Linh Cảnh Hành Giả

Chương 792: Tập kết hành giả, phương án đánh boss (3)

Trương Nguyên Thanh nhìn cô một cái thật sâu, thu hồi ánh mắt, hướng Âm Thi Huyết Tường Vi hạ đạt mệnh lệnh bảo vệ thân thể, thi triển Thần Du, linh thể xuất khiếu, bay lên bên trên, lao ra khỏi tầng tán cây dày.
Tầm nhìn lập tức trống trải.

Hắn nhìn ánh chiều tà màu đỏ máu, thấy ánh nắng chiều vàng đỏ rực rỡ, đồng thời cũng thấy một cái cây to.

Không thể nhìn ra độ cao của nó, giống như cây thế giới trong truyền thuyết nối tiếp thiên đình, tán cây của nó giống như tầng mây, cành hướng hai bên vươn ra mấy chục dặm.

So sánh với nó, cánh rừng mưa nhiệt đới này giống như cây giống, cỏ dại dưới đại thụ.

Giờ phút này, trong tán cây giống như tầng mây kia đang rủ xuống những cái dây leo, linh hoạt như xúc tu, quật về phía các nơi của rừng rậm nguyên thủy, trừng phạt con kiến có gan giết hại tộc nhân của nó.

Tán cây bên cạnh Trương Nguyên Thanh chớp lên, nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Mẫu Đơn Tiên Tử linh hoạt leo lên, so với khỉ còn am hiểu trèo cây hơn.

Cô chui khỏi ra tán cây, đong đưa giẫm cành cây mảnh khảnh, luôn có thể giữ được cân bằng vi diệu.

Mẫu Đơn Tiên Tử ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, như bị sét đánh:

“Trời ạ !”

Thân thể đầy đặn của vị thiếu phụ Mộc Yêu này hơi phát run, giống như gặp thiên địch.

Cô không dám nhìn nữa, sắc mặt trắng bệch hạ xuống, trở lại mặt đất.

Trương Nguyên Thanh thấy thế, cúi người lao xuống, trở về thể xác.

“Quá đáng sợ rồi, cái cây đó tuyệt đối là cấp Thánh Giả, không thể chiến thắng!” Sắc mặt Mẫu Đơn Tiên Tử trắng bệch.

Trương Nguyên Thanh tới bên cạnh Ryo Asano, trầm giọng nói:

“Một chiêu đó của cô vừa rồi, có thể dùng được mấy lần?”

Ryo Asano ngồi ở trên vỏ băng, khuôn mặt tái nhợt, thần thái trong mắt ảm đạm, lộ ra mỏi mệt:

“Một ngày chỉ có thể sử dụng ba lần, mỗi lần cách hai giờ, trả giá là nửa tiếng sau khi sử dụng, thân thể trở nên suy yếu, các khớp xương cứng ngắc.”

Nói xong, sắc mặt cô sợ hãi bổ sung:

“Trên bảng thuộc tính của tôi có một đồng hồ đếm ngược, mười phút, đây là thời gian thụ yêu công kích tôi một lần sau. Tôi, tôi khẳng định không sống qua được công kích lần sau.”

Cô có con bài chưa lật mạnh như vậy, cũng chính là nói, trước đó bị ba tên nghề nghiệp tà ác vây công, bị thụ yêu vây giết, đáng thương như vậy tuyệt vọng như vậy, đều là ngụy trang?

Giả bộ giống như vậy, Nữ Vương quả nhiên là con hát. Cũng đúng, cô một người Nhật Bản, dám vào phó bản giết chóc, khẳng định có một hai con bài chưa lật. . . . .

Nghĩ đến lúc trước không có mình, Ryo Asano sẽ sử dụng “băng sương giáng lâm” hóa giải nguy cơ, mà sau khi có hắn, liền bắt đầu giả bộ đáng thương giả bộ nhu nhược, ra sức cầu xin tha thứ, con bài chưa lật có thể không dùng thì không dùng.

Sau đó nữa, sau khi phát hiện hắn là người tốt, Ryo Asano liền càng thêm “nhẫn nhục”, làm chó dẫn đường, giấu tài.

Trương Nguyên Thanh ý thức được, chính nghĩa của vị đồng bạn này, cũng không phải chính nghĩa như vậy.

Chuẩn xác mà nói, cũng không phải ngốc nghếch trắng trẻo ngọt ngào như vậy, là có chút tâm cơ nho nhỏ.

Mẫu Đơn Tiên Tử an ủi:

“Tôi cùng Vương Thái sẽ tận lực giúp cô.”

Trong nghề nghiệp hợp pháp, vẫn là người tốt chiếm đa số.

Cô vừa an ủi xong cô gái Nhật, liền thấy Vương Thái lạnh lùng nhìn qua:

“Cô từng giết khỉ chưa?”

Mẫu Đơn Tiên Tử ngẩn ra, sau đó phản ứng lại, sắc mặt hơi cứng ngắc, “Từng giết một con, chúng nó một mực đuổi theo tôi, ép tôi nóng nảy... Anh là nói, anh là nói... .”

Trương Nguyên Thanh trầm giọng nói:

“Thụ vương đã có thể báo thù thay tộc nhân, hầu vương vì sao không thể? Làm một trong những boss phó bản tầng ngoài, cô không cảm thấy hầu vương quá ngoan ngoãn sao, cho tới nay, đều là đàn khỉ đang đuổi giết linh cảnh hành giả, nó vì sao chưa ra tay? Tham khảo thụ vương liền biết.”

Sau thụ vương, báo thù có thể chính là hầu vương... Mẫu Đơn Tiên Tử nhíu mày nói:

“Phải ở trước khi hầu vương báo thù, tiến vào trung bộ rừng rậm.”

Thụ vương đáng sợ như thế, hầu vương có thể kém đến đâu, mặc dù không bằng thụ vương, nhưng chớ quên, khu vực tầng ngoài có đàn khỉ số lượng đông đảo.

Ánh mắt cô chuyển động, như nghĩ tới cái gì, thấp giọng nói:

“Chúng ta còn có thời gian, thụ vương sẽ không nhằm vào hai ta, người khác thì chưa chắc. Có lẽ, đây là một thời cơ tốt thanh trừ nghề nghiệp tà ác.”

Trương Nguyên Thanh không vui nổi chút nào, phun ra một hơi:

“Thanh trừ nghề nghiệp tà ác đồng thời cũng sẽ mang nghề nghiệp hợp pháp thanh trừ. Đặc biệt mấy vị kia đứng đầu bảng xếp hạng, khẳng định là đối tượng thụ vương trả thù. Thừa dịp hầu vương trả thù chưa tới chúng ta nghiên cứu một phen biện pháp tiến vào trung bộ rừng rậm.”

“Kéo dài càng lâu, người chết càng nhiều.”

Nói tới đây, Trương Nguyên Thanh mở ra bảng điểm, phát hiện nhân số đã giảm mạnh tới 103 người, trong vài phút ngắn ngủn, đã chết 17 linh cảnh hành giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận