Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2088: Sợ (4)

Trương Nguyên Thanh đầu tiên bỏ qua tin nhắn group chat, lần lượt trả lời tin nhắn của đám người “Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan”, “Mẫu Đơn Tiên Tử”, “Tốt Qua Sông”.

Lại uyển chuyển từ chối Ma Nhãn mời “Tôi dẫn cậu đi giết tam hộ pháp”.

Tiếp theo trả lời mẹ vợ hỏi han ân cần, mẹ vợ nghe nói chuyện hắn săn giết Nam phái trưởng lão, thân thiết hỏi hắn có bị thương hay không, tổn thất lớn hay không.

Sau đó trái một câu “Con ta quả nhiên là rồng phượng trong loài người”, phải một câu “Con trai ruột giỏi quá”, giống như bà năm đó sinh không phải Quan Nhã, mà là Trương Nguyên Thanh.

Bây giờ Phó Tuyết đầy đầu óc đều là Nguyên Thủy Thiên Tôn đứa con rể này, cũng không đi nghĩ đứa con ngốc nhà Miller nữa.

Gần đây bà chẳng những ở trong trường hợp xã giao nổi bật xuất chúng, ở Phó gia cũng ngẩng đầu ưỡn ngực làm người, thậm chí có thể ngồi ngang hàng với đại ca bồi dưỡng ra Phó Thanh Huyên.

Con cái anh nuôi tuy rất ưu tú, nhưng con gái của tôi cũng không tồi nha, ánh mắt tốt bao nhiêu, tìm một thằng chó con tư chất minh chủ.

Trương Nguyên Thanh một tay ôm cung chủ, một tay khác đặt điện thoại di động ở cái gáy cô, lách cách gửi tin cho Tiểu Viên cùng Quan Nhã, kể ra nỗi nhớ, nhưng bởi vì vấn đề hoàn cảnh, bảo các cô tuyệt đối đừng gọi điện thoại cho mình.

Chỉ Sát cung chủ nhìn không thấy màn hình điện thoại di động sau đầu, liền hỏi hắn, đang nói chuyện phiếm với ai?

Trương Nguyên Thanh nói, gửi tin nhắn với bà ngoại tôi đó.

Chỉ Sát cung chủ kinh ngạc nói, bà ngoại cậu tên Quan Nhã hay là tên “Ma pháp dì Tiểu Viên” vậy?

Trương Nguyên Thanh quay đầu nhìn, mới phát hiện sau đầu mình cũng có một tấm gương tròn, Chỉ Sát cung chủ đang nắm cái gương nhỏ rình coi hắn gửi tin nhắn.

Sau đó Trương Nguyên Thanh đã bị cung chủ cười tủm tỉm treo ngược lên.

“Lúc ôm chị, cậu tốt nhất đừng tán phét với cô gái khác.” Cung chủ nụ cười quỷ quyệt vươn ngón tay ra, vẽ vòng tròn ở bụng hắn: “Bằng không chị sẽ tức giận, cậu cảnh tỉnh cho tốt đi.”

Ầm một tiếng, cô nổ tung thành ngàn vạn sợi tơ, từ trong cửa sổ rộng mở chui ra ngoài.

Thật là, bà điên vẫn là bà điên... Trương Nguyên Thanh thở dài, ôm điện thoại di động tiếp tục trả lời tin nhắn.

Năm phút đồng hồ sau, hắn cùng Tiểu Viên, Quan Nhã tán phét xong, mở ra diễn đàn quan phương.

Như hắn dự liệu, diễn đàn bây giờ chính là có thể so với tư thái sôi trào “Thiên vương nào đó gặm cỏ non bên ngoài”, “đỉnh lưu nào đó mang thai”, Trương Nguyên Thanh đã sớm tập mãi thành thói quen.

Lúc trước hắn vượt qua phó bản cấp S, chấn động là Siêu Phàm hành giả tầng trung tầng dưới, chấp sự thì lấy tư thái cao cao tại thượng bình luận.

Chờ hắn ở Thập Vạn Đại Sơn đánh bại ba vị Thánh Giả Thiên Phạt, liền đến lượt các Thánh Giả quỳ xuống kêu “Thiên Tôn lão gia 666” .

Nay hắn giết Chúa Tể, đến lượt các trưởng lão quan phương kinh hãi.

“Các lão già tổng bộ hẳn là cũng bị chấn động, nhất là Thái trưởng lão, dù sao hắn và mình không có khả năng bắt tay giảng hòa, trước khi bắt đầu cầu, kích thích hắn lần nữa, để hắn ngủ không ngon...”

Nghĩ đến đây, Trương Nguyên Thanh soạn cái bài đăng:

"Kẻ phạm ta, mặc kệ là thân phận nào, trận doanh gì, giết."

Tổng bộ!

Thư ký Chu đá văng ra chén sứ trắng rơi vỡ bên chân, sắc mặt âm trầm cầm máy bàn lên, gọi điện thoại cho Thái trưởng lão.

Màn hình máy tính của hắn biểu hiện “bài đăng này không tồn tại” .

Bài đăng của Nguyên Thủy Thiên Tôn đã bị xóa, là thư ký Chu tự mình gọi điện thoại bảo quản lý viên diễn đàn xóa, nguyên nhân là rất nhiều hành giả tầng dưới chót, tự dưng phỏng đoán, nói Nguyên Thủy Thiên Tôn là ám chỉ trưởng lão nào đó của tổng bộ.

Người bên dưới miệng không kín, một khi giọng điệu kỳ quái sẽ đặc biệt khó nghe, người tầng dưới chót khi nào có thể khoa tay múa chân đối với kẻ cầm quyền cao cao tại thượng?

Đám chân đất kia cũng chỉ đã ghiền miệng một chút, trái lại có thể không để ý tới, nhưng thái độ của Nguyên Thủy Thiên Tôn khiến thư ký Chu nổi giận ngay tại chỗ.

Hắn biết Nguyên Thủy Thiên Tôn chính là đang thị uy, đang dùng thủ đoạn mềm dẻo thị uy.

Từ khi nào, một tên Thánh Giả cũng dám làm càn như thế!

Cái đó không giống với trước kia đấu tranh, trước kia Nguyên Thủy Thiên Tôn đấu tranh cực hạn ở đập bàn mắng chửi người, tính chất không giống với bây giờ.

Điện thoại kết nối, nghe bên kia truyền đến tiếng sóng biển như có như không, thư ký Chu trầm giọng nói:

“Lãnh đạo, hắn đang uy hiếp chúng ta, hắn đang nói cho chúng ta biết, nợ mới nợ cũ sớm hay muộn phải tính, hắn vẻn vẹn một tên Thánh Giả, dám uy hiếp chúng ta, hắn thực cho rằng chúng ta chỉ là hổ giấy?

“Lãnh đạo, chúng ta phải có động tác.”

Thanh âm Thái trưởng lão lạnh nhạt bình thản truyền đến: “Tiểu Chu, cậu có phải sợ rồi hay không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận