Linh Cảnh Hành Giả

Chương 639: Lật ngược thế cờ (6)

Mũi tên từ trên trời giáng xuống, bắn trúng Triệu Thành Hoàng. Một màn làm người ta ngoài ý muốn đã xảy ra, Triệu Thành Hoàng thản nhiên nhận một mũi tên, không có chút ảnh hưởng .
Viên Đình ngạc nhiên trợn tròn mắt, thốt ra: điều đó không có khả năng

Hắn chỉ có 3 điểm, sao có khả năng không có việc gì? !

Lúc này, Viên Đình nhìn thấy Âm Si nơi xa, thân thể chậm rãi tan rã, hóa thành ánh sáng vỡ vụn tiêu tán.

Đã xảy ra cái gì? Viên Đình luôn luôn ở trong quỷ dựng tường không rõ tiền căn hậu quả, vừa kinh ngạc vừa mờ mịt.

Trương Nguyên Thanh nhíu mày, hừ lạnh nói: “Vận cứt chó!”

Triệu Thành Hoàng lộ ra nụ cười:

“Cái này gọi là phòng ngừa chu đáo, tôi vốn muốn ở sau khi giải quyết cậu cùng Thổ Địa Công, dùng Đao Xương Gọi Hồn đào thải Âm Si, không ngờ dùng ở nơi này. Nguyên Thủy Thiên Tôn, cái này gọi là trong cõi tự có số trời.”

Oán linh trong món đao xương kia đã giết chết Âm Si.

Khi linh thể của Âm Si bị oán linh bao vây, mạng của hắn liền nhất định không do bản thân quyết định.

Đao xương từ đầu tới đuôi đều là đạo cụ của Triệu Thành Hoàng, cơ chế linh cảnh là, thu đạo cụ vào ô vật phẩm, đạo cụ mới có thể nhận chủ.

Âm Si cũng chưa thu đạo cụ kia vào ô vật phẩm, bởi vì đây là Triệu Thành Hoàng cho hắn mượn, lúc ấy ở tuyệt cảnh, hắn chỉ có thể dựa vào Triệu Thành Hoàng, căn bản không dám làm chuyện khiến Triệu Thành Hoàng không vui.

“Viên Đình, anh biết nên làm như thế nào!”

Triệu Thành Hoàng thản nhiên nói: “Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho anh.”

Vẻ mặt Viên Đình tràn đầy uể oải cùng bất đắc dĩ

Im lặng vài giây, hắn ngẩng đầu nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, giọng điệu trầm thấp:

“Xin lỗi! Tôi không giúp được cậu rồi.”

Dứt lời, Tôn Miểu Miểu vung cánh tay, quật roi ra.

Vẻ mặt Viên Đình trong nháy mắt vặn vẹo, đau tới mức khuôn mặt dữ tợn.

Triệu Thành Hoàng vươn ra móng vuốt đen bóng, đâm xuyên qua ngực Viên Đình.

Viên Đình lập tức biến mất ở trong phó bản, bị đào thải.

“Như vậy điểm của tôi là đủ rồi, không sợ cậu chơi bẫy.”

Triệu Thành Hoàng nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn nơi xa, tràn ngập tự tin.

Sau khi giết Âm Si cùng Viên Đình, điểm của hắn tăng lên tới 7.

Có số điểm này dằn túi, liên hợp Tôn Miểu Miểu, có thể nhanh chóng đào thải Nguyên Thủy Thiên Tôn, đặt đại cục.

Lúc này, giác đấu trường xôn xao như sôi trào.

Linh Cảnh Hành Giả Ngũ Hành minh, tựa như fan bóng đá thua trận, tiếng thở dài tiếng chửi má nó ồn ào một mảng.

Giao dịch của Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Viên Đình, kế hoạch của Triệu Thành Hoàng cùng Tôn Miểu Miểu, bọn họ đều thấy hết trong mắt, biết hai bên tính kế lẫn nhau.

Bởi vậy sau khi Thổ Địa Công bị đào thải, bọn họ vẫn như cũ thoải mái mà hưng phấn chờ đợi.

Sát chiêu Triệu Thành Hoàng đã ra, nên đến Nguyên Thủy Thiên Tôn phản kích rồi.

Theo lý thuyết, Triệu Thành Hoàng chỉ còn lại có 3 điểm phải thua không thể nghi ngờ.

Ai ngờ hắn bố cục tựa như heo nái đeo Bra, một cái tiếp một cái.

Thời khắc mấu chốt, giết Âm Si đoạt điểm, cứng rắn chống đỡ qua sát chiêu trí mạng.

Lần này hết cơ hội rồi.

Hai danh ngạch trận chiến cuối, tất cả đều là của Thái Nhất môn.

So sánh với hành giả Ngũ Hành minh uể oải thất vọng, Thái Nhất môn bên này có thể nói là vui vẻ náo nhiệt.

Triệu trưởng lão mặc áo bào đen vuốt râu mỉm cười: “Kẻ thiện chiến, tất thiện mưu. Thành Hoàng đứa nhỏ này, bình thường im ỉm không hé răng, nhưng trí kế không thua bất luận kẻ nào.”

Dứt bỏ cởi quần loại kỹ xảo hạ lưu này, trận đấu này vẫn là rất đặc sắc, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng quả thật không hổ là nhân vật thiên tài vượt qua hai cái cấp S.

Nhưng chính bởi vì hắn xuất sắc, sự cường đại của hắn, mới càng thêm phụ trợ ra Triệu Thành Hoàng trí mưu vô song.

Triệu trưởng lão là ông, trong lòng rất an ủi.

“Miểu Miểu cùng Thành Hoàng phối hợp thật tốt, trận này thật đặc sắc, nhất định truyền lưu rộng rãi.” Tôn trưởng lão cũng rất vui vẻ, cuối cùng không cần hồ đồ nữa.

Miểu Miểu và Triệu Thành Hoàng lực áp Nguyên Thủy Thiên Tôn, dùng hành động thực tế chứng minh Thái Nhất môn nhân tài đông đúc.

Hồng Anh trưởng lão nụ cười đầy mặt.

Trái lại Ngũ Hành minh bên này, đám người Cẩu trưởng lão trầm mặc không nói.

Trên sân chỉ còn Nguyên Thủy Thiên Tôn, một cây chẳng chống vững nhà, chờ hắn bị đào thải, tuyển thủ Ngũ Hành minh đều bị knockout. Trận chiến cuối cùng không quan hệ với Ngũ Hành minh nữa.

Trong một mảng yên ắng, trong hình ảnh truyền đến tiếng cười của Nguyên Thủy Thiên Tôn:

“Các người thực cảm thấy mình đã thắng?”

Nghe được lời này, giác đấu trường trong nháy mắt an tĩnh lại, vô số người ngẩng đầu nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn trong hình ảnh.

Trong phó bản, Triệu Thành Hoàng mặt không đổi sắc, thản nhiên nói: “Còn muốn phô trương thanh thế? Cậu có thể ở dưới tay tôi cùng Tôn Miểu Miểu chống đỡ mấy chiêu?”

Dứt lời, hốc mắt Tôn Miểu Miểu chợt xuất hiện năng lượng tối đen dinh dính, nữ quỷ mặc váy ngủ phía sau phối hợp phun ra một ngụm âm khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận