Linh Cảnh Hành Giả

Chương 923: Nhập quan công lược (2)

Trung tuần tháng sáu, mặt trời chói chang, cây anh đào cao lớn vươn cành cây, tiếc nuối bỏ lỡ mùa cây anh đào nở rộ, không nhìn thấy áng mây treo đầy ngọn cây.
Nhà Ryo Asano ở khu dân cư quý nhân khu cảng tập hợp, cách khu trung tâm hành chính rất xa, mua sắm cần người hầu lái xe ra ngoài. Mấy năm qua, các phú hào Nhật Bản ở phương diện lựa chọn nơi ở, từ biệt thự hào trạch truyền thống chuyển về phía chung cư xa hoa, càng thêm chú trọng giao thông, độ phong phú mua sắm cùng phương tiện sinh hoạt. Chỉ có các quý tộc hào môn lâu đời quật cường duy trì thói quen truyền thống.

Ryo Asano hơi nghiêng đầu, nhìn về phía cái bàn vuông thấp bên người, bên trên bày một lọ thanh cúc kiều diễm.

Thanh cúc là mới hái, mềm mại còn lưu lại vết nước, cô trước khi vào phó bản giết chóc đã nói với mẹ, hi vọng sau khi trở về ánh mắt đầu tiên có thể thấy được thanh cúc xinh đẹp.

Trong ba ngày qua, mẹ mỗi ngày đều đến phòng của cô, cắm một bó thanh cúc mới hái trong vườn hoa. Thanh cúc là tưởng niệm cùng mong đợi tốt đẹp của mẹ đối với cô.

Ryo Asano cúi đầu, khẽ hít một hơi, tiếp theo, cẩn thận dựng “Băng Phách đao”, cởi váy ngắn, áo ngắn tay, triển lộ ra thân hình như sơn dương của thiếu nữ, tuy không đẫy đà nóng bỏng bằng phụ nữ trưởng thành, nhưng đường cong thiếu nữ trong tinh tế, lại vừa đủ mượt mà, là phong cảnh đẹp nhất thế gian.

Thay một bộ trang phục thủy thủ sạch sẽ, Ryo Asano kéo mở cửa phòng, chạy như điên về phía hành lang thật dài như cung điện, hô: “Ô-đô-san, okasan, ta-đai-ma-su !”

Giọng nói thanh thúy quanh quẩn ở trong biệt thự lớn, rất nhanh, người nhà Asano đều bị kinh động.

Trong phòng tiếp khách nhà Asano, Ryo Asano quỳ ngồi ở trên chiếu, hai tay ngoan ngoãn đặt ở đùi, ở đối diện cô, là cha mẹ cùng lão sư.

Chukyo Asano là ông chú vừa qua bốn mươi tuổi, linh cảnh hành giả cảnh giới Thánh Giả, tướng mạo thực tế trẻ hơn tuổi, ngũ quan anh tuấn, không thích nói cười, rất có tác phong tộc trưởng.

Hắn là con trai thứ tư đương đại gia chủ nhà Asano.

Mẹ của Ryo Asano, là một vị thiếu phụ khuôn mặt mượt mà, đoan trang xinh đẹp, cô 16 gả cho Chukyo Asano lớn hơn mình bảy tuổi, qua một năm sinh hạ anh trai Ryo Asano, 18 tuổi sinh hạ Ryo Asano.

Năm nay 35 tuổi.

Lão sư tên Ryuzachi Ichi, phó tổ trưởng Thiên Hạc tổ, cũng là linh cảnh hành giả cảnh giới Thánh Giả, là kiếm khách truyền thống quật cường mặc trang phục võ sĩ, đương nhiên, trừ trang phục võ sĩ, ngẫu nhiên cũng sẽ mặc âu phục.

Ryuzachi Ichiro và Chukyo Asano là tri kỉ bạn tốt, bởi vậy mới thu Ryo Asano làm đệ tử.

Phụ thân và lão sư đều là ông chú trung niên trường phái nghiêm túc, khắc nghiệt, không thích nói cười, cho nên Ryo Asano mới dưỡng thành tính cách yếu đuối.

Lúc này, trong tay okasan cầm một cái khăn tay, sụt sịt nức nở khóc lau nước mắt, vì con gái tấn thăng cùng trở về vui quá mà khóc.

Trên mặt phụ thân cùng lão sư giăng kín nụ cười cùng khen ngợi, đều vì con gái, đệ tử xuất sắc mà vui sướng.

“Thánh Giả 17 tuổi, đừng nói là quốc ta, phóng mắt toàn cầu, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Chukyo, Asano gia tộc có hi vọng trung hưng nha.” Ryuzachi Ichiro tư thế ngồi thẳng, nụ cười đầy mặt.

“Ryuzachi-kun, danh sư xuất cao đồ, đây đều là công lao của anh, về sau ở Thiên Hạc tổ, anh phải tiếp tục dạy Ryo.” Chukyo Asano dùng sức gật đầu.

Nghe vậy, nụ cười trên mặt lão sư càng thêm khắc sâu.

Ryo Asano trở thành Thánh Giả, đã không phải vãn bối có tư chất, mà là vãn bối rất khá, tự nhiên cũng chính là trợ lực cường đại.

Ryuzachi Ichiro thu liễm cảm xúc phấn chấn, khôi phục tư thái người làm thầy nghiêm túc, hỏi: “Ryo-chan, con ở bảng điểm xếp thứ mấy? Bảng điểm quyết định điểm kinh nghiệm cùng đạo cụ thưởng, xếp hạng càng cao, khởi đầu đã cao hơn so với linh cảnh hành giả cùng cấp.”

Ở trong đánh giá của Ryuzachi Ichiro, đệ tử Ryo Asano có thể trở thành Thánh Giả, đã là phát huy cực hạn. Không thể gửi gắm kỳ vọng cao ở trên bảng điểm, nhưng nên hỏi vẫn phải hỏi.

Ryo Asano đầu tiên là “Dạ” một tiếng, nói: “Xếp thứ năm.” Phòng tiếp khách nhất thời yên tĩnh, tiếp theo là tiếng Ryuzachi Ichiro quát lớn vang dội: “Ngu ngốc! Không được dùng lời nói dối lừa lão sư!”

Không phải... Ryo Asano ấm ức ở trong lòng kháng nghị một câu, thẳng lưng, nói: “Hây! Lão sư, điểm của con xếp thứ năm!”

Thấy thế, Ryuzachi Ichiro và Chukyo Asano kinh hãi nhìn nhau một cái, căn cứ vào hiểu biết đối với Ryo Asano, bọn họ biết con gái sẽ không gạt người.

Nhưng, điều này sao có khả năng chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận