Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3236: Lời cuối sách (6)

“Trái lại hòm đồ, một khi Sở Thượng chết, phân thân của hắn sẽ bị xem như tài liệu cấp cao ‘giàu linh tính’, bị ngẫu nhiên phân phối đến phó bản nghề nghiệp Nhạc Sĩ, hoặc trong phó bản nhiều người, vậy thì xong rồi, tài liệu giàu linh tính, chẳng những linh cảnh hành giả tranh cướp, NPC trong phó bản cũng sẽ cướp đoạt. Đã nhiều năm như vậy, sớm đã bị phá giải lợi dụng vô số lần.
Cậu nếu là Sở Thượng, cậu cũng sẽ bảo tồn phân thân trong phó bản bang phái.”
Trương Nguyên Thanh có chút thở phào: “Cho nên, cậu và Ngọc Nhi thật ra đã sớm thu thập được phân thân Trương Tử Chân cùng Sở Thượng, vẫn luôn nằm gai nếm mật, giấu giếm cháu, cũng là bởi vì cháu cùi bắp, có thể hiểu được. Nhưng vì sao lúc trước chui vào Binh Chủ giáo hồi sinh cháu, không hồi sinh Trương Tử Chân cùng Sở Thượng.”
Hai Chúa Tể đỉnh phong, ở lúc đó là chiến lực phi thường khả quan.
Cậu nhún vai: “Chúa Tể đỉnh phong làm được cái gì? Cửu lão tổng bộ, Chúa Tể đỉnh phong của trận doanh Tà Ác, từ đầu tới cuối đều là làm nền, dưới tình huống trật tự an ổn, bọn họ không cần ra tay, khi đại quyết chiến, đẳng cấp bọn họ lại không đủ.”
Đánh rắm! Trương Nguyên Thanh lạnh lùng nói: “Lúc cháu ở bang New York, nếu như bên cạnh có hai Chúa Tể đỉnh phong hỗ trợ, đã không ở trong phó bản đối mặt tuyệt cảnh.”
Một loạt chiến đấu sau khi trở về đại khu thứ hai, sẽ càng thêm nhẹ nhõm, thậm chí, còn có thể đi theo hai ông bố vào phó bản, thăng cấp sẽ nhanh hơn dễ dàng hơn, hắn cũng không cần trầm luân trong phó bản Hiệp Hội Mỹ Thần, bị NPC ngủ hết lần này tới lần khác, ngủ xong phó bản này, đổi cái phó bản tiếp tục ngủ.
“Chủ yếu mẹ cháu cảm thấy, lúc đó hồi sinh Trương Tử Chân, sẽ chỉ rước lấy Linh Thác trả thù, nếu lại bị giết, thì hoàn toàn không có hi vọng hồi sinh. Ngọc Nhi tán thành!” Cậu không chút do dự bán luôn hai cô em.
... Trương Nguyên Thanh trầm mặc mấy giây, khuôn mặt uy nghiêm đoan chính không có bất cứ biểu cảm nào nói: “Cháu đúng là trẻ mồ côi.”
“Thế thì không cần thi triển loại công kích lưỡng bại câu thương này, sẽ lan đến cậu.” Cậu nói.
“Cút!”
Đuổi đi bại hoại gia tộc, Trương Nguyên Thanh từ trong hư không lấy ra Gương Yata, tự soi gương, sau đó giũ ra phân thân cấp Chúa Tể.
Hắn nhìn phân thân, phân phó:
“Đi thôi, gặp Trương Tử Chân cùng Sở Thượng một lần, nói chuyện êm tai chút.”
Thái Dương bổn nguyên bổ toàn, hắn đã là Bán Thần cường thế nhất đương thời, ở trên vị cách, tượng trưng cho ánh sáng, tượng trưng cho thủ tự, uy nghiêm bá đạo lại có một không hai.
Hơn nữa, Thái Dương Chi Chủ khác với Bán Thần khác, lẫm liệt cường thịnh, lộ hết sắc bén là biểu tượng của hắn, đây là thứ không che giấu được.
Tựa như mặt trời không thể bị che giấu đi.
Bởi vậy, hắn nhất định không thích hợp xuất hiện ở trong hoàn cảnh cha hiền con hiếu, gia đình đoàn tụ.
Hắn gọi một tiếng cha, Trương Tử Chân nhất định lập tức quỳ nói: Thái Dương Chi Chủ cao quý, ngài là ánh sáng, ngài là điện, ngài là thần thoại duy nhất, tuyệt đối đừng làm tổn thọ tiểu nhân.
Trương Nguyên Thanh nếu là nói: Về sau chúng ta việc nào luận riêng việc đó, ngài gọi con Thái Dương Chi Chủ, con gọi ngài là cha.
Trương Tử Chân phải nói: Ngài nếu như thế, Tử Chân chỉ có thể tự vẫn tạ tội!
Mặc dù có chút khoa trương trên nghệ thuật, nhưng chỉ cần hắn đích thân tới hiện trường, cha mẹ nhất định sẽ như ngồi bàn chông, đây là áp chế trên vị cách.
“Giao cho tôi đi!” Phân thân Trương Nguyên Thanh cất tấm gương trong túi, phất phất tay: “Đưa tôi ra ngoài.”
Một giây sau, hắn được đưa tới thế giới hiện thực.
...
Vườn Bách Thú, chỗ sâu bên trong cấm du khách đi vào, bờ hồ Nhược Thủy.
Máu thịt màu đỏ tươi tràn ngập phong cách Cthulhu, như là một núi thịt dựng sừng sững bên hồ.
Xung quanh Mẫu Thần Tử Cung, từng người chờ đợi người thân bạn bè hồi sinh, trầm mặc đứng đó.
Bọn họ có Trần Thục, phân thân Trương Nguyên Thanh, Giang Ngọc Nhị, Tiểu Viên, Khấu Bắc Nguyệt, Cẩu trưởng lão, Jojo nữ sĩ ngồi ngay ngắn trước giường bỏ túi, Hạ Ngầu Ngạo Thiên, An Điệp Kỳ, còn có một con thủ lông nhung màu mắt đỏ tươi.
Trong đó, Jojo nữ sĩ là tới xem náo nhiệt.
Theo Hư Không Bán Thần cầm lên một cái móc gỗ thật dài, một đầu buộc dây cắm ở dưới nước 10 xăng-ti-mét, theo sợi dây mây chậm rãi kéo, kéo ra ba cái lồng heo, tâm tình mọi người ở đây đều xảy ra biến hóa.
Ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú hai cái lồng heo, hoặc chờ mong hoặc khẩn trương hoặc buồn vui.
Trong lồng heo là ba thân thêỏ bọc một tầng “nhau thai”.
Sợi dây mây cùng lồng heo đều là Lân Mộc chế tác, bao gồm cái đinh gỗ kia khảm sợi dây mây vào bên bờ.
Chính là dựa vào những vật này, mới khiến ba thân thể giấu ở trong Nhược Thủy, chắc chắn sẽ không chìm tới đáy.
Cậu nhìn một lần, nhấc lên lồng heo ở giữa, nói:
“Ngọc Nhi, hồi sinh cha nuôi kiêm bố chồng tương lai của cô trước.”
Giang Ngọc Nhị lườm hắn một cái, vẫy tay hút lồng heo tới, lại mở ra ‘cửa khoang’ của Mẫu Thần Tử Cung, ném thân thể bọc nhau thai kia vào trong khoang thịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận