Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3240: Lời cuối sách (10)

Sau khi hồi sinh kết thúc, đám người bị hạnh phúc, vui sướng, bình tĩnh lấp đầy trong lòng lần lượt giải tán, Jojo nữ sĩ tới xem náo nhiệt, ngồi giường khung bốn con dúi tráng kiện nâng, lắc lư qua lại đi ra bên ngoài Vườn Bách Thú.
Hôm nay thời tiết sáng sủa, ánh nắng rực rỡ, xua đi se lạnh đầu xuân.
Vườn Bách Thú du khách như dệt cửi.
Jojo nữ sĩ ngồi xổm ở trên giường khung, hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp, sự xuất hiện của nó đưa tới các du khách bạo động, người lớn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, trẻ con chỉ vào nó nhảy nhót.
Nó thường ngày ghét nhất bị vây xem, hiếm thấy chưa thao túng dúi rời đi, ngược lại nheo mắt, đắm chìm trong tiếng reo hò, tất cả khói mù cùng lo lắng, ở lúc này hết thảy tan thành mây khói.
Thế giới tốt đẹp như thế.
Nó nhìn về phía chân trời, ở trong lòng lẩm bẩm:
“Tất cả đều kết thúc rồi.
Chủ nhân, Hoắc tiên sinh, tôi đã trở về cố thổ, thịnh thế này, như các vị mong muốn!”

“Thịnh thế này, là Thái Dương Chi Chủ tranh thủ mà có, là tôi tranh thủ được, thậm chí có thể nói, là Ma Nhãn Thiên Vương tranh thủ được.” Phó Thanh Dương hai tay chống mặt bàn, nhìn quét cửu lão bên cạnh bàn hội nghị.
Hắn mặc một bộ vest thuần trắng, thân thể thẳng tắp, trẻ tuổi, anh tuấn, ánh mắt sắc bén như đao, hiện lên sự đối lập rõ ràng với chín vị Chúa Tể đỉnh phong hình tượng người già.
“Có liên can gì với các vị?” Phó Thanh Dương lạnh lùng nói: “Các vị phản đối cũng tốt, đồng ý cũng được, đều không thể trở ngại Ngũ Hành minh điều chỉnh nội bộ. Tôi không phải đến bàn bạc với các vị, mà là đại biểu Thái Dương Chi Chủ cùng năm vị minh chủ, thông báo các vị.”
Nội dung hội nghị hôm nay là, thay đổi chế độ tổng bộ tập quyền của Ngũ Hành minh từ trước tới nay, ở trong phạm vi cả nước đặt bảy đại phân bộ, theo thứ tự là:
Hoa Bắc phân bộ, Đông Bắc phân bộ, Hoa Đông phân bộ, Hoa Trung phân bộ, Hoa Nam phân bộ, Tây Nam phân bộ, Tây Bắc phân bộ.
Tổng bộ cửu lão phái xuống bảy đại phân bộ, quản lý từng phân bộ huyện thị cỡ nhỏ, lưu nhiệm hai vị, giúp đỡ Phó Thanh Dương quản lý tổng bộ.
Như vậy, kết cấu thế lực ôm đoàn của tổng bộ cửu lão sẽ sụp đổ.
Mặt khác, Phó Thanh Dương bảo lưu lại quyền chi phối tài chính, đạo cụ tổng bộ, bảy đại phân bộ chỉ có thể giữ lại hạn lượng đạo cụ loại quy tắc, tài liệu, chi tiết quy tắc bàn bạc sau.
Hướng linh cảnh thế gia mua sắm Sinh Mệnh Nguyên Dịch, đạo cụ các loại quyền lực, thì thu hồi tổng bộ, lấy phương thức kinh phí mỗi tháng, phát đi các đại phân bộ.
Tiến một bước suy yếu tài nguyên cửu lão có thể khống chế, tiến tới suy yếu vây cánh của họ.
Mặt khác, Phó Thanh Dương còn chuẩn bị thi hành khảo hạch KPI bảy đại phân bộ, ba năm một lần, trưởng lão công trạng cao nhất, có thể trở lại tổng bộ.
Thẳng đến ba năm sau, bị vua công trạng mới thay thế.
Ngoài ra, còn có rất nhiều điều chỉnh trên chế độ, quản lý, chiến lược, Phó Thanh Dương còn chưa kịp nói, đã bị cửu lão phản đối mãnh liệt, thế là có một màn vừa rồi.
Nghe được Phó Thanh Dương bê ra minh chủ cùng Thái Dương Chi Chủ, đại trưởng lão Xích Hỏa bang hừ lạnh nói: “Đã như vậy, chúng tôi chỉ có thể cùng nhau hướng năm vị minh chủ đưa ra đơn xin từ chức, rời khỏi bang phái, tự mình xây dựng một thế lực quan phương.”
Phó Thanh Dương cười lạnh, “Tôi đại biểu năm vị minh chủ cùng Thái Dương Chi Chủ, đồng ý các vị rời khỏi quan phương, bây giờ có thể phát thông báo.”
Nếu như là chính khách dã tâm có thừa, cái nhìn đại cục chưa đủ, Phó Thanh Dương bây giờ đã có thể kết thúc hội nghị, nhưng ánh mắt cùng bố cục chiến lược của hắn cũng không kém, thản nhiên nói:
“Thoát ly Ngũ Hành minh, mất đi Bán Thần phù hộ, các vị có thể đối kháng Chúa Tể đỉnh phong trận doanh Tà Ác phản công hay không? Đừng quên, các vị đã mất đi đạo cụ loại quy tắc.”
Cửu lão mặt mũi âm trầm.
Phó Thanh Dương cười khẩy nói: “Các vị vẫn luôn đánh giá bản thân quá cao, quá tự cho là đúng, cảm thấy mình có thể ngăn được Bán Thần, trận doanh Thủ Tự thiếu các vị liền không vận chuyển được. Lúc trước tôi cũng cho rằng như vậy, thậm chí cho rằng so sánh với Bán Thần không hay hỏi tới công việc, các vị mới là trụ cột vững vàng của quan phương.
Thắng đến khi trận chiến tranh đoạt Thái Dương bổn nguyên mở ra, thẳng đến quyết chiến trước đây không lâu, tôi mới ý thức tới, các minh chủ chỉ coi các vị là quản gia, việc vặt trong nhà, đương nhiên là giao cho quản gia xử lý.
Bởi vì trừ cái này, các vị không còn tác dụng gì. Thời thái bình, Thủ Tự cùng Tà Ác đều tương đối khắc chế, không cần Chúa Tể đỉnh phong ra tay, mà niên đại náo động thật sự, Bán Thần chiến mới là nhân tố quyết định kết quả, Chúa Tể đỉnh phong ở trong chiến đấu loại cấp bậc này, không hề có tác dụng.
Từ đầu đến cuối, Bán Thần căn bản không để các vị vào mắt, cho nên, dù là tất cả các vị đều trở về linh cảnh, cũng sẽ không sinh ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với trận doanh Thủ Tự.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận