Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3211: Về nhà (1)

Cô có thể khẳng định, Huyễn Thần nhất định sẽ ở trước khi Địch Thái khôi phục, đưa bọn họ trở về linh cảnh.
Địch Thái hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới của mình, nói ra:
“Tôi có một đệ tử không tính là đệ tử, tên Natsusa, hắn muốn bái tôi làm thầy, tôi không đáp ứng, thuận miệng bịa đặt: Hi sinh là số mệnh của Kỵ Sĩ. Chỉ cần nhớ kỹ chuẩn tắc này, thì có thể trở thành Kỵ Sĩ vĩ đại, không cần sư phụ.
Nói đến đây, ánh mắt Kỵ Sĩ đơn truyền lóe lên một sự hổ thẹn, cười khổ nói:
“Hắn thế mà cho là thật, sau đó hi sinh ở trong phó bản giết chóc. Thì ra năm đó tôi thuận miệng một câu, bị hắn coi là tín điều...
Con mẹ nó, bây giờ gặp báo ứng, linh cảnh kéo tôi vào phó bản này, chính là muốn để tôi hi sinh.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên ở trong lòng ca thán một tiếng, Natsusa người ta là vì Thủ Tự thắng lợi chủ động hiến thân, người ta đó mới là hi sinh, cậu thế này nhiều lắm là bị tàn sát!
Chúng ta đều sắp bị đồ sát rồi!
Ý nghĩ này vừa hiện lên, hắn lại nhìn thấy Địch Thái run rẩy nâng lên tay trái cứng ngắc, từ trong hư không lấy ra một cái tem mực in màu lam vẽ thành.
Đây là thù lao trong phó bản Trận Chiến Giữa Các Vị Thần, cho mượn áo giáp Thánh Kỵ Sĩ lấy được.
Địch Thái nói khẽ: “Đổi!”
Tên bất cần đời này, cuối cùng vẫn là lựa chọn số mệnh của Kỵ Sĩ.
Ting! Đổi thành công.
Vạn Giới Thương Thành quét: áo giáp Thánh Kỵ Sĩ, một trong những quyền hạn nhân viên quản lý, vật phẩm giai đoạn Bán Thần. Quét xong!
Vật phẩm đổi: Kiếm Thánh Kỵ Sĩ, khiên Thánh Kỵ Sĩ, bổn nguyên Cơn Lốc.
Ngài sẽ thu hoạch được lực lượng mảnh vỡ ba đại quyền hạn, thời gian hiệu lực hai phút đồng hồ, bắt đầu tính thời gian: 1 giờ 58 phút.
Ting! Đổi xong!
Áo giáp hoàng kim trên người Địch Thái vỡ vụn tiêu tán, ngay sau đó, một luồng ánh sáng từ chỗ cao vô tận trên bầu trời giáng xuống, trong hào quang rơi xuống một tấm khiên đồng thau nặng nề, một thanh kiếm thẳng chữ Thập mộc mạc, một cơn gió lốc cỡ nhỏ màu xanh.
Khiên đồng thau cùng kiếm thẳng chữ Thập rơi vào trong tay Địch Thái, gió lốc cỡ nhỏ dung nhập trong cơ thể của hắn.
Trong tích tắc, thân thể sắp chết này bộc phát ra lực lượng khó thể khống chế, như là thần linh sống lại, con thú khổng lồ thức tỉnh.
Chỉ riêng uy áp tản ra, đã khiến đàn sói huyễn hóa ra dần dần chôn vùi, huyễn tượng cánh đồng tuyết lung lay sắp đổ, như là ti vi nhấp nháy.
Địch Thái tay cầm kiếm và khiên, một làn gió thổi tới lòng bàn chân, nâng hắn lên, đứng ở không trung.
Hắn lúc này, hoàn toàn rút đi xốc nổi bất cần đời, như là Kỵ Sĩ thật sự, hắn một tay cẩm kiếm, chống vào hư không, trong cổ họng phát ra thanh âm uy nghiêm mênh mông:
“Ta lấy danh nghĩa Kỵ Sĩ tuyên bố, quy tắc trận chiến này: Không được thi triển huyền thuật.”
Huyễn tượng cánh đồng tuyết sụp đổ, hoàn nguyên thành sa mạc hoang vu, tinh thể tối tăm ảm đạm lẳng lặng treo lo lửng trên bầu trời.
Bóng người Nam phái Huyễn Thần phác họa ra trên không trung.
Biến cố xảy ra khiến Nam phái Huyễn Thần cảm thấy rất áp lực, hắn không ngờ Kỵ Sĩ đơn truyền của Giáo Đình lại vẫn luôn cất giấu con bài chưa lật đáng sợ như vậy. Chẳng qua thân là Huyễn Thần, hắn vĩnh viễn sẽ không để cảm xúc khống chế lý trí.
Lực lượng mượn tới là có thời hạn, có trận pháp tăng phúc, hắn chỉ cần đối kháng hai ba phút, đối phương nhất định phải chết không nghi ngờ.
Nam phái Huyễn Thần lập tức thao túng cảm xúc của Địch Thái, phối họp ngôn ngữ dẫn dụ:
“Ngươi cho rằng hi sinh bản thân, liền có thể cứu bọn họ? Lực lượng đi mượn chung quy là mượn, không giết được một Bán Thần thật sự.”
“Ngươi cho rằng vứt bỏ sinh mệnh thì có thể đổi lấy thành quả? Đừng ngu ngốc nữa, sáu tòa phụ trận cho dù phá một cái, vẫn có năm cái, Thái Dương Chi Chủ hắn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi chỉ là hi sinh vô ích mà thôi.”
“Ngươi chỉ có ngắn ngủi vài phút thời gian, thật có thể giết chết ta sao? Từ bỏ đi, chỉ cần ngươi từ bỏ, ta lấy danh nghĩa Bán Thần thề, sẽ dẫn đồng bạn của ngươi vào con đường chính đáng, trở thành tín đồ thần linh, bọn họ có thể sống sót.”
“Ta thừa nhận ngươi bây giờ rất mạnh, cho nên bằng lòng thỏa hiệp, đây mới là ý nghĩa thật sự ngươi hi sinh.”
Những âm thanh này là ma âm đáng sợ nhất trên đời, có thể tê dại người ta, mê hoặc ý chí người ta, tận lực nhằm vào điểm yếu tính cách không muốn hi sinh của Địch Thái.
Địch Thái tuy là Bán Thần, lại không có đủ lực lượng áp chế cảm xúc, hắn trầm mặc, lộ vẻ mặt thống khổ, xoắn xuýt, do dự.
Lúc này, trong đầu của hắn vang lên lời nói của người thầy đã chết: Chỉ cần con có một trái tim có can đảm hi sinh, liền có thể chặt đứt sắt thép.
Cảm xúc hỗn loạn biến mất hết, ý thức của hắn tỉnh táo trước nay chưa từng có, thanh âm uy nghiêm to lớn của Địch Thái tiếp tục tuyên bố:
“Ta lấy danh nghĩa Kỵ Sĩ tuyên bố, quy tắc trận chiến này, không được thi triển hư hóa, không được thi triển Ám Ảnh Rít Gào, không được nhảy vọt mộng cảnh, không được thao túng cảm xúc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận