiến vào thời gian hiền giả, không phải thời gian hiền giả sau khi rùng mình.”

Trương Nguyên Thanh căn cứ kinh nghiệm mình ở trong phó bản sử dụng gương quỷ, giải thích:

“Nó có thể làm người nắm giữ trở nên có trí tuệ hơn, càng không màng danh lợi hơn, có sức mạnh ý chí mạnh mẽ chống cự các loại dục vọng, có đầy đủ trí tuệ, ở phương diện triết học nhìn rõ bản chất dục vọng hơn.”

Nói ngắn gọn chính là, đây là một loại nằm ngửa phiên bản tăng mạnh.

Quan Nhã mừng rỡ nắm gương quỷ, mắt sáng ngờ xoay nhanh, đột nhiên nhíu mày, nói:

“Trả giá của đạo cụ duy trì bao lâu?”

“Nói từ trên lý luận, chỉ cần ảo thuật không phá, chị luôn nắm lấy nó, thời gian đại hiền giả sẽ một mực duy trì. Mặt khác, dù thời gian của nó qua, tôi cũng còn có biện pháp áp chế trả giá của bộ đồ.” Trương Nguyên Thanh nói xong, thúc giục:

“Tranh thủ thời gian dùng đi, nhìn chị hôi rình, chẳng lẽ không muốn tắm trước?”

Quan Nhã nghe xong, không do dự nữa, lập tức kích hoạt ảo cảnh trong tay.

Cô chế tạo một ảo cảnh giống như đúc với căn hộ 130 mét vuông, hư ảo và chân thật trùng điệp, không chút nào ảnh hưởng người trong nhà hoạt động bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận