Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2522: Biết trước (1)

Donna và Catherine nói từ trên ý nghĩa nghiêm khắc, cũng không phải cùng một người, hai bên đều có được linh hồn độc lập, chỉ là tạm thời khâu lại cùng một chỗ, tựa như trong một căn phòng có hai người ở.

Cho nên người tình của Donna không thuộc về Catherine, người sau không thể hướng người tình của Donna đòi lấy trả giá.

Mà bọn họ mặc kệ điều tra, thẩm vấn Donna như thế nào, đều không có khả năng tra ra Donna chính là Catherine, càng tìm không thấy linh hồn thứ hai được Thái Âm phù hộ kia.

Trương Nguyên Thanh thuận thế hỏi: “Catherine từng nói, là một tồn tại vĩ đại cho cô ta linh hồn, ngài cảm thấy sẽ là ai?”

Hội trưởng nhún nhún vai: “Phóng mắt linh cảnh, người có thể sáng tạo ‘linh hồn’, lại bố cục sâu xa như vậy, chỉ có Linh Thác vị Thái Âm chi chủ này.”

Quả nhiên là hắn, Trương Nguyên Thanh sớm có suy đoán, hội trưởng trả lời giống với hắn suy nghĩ.

Hắn thấp thỏm lo âu nói: “Linh Thác cho nhân cách thứ hai của Donna linh hồn độc lập, một mực ẩn mà không phát, chẳng lẽ vì hôm nay?”

Mục tiêu của hắn là mình, hay là Phó Thanh Dương?

Nếu là mình, vậy Linh Thác đã biết mình chưa trở về linh cảnh.

Trải qua sự kiện khách sạn Vô Ngân, hắn đối với loại nhân vật ẩn ở phía sau màn âm thầm bố cục này, có sự kiêng kị cùng kinh sợ phát ra từ trong lòng.

Đã giết Vô Ngân đại sư báo thù rửa hận, lại khiến Ngũ Hành minh tổn thất một vị Chúa Tể đỉnh phong, hơn nữa danh dự tổn hao nhiều đồng thời bức tử hắn vị truyền nhân Ma Quân này, đạt được mảnh vỡ Thái Âm, bổ hoàn bản thân.

Một mũi tên bắn ba con chim.

Nếu Catherine chính là Donna, Minh Ước Tự Do muốn ô nhiễm Donna rất đơn giản, chỉ cần Catherine chủ động nằm ở trên giường hoàng kim, sau đó chuyển đổi nhân cách là được.

Nhưng Minh Ước Tự Do chưa làm như vậy, mà là trực tiếp để Donna êm đẹp lấy thân phận Chúa Tể hợp pháp tồn tại, cho dù trận doanh xung đột của New York ngày càng kịch liệt, nước cờ này cũng vẫn luôn cất giấu.

Thẳng đến ngày hôm qua “gậy ông đập lưng ông”, mới ngửa ra.

Nói rõ mục tiêu của Linh Thác là bọn họ cái đội ngũ này, cũng không biết chỉ hướng Phó Thanh Dương, hay là hắn.

Mặt khác, Trương Nguyên Thanh còn nhớ tới một sự kiện, trong trận chiến đấu đó Ma Quân ngã xuống, Linh Thác cũng tham dự trong đó, mà Donna và Catherine, đều là người tình của Ma Quân.

Làm người ta nghĩ kỹ mà sợ hãi.

Hội trưởng trầm mặc vài giây, nói: “Có thể là cậu, có thể là Phó Thanh Dương, cũng có thể còn bao gồm Chỉ Sát cung chủ, bởi vì cô ấy có một món vật phẩm quản lý. Đối với các người đám Tinh Quan có thể nhìn thấy dòng sông vận mệnh này mà nói, vạn vật phát triển cùng diễn biến, hoàn toàn có thể một tay chủ đạo. Chuyện xảy ra bây giờ cùng chuyện về sau xảy ra, chưa chắc cần đích thân tham dự, chỉ cần chôn xuống phục bút, chờ đợi lên men, liền có thể thúc đẩy hướng đi của tình thế.”

“Tôi cũng không rõ Linh Thác có biết cậu đã sống lại hay không.”

“Ở phương diện bố cục, tôi dựa vào là chỉ số thông minh, Linh Thác dựa vào là bật hack, tôi không có khả năng thắng hắn.”

Đổi thành trước kia, Trương Nguyên Thanh sẽ lẩm bẩm vài câu đối với “Tôi dựa vào là chỉ số thông minh” cái miêu tả này, nhưng lần này là tâm phục khẩu phục, nói: “Ngài hội trưởng, ngài đã thua, Tam Đạo sơn nương nương kịp thời xuất hiện đã cứu chúng ta, hơn nữa tóm lại là giết một tên Chúa Tể cấp 8, lãi một chút.”

Ngài hội trưởng trầm mặc một lát, giọng điệu cổ quái nói: “Cậu sai rồi, sự xuất hiện của Tam Đạo sơn nương nương ở ngoài đoán trước của tôi, không phải bố cục của tôi. Lão tử thiếu chút nữa cho rằng mấy người xong rồi. Ài, cậu biết tôi vì sao bức thiết hy vọng cậu trưởng thành lên chưa?”

“Bởi vì lão tử chơi cờ không phải đối thủ của Linh Thác, hai mươi năm qua thật cẩn thận, rón rén, chỉ dám tránh ở phía sau màn, sợ ám tiễn khó phòng.”

“Bồi dưỡng cậu thành Thái Dương Chi Chủ, tiếp theo chính là Thần Dạ Du các người chó cắn chó, tôi chỉ cần ở bên cạnh hô 666 là được.”

Tam Đạo sơn nương nương xuất hiện không phải tác phẩm của hội trưởng? Trương Nguyên Thanh ngây cả người.

Cô ấy rõ ràng là chạy tới cứu người, không có một chút động tác dư thừa nào, sau khi đánh vỡ cấm chế, dẹp yên nguy cơ, thậm chí cũng không nghĩ ra tay đánh giết Chúa Tể tà ác.

Không phải hội trưởng an bài, vậy sẽ là ai?

Ngài hội trưởng nhắc nhở: “Quan hệ của các người không phải rất mập mờ sao? Vào linh cảnh hỏi cô ấy một phen.”

Mập mờ? Tôi là chó liếm của cô ấy được chưa! Mắt Trương Nguyên Thanh sáng lên: “Vậy tôi liền vào phó bản bang phái.”

Trời xanh như giặt, núi non trùng điệp liên miên, ngoài rừng rậm chân núi, một bóng người phác thảo ra, chính là Trương Nguyên Thanh mặc trang phục tác chiến màu đen.

Lão mõ có thể xuất hiện ở đại khu thứ nhất, nghĩ hẳn phó bản bang phái cũng không vây được cô ấy.

Trương Nguyên Thanh lấy ra một tấm da dê, mang tài liệu triệu hồi Tam Đạo sơn nương nương lần lượt bày ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận