Linh Cảnh Hành Giả

Chương 641: Rác rưởi cùng xử phạt (2)

Trong giác đấu trường, xung quanh yên tĩnh.
Khán giả ngửa đầu, chăm chú nhìn hình ảnh trong ảnh tượng, rõ ràng đông nghìn nghịt tất cả đều là đầu người, nhưng không có một cái mồm nào mở miệng nói chuyện.

Phương diện này, bao gồm các trưởng lão ở địa vị cao, vẻ mặt các trưởng lão Thái Nhất môn hơi cứng ngắc, trưởng lão Ngũ Hành minh cũng vẻ mặt ngoài ý muốn, ngạc nhiên nhìn hình ảnh.

Thao tác lật ngược thế cờ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, khiến đám Chúa Tể này kinh ngạc.

Làm cường giả đứng đầu cảnh giới Chúa Tể, chiến đấu giai đoạn Siêu Phàm, mặc dù đánh khí thế ngất trời, đánh kinh thiên động địa, cũng sẽ không khiến các Chúa Tể sinh ra tâm lý dao động quá mãnh liệt.

Tựa như người trưởng thành nhìn trẻ con đánh nhau, sẽ chỉ cảm thấy thú vị, sẽ không nhiệt huyết sôi trào.

Nhưng, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã làm được, hắn đương nhiên không phải dựa vào “chiến lực cường đại”, mà là tâm tư tinh tế, bố cục kín kẽ.

Ngay cả các trưởng lão cũng không ngờ, hắn ngay từ đầu đã đang tính kế Tôn Miểu Miểu, phòng họa khi chưa xảy ra bỏ thêm một tầng bảo hiểm.

Mấu chốt nhất là, ai cũng chưa nhìn ra được.

Đúng, ai cũng chưa nhìn ra được.

Là Tôn Miểu Miểu chủ động yêu cầu ôm linh phó, là Tôn Miểu Miểu vui vẻ vuốt ve đùa bỡn đứa bé, là Tôn Miểu Miểu chủ động hỏi phương thức tố cáo.

Toàn bộ hành trình không chút dấu vết bố cục, lại ăn chặt Tôn Miểu Miểu, phần thao tác này, cho dù ở trong mắt các trưởng lão, cũng là kinh diễm như thế.

“Tiểu tử này, tuổi còn trẻ, tâm địa hiểm ác như thế.” Tôn trưởng lão khóe miệng co giật, vẻ mặt buồn bực.

Triệu trưởng lão mặc áo bào đen nhíu mày, khuôn mặt già có chút không nhịn được. Lão vừa khoe xong đứa chắt giỏi trí mưu, lời nói ra miệng, âm vang còn chưa tan, đã bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh mặt.

Bây giờ đứa chắt thành đá kê chân cho Nguyên Thủy Thiên Tôn nổi danh, thành lá cây.

“Triệu trưởng lão à, tiểu tử này dưới trướng tôi, trí mưu cũng tính là được nhỉ.” Cẩu trưởng lão nâng lên móng vuốt, khẽ vuốt chòm râu bên má.

Trưởng lão Ngũ Hành minh bên này, trên mặt lộ ra ý cười, khóe miệng nhếch lên.

Đối lập rõ ràng tươi sáng với vừa rồi trầm mặc, bất mãn.

Như vậy, cho dù Nguyên Thủy Thiên Tôn vô duyên quán quân, cũng có thể gắt gao chiếm cứ vị trí thứ hai, mặt mũi Ngũ Hành minh không tổn hao gì.

Ông lão tóc đỏ của Xích Hỏa bang cười nói: “Tôn trưởng lão, ông vẫn là hồ đồ rồi.”

Tiếng cười khẽ nổi lên xung quanh, ghế trưởng lão tràn ngập không khí vui vẻ.

Lúc này, hai người trong hình ảnh đều hóa thành ánh sáng vỡ vụn tiêu tán, sự im lặng không tiếng động rốt cuộc bị đánh vỡ.

Tựa như điểm hỏa thùng thuốc nổ, “Ầm” một tiếng, sóng âm sôi trào.

Giống như hội biểu diễn đến cao trào, giống như cầu thủ đá vào một bàn thắng quyết định thắng bại.

“Cái đệch, cú xoay chuyển này tuyệt, quá tuyệt rồi!”

“Thì ra hắn còn giấu một chiêu như vậy, ta sai rồi, trước đó nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn chiếm tiện nghi Tôn Miểu Miểu, ta còn phun hắn. Quả nhiên, mạch suy nghĩ của thiên tài không giống với chúng ta.”

“Đây là xem trận đấu sao? Đây là ngồi tàu lượn siêu tốc nhỉ, quá kích thích rồi, lúc Viên Đình tố cáo Triệu Thành Hoàng, ta cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn thắng chắc rồi. Khi Âm Si đào thải, ta lại cho rằng Triệu Thành Hoàng thắng chắc rồi... Kết quả Nguyên Thủy Thiên Tôn lại lật kèo, đầu óc hoàn toàn không đủ dùng.”

“Thật không hổ là thiên tài liên tục vượt qua hai cái cấp S nha... Thao tác của Nguyên Thủy Thiên Tôn, khiến ta nhìn thấy thế giới không phẳng, may mắn còn có Nguyên Thủy Thiên Tôn, bằng không hai hạng đầu không liên quan gì với Ngũ Hành minh ta nữa.”

“Đúng vậy đúng vậy, vừa rồi các trưởng lão cũng đen mặt rồi.”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn! Nguyên Thủy Thiên Tôn! !” Nữ Vương nhảy cẫng lên, hưng phấn vung hai tay, tựa như fan chống đỡ cục diện cho idol.

Bốp bốp bốp! Quan Nhã cũng hưng phấn đứng lên, dùng sức vỗ tay, khuôn mặt tươi tắn nở rộ nụ cười hưng phấn vui sướng.

Hai cô vừa rồi đều cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn cục diện thất bại đã định, Nữ Vương cắn môi, Quan Nhã cau mày, tràn ngập bất đắc dĩ cùng uể oải.

Nào ngờ gió đổi chiều, Nguyên Thủy Thiên Tôn cho các cô một niềm vui bất ngờ lớn như vậy.

“Đoạt hết nổi bật, thật sự là làm người ta hâm mộ nha.” Linh Quân ngồi ở phía sau Phó Thanh Dương cảm khái một tiếng.

Quan Nhã và Nữ Vương chỉ là một bộ phận trong nữ giới gào thét chói tai toàn trường, một chiêu này của Nguyên Thủy Thiên Tôn, không biết đã thu hoạch bao nhiêu fan nữ.

Hoa công tử tự xưng là phong lưu, cũng rất hâm mộ loại cơ hội làm náo động này.

Lúc này, hắn nghe thấy Nữ Vương hét lên:

“Tôi thật sự là quá bội phục Nguyên Thủy Thiên Tôn rồi, tôi còn tưởng hắn khống chế linh phó sờ ngực Tôn Miểu Miểu là tái phát bệnh cũ.”

Thân là Thám Báo, nụ cười của Quan Nhã giảm đi, nhìn khuê mật:

“Tái phát bệnh cũ?”

Nữ Vương nói: “Lần trước ở trong trấn Âm Dương, lúc chúng ta lặn ở đáy sông, hắn từng vỗ mông tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận