Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1431: Suy nghĩ về linh cảnh (3)

Ma Quân hẳn là cũng sẽ có đạo cụ cấp Chúa Tể, miễn cưỡng gom góp ba bốn món vẫn là có thể. Quả thật hiếm có, toàn bộ thần thoại lịch sử đảo quốc, cũng chỉ ba món đạo cụ phẩm chất Chúa Tể...

Ý niệm của Trương Nguyên Thanh ùn ùn không dứt.

Hạ Hầu Ngạo Thiên trầm giọng nói: “Tôi nghe nói, tổng bộ mười vị trưởng lão, mỗi người một món đạo cụ loại quy tắc.”

Lý Ngôn Hề cười nói: “Cho nên bọn họ là mười người có quyền lực nhất Ngũ Hành minh, mười vị trưởng lão liên hợp lại, thì có thể chế hành minh chủ, ừm, những thứ này là thứ cần giảng trên lớp chính trị, chúng ta trở về trên phân loại đạo cụ.”

Thời gian thong thả trôi qua, nội dung kế tiếp giảng quay xung quanh phân loại đạo cụ, đặc điểm loại trả giá cùng loại quy tắc, bản chất đạo cụ... các tri thức mà triển khai.

Ba rưỡi chiều, lớp phân loại đạo cụ chấm dứt.

Tiết tiếp theo là “lớp chú ý các nghề nghiệp lớn”, năm rưỡi chiều bắt đầu, còn có một tiếng rưỡi.

Anh Gà Đỏ ồn ào: “Đã đến giờ trà chiều, tôi đề nghị mọi người đi căn tin, có người anh em nào mời khách hay không.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên vừa nghe, lập tức nhớ ra thao tác của Nguyên Thủy Thiên Tôn hôm qua, vì không ngã lần thứ hai ở cùng một cái hố, hắn tiên phát chế nhân:

“Tôi đề nghị, do Nguyên Thủy Thiên Tôn mời khách.”

Đề nghị của hắn thắng được Thánh Giả quan phương nhất trí tán thành, mọi người đều ồn ào.

Trương Nguyên Thanh suy nghĩ chút, thản nhiên tiếp nhận: “Mời mọi người ăn thịt nướng, ừm, lại làm bữa rượu. Căn tin buổi chiều tiêu phí, do bản Thiên Tôn thanh toán.”

Tiếng hoan hô như sôi trào.

Hạ Hầu Ngạo Thiên vừa thấy tình huống này, ngay lập tức ý thức được không thích hợp, thầm nhủ thế này không đúng, sao lại cảm giác cho Nguyên Thủy Thiên Tôn nâng cao thanh danh rồi?

Hắn nhanh chóng đi về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhìn chằm chằm mặt đối phương, hầm hừ nói:

“Lấy giá hàng của căn tin, cậu mời toàn bộ học viên ăn thịt nướng, còn uống rượu, không có 2-300 ngàn nghĩ cũng đừng nghĩ, gặp được kẻ ham tiện nghi, chi phí còn có thể cao hơn. Thế nào, bây giờ có phải hối hận rồi hay không.”

Trương Nguyên Thanh liếc hắn một cái: “Tôi lại không cần trả nợ 80 triệu.”

Một câu, khiến nam nhân vì mình mà hổn hển.

Hạ Hầu Ngạo Thiên nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nói: “Tôi muốn ăn nghèo cậu, tôi muốn ăn 200.000 của cậu.”

Trương Nguyên Thanh cười cười, “Không, không phải tiền của tôi. Miểu Miểu, lại đây !”

Tôn Miểu Miểu đang cùng đám người Mẫu Đơn Tiên Tử kết bạn rời khỏi, trong lòng bế tiểu anh linh, sôi nổi đi tới.

“Tiểu Đậu Bỉ đáng yêu không?”

“Đáng yêu chết mất.”

“Hôm nay căn tin tiêu phí cô trả.”

“A? !”

“Không muốn? Vậy trả lại nó cho tôi.”

“Đừng, đừng mà.”

“Vậy cô trả tiền, có vấn đề hay không?”

Tôn Miểu Miểu mang theo tiếng nức nở gật đầu: “Được.”

Trương Nguyên Thanh lại nhìn về phía Hạ Hầu Ngạo Thiên, vỗ vỗ bả vai hắn: “Ăn thoải mái, đừng để tiêu chảy, Phương Sĩ thân thể yếu, chú ý sức khỏe bụng dạ.”

Một câu, khiến chàng trai cùng cô gái vì ta rơi lệ!

Năm giờ chiều, các học viên ngà ngà say trở lại thư viện, miệng đầy dầu mỡ vào chỗ ngồi.

Quan hệ của mọi người càng thêm thân, dần dần sinh ra giao tình, cười nói càng thêm tùy ý, ngẫu nhiên trêu chọc vài câu cũng sẽ không có ai để ý.

Trương Nguyên Thanh làm quen không ít bạn mới, ví dụ như Tam Dương Khai Thái Thái ngày hôm qua ở du thuyền xấu hổ tới chết, cùng với người bạn Kiếm Khách của gã Nhâm Quân Tử; Ôn Thần Hạ Triều Tuyết tính tình dịu dàng; đường ca bà con xa Tạ Linh Chu của Tạ Linh Hi; Lưu Ngọc Thư của gia tộc Học Sĩ Lưu gia, cùng với một đám Thánh Giả quan phương.

Đương nhiên cũng có người quan hệ không tốt, ví dụ như Triệu Phi Vấn cùng Chu Minh Hú trà chiều không tham gia.

Hai người này có khúc mắc quá sâu với Trương Nguyên Thanh, cơ bản không tồn tại khả năng kết giao.

Dùng lời của Hạ Hầu Ngạo Thiên mà nói, hai người bọn họ chính là nhân vật phản diện, hơn nữa còn là nhân vật phản diện nhát gan, bởi vì bọn họ chưa nhảy ra gây phiền toái.

Hạ Hầu Ngạo Thiên còn nói, đêm đầu tiên vừa tới học viện, hai người kết bạn đến gặp, ý đồ lôi kéo hắn, cùng nhau xa lánh, nhằm vào Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Hạ Hầu Ngạo Thiên vừa nghe, ra sức tán thưởng đối với ý tưởng của hai người, cũng đề nghị: Các người đi đối phó Nguyên Thủy Thiên Tôn luôn bây giờ, tốt nhất có thể giết chết hắn.

Chu Minh Hú và Triệu Phi Vấn nghe vậy, mừng rỡ, nói: Thì ra Hạ Hầu huynh cũng có thù hận sâu như vậy với Nguyên Thủy Thiên Tôn?

Hạ Hầu Ngạo Thiên nói, không, như vậy tôi liền có thể nhảy ra trấn áp các người, cứu lại vai phụ quan trọng, khiến hắn cúi đầu xưng thần, từ nay về sau trở thành con chó trung thành của tôi, trong truyện đều là viết như vậy.

Bạn bè, vai phụ quan trọng, tiểu đệ của nhân vật chính!

Đây là định vị của Hạ Hầu Ngạo Thiên đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận