Linh Cảnh Hành Giả

Chương 230: Chỉ Sát cung liên lạc (3)

Chủ đề hội nghị lần này là xử lý con em dòng chính Hạ Hầu gia, cùng với Bàng chấp sự lên án Phó Thanh Dương ác ý thương tổn đồng nghiệp,
Phó Thanh Dương tố cáo Bàng chấp sự bao che tội phạm, tham lam hủ bại không làm tròn trách nhiệm.

Micro của mọi người đều bị cấm.

Trưởng lão Teddy chủ trì hội nghị trầm giọng nói:

“Tôi chỉ cho các cậu mười lăm phút đồng hồ, sau mười lăm phút đồng hồ, tôi muốn một cái kết quả.

Tầng cao nhất phân bộ Tùng Hải là năm vị trưởng lão, hướng xuống là chấp sự các đại khu, sau đó là các đội lớn nhỏ.

Thân là một trong năm vị trưởng lão quyền cao chức trọng, trưởng lão Teddy không để ý con cháu dòng chính một linh cảnh thế gia sống chết, không muốn ở trên chuyện này lãng phí thời gian hỏi.

“Bàng Vô Địch, cậu nói trước.” Trưởng lão Teddy mở micro cho Bàng chấp sự.

“Trưởng lão, Hạ Hầu Thiên Nguyên ở khu trực thuộc của tôi đả thương người, tôi bắt hắn, hoàn toàn là dựa theo điều lệ làm việc. Phó Thanh Dương dẫn đội xông vào văn phòng của tôi, suýt nữa giết tôi. Dựa theo chế độ Ngũ Hành minh, giết hại đồng nghiệp, đáng ché. Bộ phận chấp sự lập tức phụ họa, yêu cầu nghiêm trị Phó Thanh Dương.

Trưởng lão Teddy sau đó mở ra quyền hạn lên tiếng của Phó Thanh Dương.

“Phó Thanh Dương, cậu có cái gì muốn nói?

“Điều tôi muốn nói, đều viết ở trong báo cáo rồi.”

Phó Thanh Dương thản nhiên nói.

Trưởng lão Teddy trầm giọng nói:

“Cậu biết rõ Hạ Hầu Thiên Nguyên đã đầu thú, còn muốn cướp người, không để quy củ Ngũ Hành minh vào mắt, cái này là sự thật, tôi không nói sai chứ.

“Không có.”

Giọng điệu Phó Thanh Dương lạnh nhạt.

Trưởng lão Teddy tắt micro của hắn, lại hỏi Bàng chấp sự:

“Bàng Vô Địch, cậu nói trước cho tôi biết, Hạ Hầu Thiên Nguyên ở khu cậu quản lý đả thương người, vì sao lại phải tự động thú nhận án bắt cóc? Là Bàng Vô Địch cậu hình tượng quá vĩ ngạn, khiến trong lòng hắn thuần phục?”

Bàng chấp sự trả lời:

“Hạ Hầu Thiên Nguyên tự biết phạm sai lầm, lúc này mới đầu thủ.”

Phó Thanh Dương bật cười một tiếng.

Giọng điệu trưởng lão Teddy chuyển sang lạnh lùng:

“Hội nghị nội bộ, tôi cũng không nói lời thừa với các cậu, Hạ Hầu Thiên Nguyên ở trước khi đầu thú, con tin đã được cứu ra, hắn đầu thú là vì tự bảo vệ mình, đây là phán đoán của tôi. Phó Thanh Dương tố cáo cậu tham ô nhận hối lộ, bao che tội phạm, Bàng Vô Địch, cậu tốt nhất cho tôi một lời giải thích.”

“Không có việc này.”

Bàng Vô Địch trầm giọng nói.

“Cậu có qua được điều tra không?”

Trưởng lão Teddy hầm hừ nói.

Bàng Vô Địch không nói chuyện nữa.

Tần suất gõ chữ của chấp sự khác yên tĩnh hơn rất nhiều

Trưởng lão Teddy tiếp tục nói

“Đều đã có lỗi, liền đều đánh năm mươi roi. Vụ án Hắc Vô Thường còn cần điều tra, chuyện hai cậu, tôi để sau này tính toán, việc này bỏ qua. Đối với xử trí Hạ Hầu Thiên Nguyên, tôi muốn nghe một chút ý kiến của các cậu.”

Lập tức có bảy tám chấp sự thỉnh cầu mở micro.

“Trưởng lão, đối tượng Hạ Hầu Thiên Nguyên bắt cóc là người nhà thành viên Chỉ Sát cung, mặc dù có sai, nhưng không có ý thương tổn, chỉ vì câu ra mục tiêu. Có thể xử nhẹ.”

‘Trưởng lão, Hạ Hầu Thiên Nguyên dù sao cũng là dòng chính Hạ Hầu gia, ở dưới tình huống chưa tạo thành ảnh hưởng trọng đại, nên xử nhẹ.”

Phạt là cần thiết, để hắn bồi thường người bị hại, đạt được thông cảm, giam giữ mười ngày nửa tháng cũng được.

“Bắt cóc không thể thực hiện, nên phạt, nhốt nửa tháng đi.”

Trưởng lão Teddy suy tư. Trưởng lão tuy có được quyền quyết sách, nhưng thật sự làm việc là chấp sự, lão phải cân nhắc tố cầu của các chấp sự.

Mặt khác, mấy kẻ tự do ở ngoài trung tâm gia tộc kia của Phó gia từng lén liên lạc lão, uyển chuyển biểu đạt ý tưởng xử lý hạ thấp bớt, nhẹ nhàng.

Nhưng nửa tháng quá ít, không đủ để thuyết phục số đông. Trưởng lão Teddy thản nhiên nói:

“Hạ Hầu Thiên Nguyên vi phạm phép trị an, xúi giục bắt cóc, giam giữ hai tháng.

Nhốt hai tháng... Các chấp sự lấy Bàng Vô Địch cầm đầu không kháng nghị nữa, tuy không phải kết quả mong muốn nhất, nhưng hai tháng cũng không sao, coi như là tu tâm dưỡng tính.

“Trưởng lão, tôi có chuyện muốn nói!

Phó Thanh Dương gõ chữ đáp lại.

Trưởng lão Teddy mở micro cho hắn.

“Cậu còn có năm phút đồng hồ.”

Hắn còn muốn làm gì? Các chấp sự bọn Bàng Vô Địch âm thầm nhíu mày.

Phó Thanh Dương dây thanh vững vàng, không nhanh không chậm:

“Căn cứ điều tra của tôi, sưu tập được không ít tin tức phạm tội của Hạ Hầu Thiên Nguyên. Hắn ở tháng 2 năm nay, dựa vào thế lực gia tộc, cưỡng ép nhiều xí nghiệp địa phương tỉnh vùng duyên hải, cưỡng ép lấy giá thấp mua cổ phần công ty.”

“Tháng 11 năm trước, cấu kết cùng lãnh đạo xí nghiệp quốc hữu của địa phương, xâm chiếm tài sản quốc hữu. Tháng 8 năm trước, gây ra ba vụ án cưỡng gian, trong đó hai vụ bỏ tiền dẹp yên, một vụ khác người bị hại không muốn giải hòa, hắn liền phái thủ hạ giết người diệt khẩu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận