Linh Cảnh Hành Giả

Chương 806: Lựa chọn trận doanh (5)

Gai gỗ tuy cứng rắn, nhưng lấy trình độ nhão của bùn đất, theo lý thuyết không có khả năng đâm thủng đế giày quân sự.
Nhưng thế mà vẫn đâm thủng, hơn nữa trên gai gỗ tẩm độc.

Càng xui xẻo hơn là, theo Thụ Vương sống lại, thụ yêu trong rừng cũng sống lại, mà bên cạnh cô thế mà có cả thảy hai mươi cây thụ yêu.

Xui xẻo tựa như gặp nữ thần vận rủi nguyền rủa.

Nhưng Quan Nhã biết, cái này không phải lỗi của nữ thần vận rủi, đây là lỗi của khẩu súng nát kia.

Khẩu súng Phó Thanh Dương tặng cho cô tên là “Súng trường kẻ không sợ hãi”, có được lực công kích cực hạn, cho dù là Thổ Quái am hiểu phòng ngự, chịu một phát súng cũng phải bị thương.

Bắn hết một băng đạn, Thổ Địa Công cũng phải lên nóc tủ ngắm gà.

Nhưng nó có một cái trả giá, đó chính là sau khi sử dụng, trong nửa giờ, vận rủi quấn thân.

“Bốp bốp bốp...”

Dây leo cùng cành cây như mưa rào quật ở trên người, nhưng đều bị một tầng vỏ đất mỏng manh ngăn trở.

Quan Nhã ngã ngồi dưới đất, đeo một mặt nạ tấm đất thó, bị động thừa nhận đám thụ yêu điên cuồng quất roi.

Cô dùng đạo cụ nghề nghiệp Mộc Yêu, loại trừ độc tố, trị liệu lòng bàn chân bị đâm thương tổn, đồng thời, vì chống đỡ dây leo đủ để quật chết cô, không thể không sử dụng đạo cụ nghề nghiệp Thổ Quái.

Tuy điều này làm cô tránh được tử cục, nhưng món mặt nạ này có hai cái trả giá, một là không thể di động, hai là có hỏi tất đáp, không thể nói dối.

Cái sau thật ra không sao cả, cái trước khiến cô mất đi năng lực chạy trốn.

Tình huống rất không ổn, đạo cụ là có cực hạn, mặt nạ chống đỡ không được quá lâu, ở dưới công kích dày đặc như thế bất cứ lúc nào cũng có thể hư hao.

Mất đi đạo cụ che chở, Thám Báo không am hiểu phòng ngự, tuyệt đối không thể sống sót ở trong nhiều thụ yêu như vậy tấn công mãnh liệt, kỹ năng Quan Sát cũng không thể để khiến cô may mắn thoát khỏi. Thám Báo vào màn mưa, cũng phải tắm mưa, cho dù có thể nhìn ra quy luật mỗi một giọt mưa xuống cũng vô ích.

“Rắc!”

Thật sự là sợ cái gì đến cái đó, mặt nạ bao trùm khuôn mặt truyền đến tiếng nứt nhỏ.

Quan Nhã hào môn thiên kim như vậy, cũng nhịn không được ở trong lòng mắng một tiếng “fuck”, quá xui xẻo rồi.

Bốp bốp bốp...

Tiếng quật liên tục không ngừng quanh quẩn, vết nứt ở mặt nạ nhanh chóng lan tràn, mơ hồ có dấu hiệu tán loạn.

Trong lòng Quan Nhã tràn đầy tuyệt vọng.

Lúc này, cách đó không xa truyền đến thanh âm như trút được gánh nặng, lại mang chút cợt nhả:

“Ồ, chị Quan Nhã, khó trách cả buổi tìm không thấy chị, thì ra ở nơi này làm M à? Chị sớm nói chứ, tôi nguyện ý đổi XP cho chị.”

Cho dù là Quan Nhã xuất thân hào môn kiến thức rộng rãi, giờ này khắc này, trong lòng vẫn không khỏi rung động một phen.

Ở lúc bạn gặp được nguy cơ ở lúc bạn tuyệt vọng, có thể có một người đứng ra nói: chị Quan Nhã, thì ra chị thích làm M.

Là một chuyện rất hạnh phúc rất làm người ta cảm động.

Quan Nhã mím môi, vốn định đáp lại một phen loại phương thức trao đổi này chuyên thuộc về bọn họ, lời đến bên miệng, biến thành vẻ mặt cầu xin giải thích:

“Súng trường của chị sẽ giảm bớt giá trị may mắn, chị không phải làm M, chị là quá xui xẻo.”

Đây là trả giá của mặt nạ.

Trương Nguyên Thanh ngẩn ra một phen, nói: “Từ cổ lính cầm súng may mắn E?”

Quan Nhã tức phát khóc nói:

“Cậu còn chơi trend? Mau cứu mạng !”

“Có ngay có ngay!” Trương Nguyên Thanh đoán chị Quan Nhã có thể là bị dọa hỏng rồi, cho nên mới đột nhiên đổi phong cách.

Vì thế không trì hoãn nữa, triệu hồi ra Lưỡi Dao Khát Máu, linh thể xuất khiếu, bọc vũ khí xen kẽ lượn vòng một phen, chặt xuống từng sợi dây leo.

Hắn không dám dùng lửa đốt, bởi vì cái này trái với hạng mục chú ý .

Đạo lý tương tự, cũng không dám tiêu diệt thụ yêu, mà là lựa chọn chặt đứt dây leo.

Từng đoạn dây leo rơi xuống, mặt cắt bằng phẳng, đám thụ yêu phát ra tiếng kêu thê lương, ùn ùn rụt về nửa đoạn dây leo.

Rất nhanh, xung quanh Quan Nhã trống ra một vành đai chân không, áp lực chợt giảm, rễ cây còn lại đã không thể uy hiếp đến Thám Báo có được kỹ năng Quan Sát.

Cô lập tức tháo xuống mặt nạ, thu về ô vật phẩm, khi thì bước nghiêng, khi thì nhảy ngang, nhanh nhẹn né tránh rễ cây quấn quanh đến, thuận lợi lao ra khỏi khu vực nguy hiểm, hội hợp với Trương Nguyên Thanh.

Đáy lòng hai người đều thả lỏng.

Trương Nguyên Thanh tốc độ nói cực nhanh:

“Tôi đã tìm ra phương pháp tiến vào cửa thứ hai, việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng qua đó. Đúng rồi, chị Quan Nhã, sao chị mãi không ló mặt, có phải trốn đi hay không?”

Quan Nhã sóng vai chạy với hắn, nghe vậy, theo bản năng trả lời:

“Chị vừa mới vào phó bản, liền gặp một tên Yêu Mê Hoặc, háo sắc muốn dê chị, bị chị nổ một phát súng xử lý. Tuy tài bắn súng cùng võ thuật chiến đấu của chị đều rất mạnh, nhưng điểm kinh nghiệm quá thấp, gặp một tên nghề nghiệp tà ác còn có thể ứng phó, gặp hai tên, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận