Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1007: Dụ rắn rời hang (3)

“Khấu Bắc Nguyệt!” Sắc Dục Thần Tướng nhìn về phía tiểu tử, cúi đầu mà đứng nói: “Bản thần tướng muốn đi trang trại du lịch Giếng Đá một chuyến, đi chuẩn bị xe.”

Khấu Bắc Nguyệt vừa nghe có cơ hội góp sức cho chủ nhân, vui vẻ leo lên xe điện, vỗ chỗ ngồi phía sau, nói: “Chủ nhân, ta đưa ngươi đi luôn bây giờ!”

Sắc Dục Thần Tướng nhìn xe điện, không khỏi trầm mặc.

Hắn ngay ban đầu nghĩ đến, không phải cướp xe, không phải mê hoặc chủ xe làm tài xế, mà là dùng xe điện phục vụ mình vị chủ nhân này? Loại người hầu phế vật này dùng làm gì!

Sắc Dục Thần Tướng mặt âm trầm, ngăn lại một chiếc xe hơi màu đen chậm rãi vào tiểu khu.

“Đừng cản đường, tránh ra!”

Lái xe là người trung niên mặt tròn, thò đầu ra khỏi cửa kính xe, không kiên nhẫn hô.

Trong mắt Sắc Dục Thần Tướng chợt sáng lên chú văn màu đỏ tươi, lạnh lùng nói: “Ngươi chỉ là một người hầu, là cái gì cho ngươi dũng khí, dám nói như thế với ta vị chủ nhân này?”

Vẻ mặt người đàn ông trung niên đọng lại, ngây người vài giây, ngay sau đó, khuôn mặt tròn lộ ra sợ hãi cùng kích động, đẩy mở cửa xe, vừa lăn vừa bò xuống xe, không ngừng vái: “Chủ nhân tha mạng, chủ nhân tha mạng!”

Sắc Dục Thần Tướng gật đầu nói: “Đưa ta đi trang trại du lịch Giếng Đá.”

Tầng ba chung cư, chỗ cửa sổ hành lang, Bánh Bao Máu Người mặt baby nhìn Sắc Dục Thần Tướng dẫn Khấu Bắc Nguyệt lên xe, rời khỏi tiểu khu này. Hắn lập tức lấy ra điện thoại di động, gọi vào số của Cổ Vương.

“Hội trưởng, hắn đã cắn câu rời khỏi, ta không dám tới quá gần, không biết hắn đi đâu.”

Trong điện thoại truyền đến một tiếng “Ừm” lời ít mà ý nhiều, sau đó liền tắt máy.

Bánh Bao Máu Người nhét điện thoại di động vào trong túi, nhìn phương hướng xe hơi màu đen lái đi, nhíu mày, trên mặt hiện lên một mảng mất mát.

Sắc Dục Thần Tướng giết người như ma, bắt đầu từ ngày mai, hắn lại phải đi ship hàng một mình rồi.



Trang trại du lịch Giếng Đá.

Trang trại du lịch xây ở cạnh đập chứa nước thôn Giếng Đá, ba mặt có núi bao quanh, thông đạo duy nhất là đường xi măng liên thôn.

Bà chủ là người địa phương, chồng mất sớm, không có con cái, mượn bà con lối xóm một số tiền, ở bên cạnh đập chứa nước xây lên trang trại du lịch.

Bởi vì tay nghề quả thật tốt, mấy năm trôi qua, tích lũy không ít khách hàng quen, buổi tối mỗi ngày thực khách nối liền không dứt, qua mười hai giờ, nơi này vẫn như cũ đèn đuốc sáng trưng.

Xe hơi màu đen sau khi chạy khỏi thành phố Kim Sơn, theo hướng dẫn, đi vòng vòng, rốt cuộc tìm được chỗ hẻo lánh này. Thôn Giếng Đá cách thành phố Kim Sơn hơn ba mươi ki lô mét .

Người trung niên mặt tròn lái xe, đậu xe ở bãi đất trống ngoài trang trại du lịch.

Sắc Dục Thần Tướng thản nhiên nói: “Hai người các ngươi, ở trong xe chờ ta.”

Dứt lời, hắn mở cửa xe ra, đi về phía trang trại du lịch ánh đèn sáng tỏ, thật ra chính là một căn nhà ba tầng lầu, trước sau đều có sân, mỗi phòng đều là dựa theo tiêu chuẩn nhà hàng trong thành phố bố trí. Lầu một lầu hai chiêu đãi là thực khách bình thường, lầu ba chuyên mở ra cho khách nhân đặc thù, nghề nghiệp tà ác.

Sắc Dục Thần Tướng từng tới hai lần, “nhân viên phục vụ” trong trang trại du lịch nhận biết hắn, lập tức mời vào hậu viện.

So sánh với tiền viện náo nhiệt, hậu viện tỏ ra yên tĩnh hơn rất nhiều, bóng đèn kiểu cũ chiếu ra ánh đèn vàng úa. Trong sân hơi ảm đạm, cạnh giếng nước, một người phụ nữ trung niên ngoài bốn mươi tuổi ngồi ở trên băng ghế gỗ nhỏ, cúi đầu giặt quần áo.

Cô ngũ quan bình thường, khóe mắt có nếp nhăn nhỏ dày, làn da ngăm đen, không khác gì vô số người phụ nữ nông thôn.

“Ta từng nói với ngươi, ngươi loại đàn ông nát đũng quần này, không xứng động vào một đầu ngón tay của Tiểu Viên.”

Người phụ nữ trung niên rõ ràng chưa ngẩng đầu, lại giống như biết người tới thăm là Sắc Dục Thần Tướng.

Sắc Dục Thần Tướng đứng ở trong sân, cười nói:

“Chậc chậc, miệng cũng thật cứng, ngươi chính là lớn tuổi chút, bằng không, bản thần tướng rất chờ mong cùng Tiểu Viên cùng nhau hầu hạ... Lần này không phải vì cô ấy mà đến, có hứng thú săn Nguyên Thủy Thiên Tôn hay không?”

Đôi tay chà xát giặt quần áo của người phụ nữ trung niên tạm dừng một chút, rất nhanh khôi phục, thản nhiên nói:

“Một trăm triệu tiền thưởng tuy mê người, nhưng ta còn không thiếu tiền đến mức đánh cược tính mạng. Như thế nào, ở Tùng Hải làm ầm ĩ mấy vụ, liền thực cho rằng năm lão già kia là bất tài?”

Sắc Dục Thần Tướng cười lên “hắc”, nói:

“Ta có cách dẫn Nguyên Thủy Thiên Tôn ra khỏi Tùng Hải, nhưng cần ngươi trợ giúp.”

Hai tay người phụ nữ trung niên rời khỏi chậu giặt quần áo, đứng thẳng dậy, nhìn chằm chằm Sắc Dục Thần Tướng, “Ngươi có kế hoạch?”

“Ta đã bắt làm tù binh một thằng nhóc, hắn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn có khúc mắc rất sâu, dùng hắn dụ Nguyên Thủy Thiên Tôn ra rất đơn giản, nhưng ngươi cũng biết, Nguyên Thủy Thiên Tôn là Tinh Quan, cạm bẫy, mai phục đối phó Tinh Quan là không thể thực hiện được.” Sắc Dục Thần Tướng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận