Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1857: Hạ Hầu Ngạo Thiên bành trướng (4)

Hạ Hầu lão gia chủ gật gật đầu, phó bản cấp S mà nói, loại phần thưởng này trái lại cũng có thể lý giải.

“Ngạo Thiên à, cháu vừa rồi nói, thành viên trong bang phái có thể cùng hưởng bí tịch cơ quan thuật đúng không?” Trong ánh mắt của lão gia chủ ngầm chứa sự mong chờ: “Gia tộc muốn mua nó, chỉ cần ra giá.”

“Vậy thì phải xem biểu hiện của gia tộc rồi.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói.

“...” Lão gia chủ đại khái là xem ở trên phần bản vẽ, lại hoặc là biết rõ đức hạnh của tiểu tử này, hít sâu một hơi nhịn xuống, vẻ mặt ôn hòa nói:

“Vậy tấm bản vẽ này, cháu chuẩn bị bán bao nhiêu?”

Hạ Hầu Ngạo Thiên nói: “Thứ cháu nợ gia tộc xóa bỏ, đúng rồi, cháu lại dùng mất một cái túi nguồn năng lượng rồi, cũng xóa bỏ.”

“Được!” Lão gia chủ lập tức đáp ứng.

Hạ Hầu Ngạo Thiên hồ nghi nói: “Thúc công, cháu có phải bán rẻ rồi hay không?”

“Phần bản vẽ này cũng không đáng giá 150 triệu, nhưng gia tộc bằng lòng trả giá vượt mức vì vãn bối ưu tú.”

“Thúc công anh minh, vãn bối ưu tú cho rằng, gia tộc nếu không trả thêm 150 triệu nữa?”

“Ngạo Thiên à...”

“Thúc công ngài nói.”

“Cút!”

Hạ Hầu Ngạo Thiên bị trục xuất khỏi biệt thự, trước khi đi không cam lòng, lại đá cháu nội của lão gia chủ mấy cước.

Trên đường về biệt thự, Hạ Hầu Ngạo Thiên thân thể nhẹ như chim én, chỉ cảm thấy không nợ nần gì cả người nhẹ tênh. Nhưng trong lòng hắn còn có một việc muốn làm, chuyện này không làm, liền như xương cá mắc ở cổ, khó có thể ngủ.

Quay về biệt thự nhà mình, lấy ra máy bay không người lái, treo lên biểu ngữ cùng loa chuẩn bị sẵn.

“Tôi lên cấp 6 rồi, phải chơi lớn.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói.

Trong nhẫn truyền đến tiếng đáp lại: “Ngươi lại tính thông báo cả gia tộc sao?”

Máy bay không người lái bay lên không trung, hai dải biểu ngữ rủ xuống thẳng tắp, trên đó viết:

“Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.”

“Ta của ngày hôm qua ngươi lạnh nhạt mặc kệ, ta của hôm nay ngươi trèo cao không nổi, ngày kia ta một ngón tay gõ chết ngươi.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên nắm điều khiển từ xa, thao túng máy bay không người lái bay lên không trung, khinh thường nói: “Cường giả chưa bao giờ hướng con kiến khoe khoang, sẽ chỉ hướng kẻ mạnh hơn khiêu khích.”

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của ông lão trong nhẫn, máy bay không người lái bay về phía chỗ sâu trong khu biệt thự, bay về phía một căn nhà cổ.

“Ngươi muốn làm cái gì?” Trong lòng Phương Sĩ Tần triều trầm xuống.

“Đi nơi lão tổ tông bế quan lượn một vòng, lão năm đó khi ta nhục ta, hôm nay để lão biết, kẻ nào khinh ta trời sẽ vứt bỏ hắn.” Hạ Hầu Ngạo Thiên vẻ mặt chí khí đói ăn thịt Hồ Lỗ cười khát uống máu Hung Nô, đãi từ đầu, giận đánh mặt tổ tông, hướng lên trời khuyết.

“Lão tổ tông Hạ Hầu gia cấp bậc gì?” Phương Sĩ Tần triều thử nói.

“Chênh lệch với tôi không lớn.”

“Chúa Tể?”

“Bán Thần!”

Phương Sĩ Tần triều kinh hãi: “Ngươi con mẹ nó tìm chết hả?”



Cao ốc Quốc Tế.

Annie mặc bộ đồ vest công sở tinh xảo, ngồi ở trước máy tính, nhanh chóng viết mail.

Hôm nay là ngày hướng tổng bộ Hiệp Hội Mỹ Thần định kỳ báo cáo tình báo, cô mang tình báo gần đây sưu tập được viết vào trong mail.

“Tháng 8, trong linh cảnh nhiều người, Nguyên Thủy Thiên Tôn liên tục tăng hai cấp, sáng lập kỷ lục từ trước tới nay chưa từng có, nhưng cũng bởi vì ở trong phó bản giết chết cháu nội của Thái trưởng lão tổng bộ Ngũ Hành minh mà bị truy hỏi trách tội.

“Việc này bởi Xích Hỏa bang chủ ra mặt can thiệp, cuối cùng thu cờ dẹp trống, nhưng khúc mắc của Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng tổng bộ Ngũ Hành minh càng sâu hơn, bằng mặt không bằng lòng, tôi cho rằng, hiệp hội nên bắt lấy cơ hội tiến một bước lôi kéo, phát triển Nguyên Thủy Thiên Tôn trở thành hội viên có thâm niên, Annie bất cứ lúc nào cũng làm tốt chuẩn bị hiến thân.

“Theo tin tức tin cậy, trong sự kiện Ma Nhãn Thiên Vương thoát khỏi Tùng Hải, Ám Dạ Mân Côi nghi ngờ liên lụy cực sâu với cao tầng Thái Nhất môn, tình hình cụ thể chưa biết, tôi vốn định từ chỗ Nguyên Thủy Thiên Tôn tìm hiểu tình báo, nhưng hắn đối với sắc đẹp của tôi coi như không thấy, tuy đã trở thành thành viên ngoại vi của hiệp hội, lại chưa từng chủ động liên lạc tôi.

“Đương nhiên, cái này không phải Annie không đủ xuất sắc, mà là người này khác với Ma Quân, không phải sắc đẹp có thể dụ dỗ, cần dùng cảm tình, tính toán cho lâu dài.”

Khi viết đến đây, Annie thở dài một tiếng, đôi mắt xanh thẳm như biển lớn hiện lên sự mất mát.

Cô tự xưng là mỹ mạo, ngạo nghễ đối mặt nữ giới, phối hợp sức quyến rũ của nghề nghiệp, luôn có thể thuận lợi mọi lúc, cực ít có người đàn ông nào có thể bỏ qua sức quyến rũ của cô.

Nhưng không thể không thừa nhận, xinh đẹp cũng không phải vạn năng.

Hành vi kéo cô vào lãnh cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn, lòng tự tin của khiến vị quan ngoại giao kiêu ngạo xinh đẹp này bị đả kích nghiêm trọng.

Viết xong mail, cô cẩn thận kiểm tra mấy lần, gửi đến hòm thư của bộ trưởng ngoại giao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận