Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1479: Tiến triển mới của vụ án (2)

Đầu óc Nguyên Thủy xoay chuyển thật nhanh, hắn thật lợi hại... Tôn Miểu Miểu mịt mờ liếc hắn một cái, trong lòng âm thầm bội phục.

Cô rất tự tin đối với trí tuệ của mình, nhưng ở phương diện ứng biến trường thi, láu cá giả dối, tự nhận không bằng Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Mà ở phương diện đa mưu túc trí, cô cho rằng Thiên Hạ Quy Hỏa là mạnh nhất trong tiểu đội địa cung, tuy hắn là Hỏa Sư.

Ám Dạ Mân Côi là tổ chức gì? Hạ Hầu Ngạo Thiên nhăn mặt nhíu mày.

Không phải nhân viên quan phương, hắn không tiếp xúc được diễn đàn quan phương, làm kẻ bệnh thần kinh người Hạ Hầu gia chán ghét, hắn cũng không tiếp xúc đến trung tâm của gia tộc.

Lại thêm say mê nghiên cứu học thuật, đối với tình báo phương diện này không quá mẫn cảm, cho nên đến nay chưa biết Ám Dạ Mân Côi là cái gì.

Tin tức hiện có đương nhiên không có khả năng tìm ra hung thủ, cái này là bởi vì chúng ta có chênh lệch về tin tức. Trương Nguyên Thanh đang muốn hướng thầy Tinh Không nói ra thân phận người mặc giáp, bên tai truyền đến Thiên Hạ Quy Hỏa giật giọng hô:

“Nguyên Thủy, đừng nói!”

Triệu Thành Hoàng, Tôn Miểu Miểu, Hạ Hầu Ngạo Thiên theo bản năng muốn quay đầu, muốn nhìn Thiên Hạ Quy Hỏa, nhưng cố kìm nén lại.

“Quả thật, chúng ta đạt được manh mối cực kỳ ít...” Trương Nguyên Thanh bị mạnh mẽ cắt ngang, trả lời thầy Tinh Không một câu vô thưởng vô phạt trước, sau đó ý niệm truyền âm:

“Vì sao không nói.”

Tiếng Thiên Hạ Quy Hỏa vang lên ở bên tai tiểu đội địa cung:

“Cậu có phải muốn mượn giáo viên học viện, cùng nhau đối phó người mặc giáp hay không? Suy nghĩ của cậu không thành vấn đề, cũng quả thật hữu hiệu, nhưng cậu không thể chỉ để ý đối phó kẻ địch, cậu đầu tiên phải bảo vệ được bảo tàng trong địa cung.”

“Nếu để viện trưởng biết người mặc giáp là thành viên Ám Dạ Mân Côi, bọn họ càng thêm kết luận thành viên Ám Dạ Mân Côi là hướng về phía địa cung, sau đó sẽ kéo dài ra một vấn đề, vì sao thành viên Ám Dạ Mân Côi phải giết Hạ Triều Tuyết?”

“Lấy trí tuệ của giáo viên học viện, có thể hay không sinh ra hoài nghi, do đó lớn mật phỏng đoán là có học viên đã tiến vào địa cung.

“Thực đến một bước này, cho dù chỉ là hoài nghi, học viện cũng sẽ hướng tổng bộ báo cáo, lấy sự coi trọng của tổng bộ đối với địa cung, nhất định sẽ điều tra toàn bộ học viên, thà giết lầm không bỏ sót, như vậy tới nay, chúng ta còn có thể giữ được bảo tàng sao?”

“Cậu có thể giấu được đạo cụ phát hiện nói dối, nhưng cậu không thể gạt được tổng bộ phát hiện nói dối.”

“Nếu bị giáo viên học viện phỏng đoán ra cửa đá từng bị mở ra, chúng ta sẽ rất bị động, hoặc là tiếp nhận số phận giao ra bảo tàng, hoặc là hợp tác với người mặc giáp, giết sạch giáo viên của học viện.”

“Viện trưởng, ông làm sao biết kẻ giết người là người mặc giáp kia?” Hỏa Ma Lạc Nhạc Thánh ngạc nhiên nói.

Lão viện trưởng tóc hoa râm, hai tay cầm chén giữ ấm, hỏi ngược lại:

“Người có thể giấu được thuật quan sát cùng đạo cụ phát hiện nói dối rất nhiều sao?”

Lạc Nhạc Thánh theo bản năng tranh cãi: “Trong đám học viên này ngọa hổ tàng long, nếu thật có một hai người cũng không ngạc nhiên nhỉ.”

Tuy biết hắn là đang cãi cố, nhưng các sư phụ trầm ngâm một chút, cảm thấy không phải không có lý.

Viện trưởng trầm giọng nói:

“Cho nên bảo mọi người nghĩ một chút động cơ hành hung của người mặc giáp, nhìn từ đêm đó lẻn vào hồ giao nhân, hắn rất có hứng thú đối với nhiệm vụ ẩn của phó bản, nếu có thể mang Hạ Triều Tuyết cùng nhiệm vụ ẩn liên hệ lại, như vậy hung thủ chính là người mặc giáp.

“Trái lại, hung thủ liền có một người khác.”

“Viện trưởng, tôi cảm thấy ông nghĩ nhiều quá rồi, người mặc giáp kia, có thể là từ chỗ trưởng bối nghe được truyền thuyết, cho nên xuống hồ nhìn xem. Về phần cái chết của Hạ Triều Tuyết, lại bắn đại bác cũng chẳng tới với nhiệm vụ ẩn, khẳng định là thằng nhóc nào sắc dục che mắt, cưỡng bức cô nương người ta, dù sao ở lại trong học viện một lần là lâu vài ngày, hóc môn khó có thể khống chế.” Lạc Nhạc Thánh phát biểu ý kiến của mình.

“Có lẽ thế.” Viện trưởng lấy lệ một câu, nói: “Lâm Tố, cô đi bến tàu một chuyến, bảo quản lý viên đến hỏi giao nhân nữ vương, tối hôm qua trong hồ có điều khác thường hay không.”

Giáo viên lớp luyện đan lĩnh mệnh mà đi.

Mình vừa rồi chỉ nghĩ như thế nào giết chết người mặc giáp, xem nhẹ đối với tiểu đội địa cung mà nói, quan trọng nhất là giữ được bảo tàng, sau đó mới là giết chết người mặc giáp

Giáo viên học viện cùng chúng ta không phải đồng bạn, là kẻ địch xung đột ích lợi, để bọn họ biết càng nhiều, chúng ta lại càng nguy hiểm. Đây là một ván cờ ba bên kiềm chế lẫn nhau.

Trương Nguyên Thanh chợt tỉnh táo lại.

Hắn hoài nghi, mình vừa rồi thất sách, là bị Mặt Trắng ảnh hưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận