Linh Cảnh Hành Giả

Chương 653: Xong rồi (4)

Hắn nâng chân, đạp mạnh một cái.
Nước lửa đại trận chuyển động như cối xay, nước lửa đổi chỗ.

Triệu Thành Hoàng vốn bị vây ở thủy trận, cùng với hai Âm Thi xuất hiện ở trong khu vực lửa lượn lờ.

Người lửa cầm đao, đuổi giết Triệu Thành Hoàng cùng Âm Thi.

Người sau căn bản không giao thủ với hắn, mang theo Âm Thi chạy như điên vào thủy trận, thản nhiên nói: “Cái này không có bất cứ ý nghĩa gì!

“Tôi sẽ không chiến đấu với cậu nữa, đao chỉ có một thanh, phân thân lửa nắm giữ đao, tôi liền tránh lửa, phân thân nước nắm giữ đao, tôi liền tránh nước. Cậu có thể uy hiếp tôi, vĩnh viễn chỉ có một bên.”

“Đây là sơ hở của cậu.”

Khi nói chuyện, Triệu Thành Hoàng rời khỏi trạng thái hóa quỷ, há mồm thở dốc, thể lực của hắn không thể duy trì loại trạng thái này nữa, nhưng không sao, hắn đã nhìn thấu chiêu số của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Trong thời gian kế tiếp, Triệu Thành Hoàng lợi dụng quy tắc này, ở trong trận pháp nước lửa nhảy qua nhảy lại, chắn mà không công, tránh mà không chiến.

Thẳng đến mười phút chấm dứt, nước hư ảo, lửa nóng rực trở về trong Pháp Bào Âm Dương trên không trung.

Pháp Bào Âm Dương hạ xuống, thân thể Trương Nguyên Thanh hiển hóa ra, lấy tay tiếp lấy áo choàng. Hai Âm Thi đều tự thu tay lại, lui về bên cạnh chủ nhân.

Thấy thế, các Thần Dạ Du của Thái Nhất môn như trút được gánh nặng.

Quá nguy hiểm rồi, Triệu Thành Hoàng thế mà thiếu chút nữa thua ở trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, may mà hắn nhạy bén nhìn thấu sơ hở của món đạo cụ kia, hóa giải nguy cơ lần này.

“Phù, sợ bóng sợ gió một hồi, Nguyên Thủy Thiên Tôn giờ này hết trò rồi nhỉ.”

“Triệu Thành Hoàng bị thương không nhẹ, có thể ép hắn đến nước này, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không dễ dàng gì.”

“Cái này gọi là hết cùng lại thông.”

Đám người Tôn Miểu Miểu, Mao Sơn Thuật Sĩ chưa nói gì, nhưng cũng thở phào ra.

Thánh Giả bọn Phong Đô Quỷ Vương, Âm Cơ thì lộ ra vẻ mặt hài lòng, thân là trụ cột vững vàng của Thái Nhất môn, bọn họ cũng không hi vọng Triệu Thành Hoàng thua ở trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Mà các hành giả Ngũ Hành minh, trừ người mua Triệu Thành Hoàng thắng, trên mặt đại bộ phận mọi người khó nén được thất vọng.

Nguyên Thủy Thiên Tôn ứng đối có thể nói cực kỳ xuất sắc, lấy Âm Thi được chiến giáp tăng lên đối kháng chỗ dựa lớn nhất của Triệu Thành Hoàng, lại lấy cái áo choàng kia mở ra trận pháp, đánh ngược lại Triệu Thành Hoàng “hóa quỷ”.

Lấy yếu đánh mạnh, còn có thể gắt gao áp chế đối thủ.

Đổi thành người khác, đối mặt Triệu Thành Hoàng cường đại như thế, đã sớm nhận thua.

“Đáng tiếc, Triệu Thành Hoàng này rất thông minh, không dễ đối phó.”Annie tiếc hận nói.

“Không đúng, cô phải đổi cách nghĩ.” Ngài Bill lại nở nụ cười:

“Là Nguyên Thủy Thiên Tôn thành công hóa giải loại trạng thái đáng sợ kia của Triệu Thành Hoàng, cô xem, Triệu Thành Hoàng bị thương không nhẹ, loại trạng thái đó khiến hắn gánh nặng thật lớn, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn khí định thần nhàn, cơ bản chưa có tiêu hao.”

Annie ngẩn ra, tập trung tinh thần đánh giá Triệu Thành Hoàng hơi thở dốc, đôi mắt đẹp sáng ngời: “Quả thật như thế.”

Ngài Bill nghiêm mặt nói:

“Trạng thái của Triệu Thành Hoàng, chính hắn rõ nhất, cho nên, kế tiếp hắn sẽ dùng sát chiêu, sẽ không chiến đấu cuốn lấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nữa.”

Trên sân.

Đáng tiếc, chưa thể ở trong mười phút xử lý hắn... Trương Nguyên Thanh vung Pháp Bào Âm Dương ra khoác ở trên người, vẻ mặt đầy tiếc hận.

Dưới trạng thái phân thân nước lửa, đã không sợ công kích vật lý, lại không sợ linh thể đánh lén, hầu như khắc chết Triệu Thành Hoàng, trực tiếp khiến linh phó thần bí của gã kẹt ở trong tay.

Có thể nói là thời cơ tốt nhất đánh bại kẻ địch.

Nhưng chính như Triệu Thành Hoàng nói, Pháp Bào Âm Dương là có cực hạn, có sơ hở. Công kích không đủ chính là sơ hở lớn nhất, hơn nữa ở dưới tình huống đạo cụ bị hạn chế ở ba món, chỉ dựa vào dị năng nước lửa, lúc trước đánh Lý Hiển Tông cũng miễn cưỡng, phải dựa vào đạo cụ phụ trợ.

Huống chi là Triệu Thành Hoàng trạng thái hóa quỷ.

Có thể ở trong khoảng thời gian ngắn nhìn ra sơ hở của Pháp Bào Âm Dương, Triệu Thành Hoàng này là có thủ đoạn.

“Đây là đòn sát thủ của cậu nhỉ.” Triệu Thành Hoàng thở nhẹ một hơi, khí tức hoàn toàn hỗn loạn, giống như người thường sau khi kịch liệt vận động.

Thể lực của hắn trượt xuống ít nhất 40%.

Hóa quỷ gánh nặng đối với thân thể quá lớn, cộng thêm trong trận pháp bị đao chém, lửa đốt, chữa trị vết thương cũng là đang vắt cạn sức sống của tế bào, ngắn ngủn mười phút đồng hồ, hắn đã rất mỏi mệt.

“Đúng vậy!”

Trương Nguyên Thanh ôm trán, chưa phủ nhận.

“Vậy nên đến lượt tôi dùng đòn sát thủ rồi.” Triệu Thành Hoàng khẽ thở dốc, lạnh lùng nói:

“Cậu hẳn là biết tôi có một linh phó rất ít sử dụng, nhưng cậu khẳng định không biết, tôi vì sao không dùng nó.”

“Vì sao?” Trương Nguyên Thanh thuận thế hỏi.

Ánh mắt Triệu Thành Hoàng chợt sắc bén: “Cậu rất nhanh sẽ biết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận