Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1927: Cứu viện (1)

Vương Đức Phát trong thôn chính là một người như vậy.

Ngày xưa là lưu manh trộm gà bắt chó, không làm ăn tử tế, cũng không muốn làm ruộng, vài mẫu đất trong nhà quanh năm bỏ hoang.

Về sau nghiện thuốc phiện, ở trong giới của hắn càng đi càng xa, thành một thành viên của băng đảng buôn lậu thuốc phiện.

Hắn ở bên thôn dựng một trại nuôi heo, nhưng đây chỉ là nghề nghiệp ở mặt ngoài, sau lưng là lô cốt đầu cầu băng đảng buôn lậu thuốc phiện, gánh vác giao dịch, cứ điểm các loại tác dụng.

Địa điểm chiến đấu ngay trong trại nuôi heo.

Bảy tám chiếc xe bị bắn thành cái sàng đỗ ở ngoài trại nuôi heo, có mấy chiếc xe trên thân còn trải rộng dấu vết lửa thiêu khói hun.

Bên cạnh xe có thi thể đẫm máu, máu tươi nóng hổi từ trong vết đạn ồ ồ chảy ra, bọn họ là quan phương hành giả cùng trị an viên của phân bộ Nam Minh.

Lần hành động này tổng cộng có chín linh cảnh hành giả, mười hai trị an viên tham dự, nhưng ở trong vài phút, đã có một nửa số người hi sinh ở trong đọ súng.

Thật sự giết chết bọn họ là cổ độc. Làm phía chính phủ trường kỳ tiếp xúc với Linh Năng hội, trong lúc chấp hành nhiệm vụ, nhân viên chấp pháp đều sẽ đeo mặt nạ phòng độc.

Cổ độc giai đoạn Siêu Phàm đã sớm không thể uy hiếp đến bọn họ, nhưng hôm nay gặp tình huống ngoài ý muốn, trong băng đảng buôn lậu thuốc phiện có một vị Thông Linh Sư cấp bậc cao.

Cổ độc hắn phóng ra không màu không mùi, sau khi tiếp xúc làn da liền lập tức xâm nhập, không nguy hiểm đến tính mạng, lại sẽ làm người ta bủn rủn toàn thân.

Lúc này, trị an viên cùng quan phương hành giả sống sót lấy thân xe yểm hộ, kéo dài hơi tàn.

Trạng thái trúng độc chưa nghiêm trọng thêm, bởi vì vị Thông Linh Sư kia đang đối phó chấp sự Truy Độc Giả.

“Tiểu Vương, tín hiệu khôi phục chưa?” Đội trưởng đội 1 quát.

“Chưa.” Người trẻ tuổi tên là Tiểu Vương đeo mặt nạ phòng độc, tránh ở sau đầu xe một chiếc xe khác, thao túng một chiếc máy tính.

“Điện thoại vệ tinh đâu?”

“Điện thoại vệ tinh cũng vô dụng, lũ chó kia dùng thủ đoạn phi thường quy, có thể là đạo cụ. Chúng ta không liên hệ được phân bộ, không thể báo cáo tình huống kẻ địch.” Tiểu Vương hùng hổ nói:

“Chúng ta hẳn là bị người cung cấp thông tin bán đứng rồi, lần giao dịch này là bẫy, Linh Năng hội muốn xử lý chấp sự Truy Độc Giả.”

“Báo cáo cũng vô dụng, phân bộ chúng ta không có Thánh Giả, trừ phi hướng thành phố Hồng Lâm cách vách cầu viện, nhưng không còn kịp rồi.” Đội trưởng kia nhìn phía đông trại nuôi heo một lần, nói: “Cậu cùng các anh em thủ ở nơi này, tôi đi giúp chấp sự.”

“Đi cc!” Tiểu Vương nổi giận nói: “Đi chịu chết sao? Thánh Giả chiến đấu anh xen vào cái gì, chờ độc tính qua, lập tức rút lui, đây là quy củ.”

Ở quan phương, cấp dưới rất ít nói chuyện với cấp trên như vậy, nhưng ở phân bộ Nam Minh, mọi người đều là anh em sống chết có nhau.

Quy củ Nam Minh thị chính là, bất cứ lúc nào cũng phải nhớ kỹ, giữ lại thực lực là tôn chỉ số một.

Thành thị biên cảnh trị an hỗn loạn, nghề nghiệp tà ác trong nước ngoài nước tụ tập, đãi ngộ của phân bộ cũng không tốt, dẫn tới quan phương hành giả đều không muốn tới đây.

Thiếu nhân thủ là vấn đề mỗi phân bộ biên cảnh đều phải đau đầu.

Gặp loại tình huống này, chết một người tốt hơn chết một đám.

Chết một chấp sự, tổng bộ còn có thể trong thời gian ngắn cắt cử chấp sự mới, nếu chết một đám hành giả quan phương, vậy phân bộ liền xong rồi.

Tổng bộ cũng rất khó ở trong thời gian ngắn sắp xếp một lượng lớn hành giả quan phương bù vào.

Đây là lựa chọn phải làm ra.

“Tôi không bảo các cậu theo tôi cùng tiến lên, mọi người cứ theo lẽ thường rút lui là được.”

Đội trưởng đội 2 “Lương Sơn Thủy Sư” nhặt lên súng ngắn của trị an viên bỏ mình ở bên cạnh, hai khẩu súng đồng loạt bắn, vừa hỏa lực áp chế kẻ địch, vừa thấp giọng nói:

“Tôi đi kéo dài thời gian, để chấp sự chống đỡ thêm một lúc, không chừng có thể chống đỡ tới lúc viện binh đến.”

Gặp mấy kẻ địch ngắm bắn bên này bị mình bắn bức bách lùi về công sự che chắn, hắn khom lưng, đang muốn lao ra, nhưng Tiểu Vương phía sau đột nhiên bổ nhào ngã hắn.

“Chó má! Anh đang nói cái chó má gì vậy!” Trán Tiểu Vương nổi gân xanh, nổi giận:

“Không có cứu viện nữa, anh cũng nói phân bộ chúng ta không có Thánh Giả, chờ Thánh Giả của Hồng Lâm thị tới đây, đồ ăn cũng nguội hết rồi. Đừng cho rằng tôi không biết anh đang nghĩ cái gì, ngươi cái dừng bút chính là muốn chịu chết, đem mình khi vật hi sinh đổi chấp sự đi ra.”

Lương Sơn Thủy Sư mở mồm mắng chửi, khuỷu tay thúc một phát vào ngực Tiểu Vương, muốn đánh bật hắn ra, “Chết một đội trưởng mà thôi, tổng bộ có thể lấy thời gian ngắn nhất điều đến một người, nhưng nếu chết một chấp sự cấp 5, Thánh Giả cũng không phải là rau cải trắng, nhiệm kỳ của chấp sự mới sẽ rất dài, đến đây cũng không nhất định muốn làm tiếp, một chấp sự ổn định thời gian dài quan trọng bao nhiêu cậu không biết sao!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận