Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1462: Tàng bảo khố (3)

Mình nhớ rõ trên thuộc tính vật phẩm của Lò Bách Luyện nói, Lò Bách Luyện là lò luyện khí thượng cổ lưu truyền tới nay, là đan lô đại năng chuyên dụng, vô số đạo cụ nghe nhiều nên thuộc đều ra từ nó. Trương Nguyên Thanh kết hợp giới thiệu thuộc tính của bếp lò, trong lòng có suy đoán.
Lò Bách Luyện và thánh anh, là đạo cụ của vị Oa Hoàng này thời kì viễn cổ.

Hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Hạ Hầu Ngạo Thiên, biết rõ còn cố hỏi nói:

“Trong tranh là ai?”

Hạ Hầu Ngạo Thiên theo bản năng bắt đầu phân tích:

“Đời Tần tín ngưỡng là Thượng Đế cùng tổ tiên, lấy thần quyền củng cố chính quyền, lấy tổ tiên tượng trưng huyết thống, cô gái trên bức tranh, hẳn là vị thần linh.”

“Khi đó đã có Thượng Đế chưa?” Tôn Miểu Miểu hỏi một câu.

Hạ Hầu Ngạo Thiên cười nhạo nói:

“Vừa thấy cô là biết không có văn hóa gì, Thượng Đế tôi nói, chỉ là Hạo Thiên, cũng chính là lão thiên gia. Thượng Đế giáo phái gì đó, là danh xưng dịch sang tiếng Trung sau này, không cùng một chuyện với Thượng Đế trong lý giải của cổ nhân chúng ta, cô cũng có thể lý giải thành lấy trộm danh xưng.”

Tạm dừng một chút, tiếp tục nói:

“Nhưng tôi không nhớ đời Tần có tín ngưỡng vị nữ thần nào nha, nếu nhất định phải kéo ra một vị, đại khái là... Nữ Oa?”

Thiên Hạ Quy Hỏa mở miệng nói:

“Có lẽ chính là Nữ Oa, cậu xem cô ấy bế một đứa trẻ con. Trong truyền thuyết, nhân loại chính là Nữ Oa dùng tượng đất nặn ra. Còn nhớ lớp lịch sử linh cảnh không, viện trưởng từng nói, trong thần thoại truyền thuyết, nhân vật duy nhất có thể xác nhận từng chân thật tồn tại, tên là Oa Hoàng.”

“Ý của anh là, Oa Hoàng chính là Nữ Oa?” Tôn Miểu Miểu nhíu mày.

Không đợi Thiên Hạ Quy Hỏa mở miệng, Hạ Hầu Ngạo Thiên gật đầu nói:

“Đúng, không có gì bất ngờ xảy ra, Oa Hoàng chính là Nữ Oa, cái lò đồng xanh kia chính là chứng cứ. Mặt khác...”

Hắn nhìn về phía Thiên Hạ Quy Hỏa: “Đầu óc anh nhanh như vậy? Không giống Hỏa Sư một chút nào, Anh Gà Đỏ nói không sai, anh quả nhiên là sỉ nhục của Hỏa Sư.”

Anh có thể ngậm miệng chứ... Trương Nguyên Thanh kịp thời cắt ngang nội chiến có thể xảy ra, hỏi:

“Nói như thế nào.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên ở phương diện khoe khoang tri thức, chưa bao giờ thua ai, khoanh tay mà đứng:

“Ở trong khái niệm của linh cảnh hành giả, lò đan, lò luyện khí là tượng trưng Học Sĩ, mà ở trong thần thoại truyền thuyết, Nữ Oa còn có một tầng thân phận luyện khí sư tài nghệ cao siêu.”

“Ví dụ nghe nhiều nên thuộc, chính là nàng luyện đá vá trời.”

“Nữ Oa, Oa Hoàng, linh cảnh hành giả, lại kết hợp lò đan cùng đứa bé trên tranh, chúng ta có thể phỏng đoán ra, Oa Hoàng tu là Nhạc Sĩ cùng Học Sĩ.”

“Có lý lẽ có chứng cứ!” Trương Nguyên Thanh tâng bốc một câu, sau đó nói: “Xem xem thứ trong điện thờ.”

Mọi người rời khỏi điện thờ, đi đến trước hốc tường, đều tự chọn một cái rương mở ra.

Trên rương treo khóa đầu thú đồng xanh, Trương Nguyên Thanh nắm thân khóa, lòng bàn tay phát lực, dễ dàng bẻ gãy.

Hắn mở rương, bên trong là một cái áo đài sen thuần màu đen, cũng chính là áo choàng, thêu hoa văn đám mấy màu vàng, mỹ quan hoa lệ.

Xúc cảm trơn mịn lại cực có khuynh hướng cảm xúc, rất thích hợp mặc đi ra ngoài thể hiện mình ngầu - cái loại đó.

Trương Nguyên Thanh mở ra áo choàng, tin tức vật phẩm hiện lên:

“Tên: Áo Choàng Kiếm Sư Cung Đình”

“Loại hình: đạo cụ phòng ngự”

“Công năng: Tăng phúc”

“Giới thiệu: áo choàng Thủy Hoàng đế chế tác cho kiếm khách số một Tần quốc, mất ba năm hoàn thành, nhưng lúc áo choàng chế tác hoàn thành, vị kiếm khách kia đã phản nước Tần, Thủy Hoàng đế rất tiếc nuối, phong tỏa nó ở trong kho báu. Mặt khác, chuyên chú là tu dưỡng kiếm khách phải có. “

“Ghi chú: Toàn bộ kỹ năng của Thám Báo, Kiếm Khách, Yển Sư, tăng phúc 40%.”

Chuyên thuộc về Thám Báo, đạo cụ cực phẩm cấp Chúa Tể. Trương Nguyên Thanh ánh mắt sững sờ.

Toàn bộ kỹ năng tăng phúc 40%, đây là khái niệm gì, đây là khái niệm vượt cấp chiến đấu, vô địch cùng cấp bậc.

Năng lực bản thân, lại tăng phúc 40%, Thám Báo có được cái áo choàng này, trực tiếp sánh vai nghề nghiệp đỉnh phong.

Mà loại tăng phúc này, ở giai đoạn Chúa Tể vẫn hữu dụng.

Cực phẩm trong cực phẩm.

Đáng tiếc là chuyên thuộc về Thám Báo, dựa theo ghi chú đến xem, nó đối với nghề nghiệp khác không có giá trị.

“Vừa lúc có thể tặng cho Phó Thanh Dương.” Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.

Cho dù là Tiền công tử, cũng không có khả năng có một món đạo cụ cực phẩm cấp Chúa Tể đi, dù sao hắn vừa mới tấn thăng Chúa Tể.

Cho dù có, cái áo choàng này với hắn mà nói, tương tự là dụ hoặc khó có thể từ chối.

Bởi vì đây là đạo cụ của riêng Thám Báo.

Lúc này, hắn nghe Triệu Thành Hoàng nói: “Đai Ngọc Thanh Đế, bộ trang bị Tế Trời? Nguyên Thủy, đây là bộ trang bị của Giày Hậu Thổ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận