Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1282: Thằng chó con (4)

Ngay sau đó, hắn lột sạch áo, quần, giày của mình, thu bọn nó vào không gian bên trong Mũ Nhỏ Màu Đỏ.
Cuối cùng, hắn lấy ra Da Người Hoàn Mỹ, da người mỏng như cánh ve dính ở trên người nhất thời hòa tan, như chất lỏng bò đầy toàn thân, rất nhanh, Trương Nguyên Thanh liền biến thành bộ dáng Ngọc Diện Lang Quân.

Phù!

Hắn lúc này mới khẽ thở phào.

Trước khi hành động, Trương Nguyên Thanh đã làm kế hoạch chi tiết, trong đó, ngụy trang thành Ngọc Diện Lang Quân là một màn ắt không thể thiếu, bởi vì Mary Đẫm Máu mỗi ngày đều sẽ cầu phúc cho bản thân.

Cái này có thể khiến ả sớm cảm ứng được mai phục, do đó thay đổi hành trình.

Nhưng Da Người Hoàn Mỹ có thể khắc chế cầu phúc, đạo cụ có thể ghép nối nhân quả này từ trình độ nào đó mà nói cực kỳ đáng sợ, biến thành Ngọc Diện Lang Quân, hắn liền thật sự trở thành Ngọc Diện Lang Quân.

Mà Ngọc Diện Lang Quân là không thể cũng không dám mai phục Mary Đẫm Máu.

Sau khi thành công biến thành Ngọc Diện Lang Quân, Trương Nguyên Thanh nhìn thoáng qua điện thoại di động, trong đầu không chịu khống chế hiện lên một ý niệm.

Không ổn, sắp chín rưỡi rồi, Mary Đẫm Máu sắp đến rồi, mình phải nhanh chóng mặc vào quần áo ả thích, bằng không ả sẽ tức giận.

Sau đó, hắn tự nhiên mà vậy mở tủ quần áo, lấy ra một bộ đồng phục hải quân nam giới, trang phục thủy thủ dụ hoặc!

Một cái quần đùi màu đen, ở giữa mang theo khóa kéo; một cái mũ hải quân màu trắng, một cái đai an toàn, một cái áo màu đen không có nút thắt.

Trương Nguyên Thanh cúi đầu nhìn thoáng qua trang phục của mình, xấu hổ một phen, thầm nhủ: Móa, xấu hổ chết mất !

Vừa vặn lúc này, tay nắm cửa phòng ngủ vặn rắc một tiếng, tiếp đó mở ra, dáng người cao gầy, mặc áo da ngự tỷ, đẩy ra cửa phòng.

Cô trang điểm cực kỳ diễm lệ, tuổi hơn ba mươi, môi màu đỏ tươi, mắt long lanh nước dập dờn xuân tình, lại cực kỳ sắc bén, mang theo một loại cường thế nhìn ai cũng là loài bò sát.

Mary Đẫm Máu!

Cô đảo ánh mắt, nhìn lướt qua phòng ngủ, đảo qua đạo cụ trên bàn tròn thủy tinh, tiếp đó dừng ở trên người Ngọc Diện Lang Quân.

Khóe miệng cô nhếch lên, hài lòng gật đầu, khinh miệt cười nhạo nói:

“Thằng chó con, chờ không nổi nữa à, xem cái bộ dáng đĩ này của cậu kìa.”

Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm ngươi con mẹ nó mới là thằng chó con, nhưng ngoài miệng lại tự nhiên mà vậy nói ra: “Đáng ghét, đừng nói người ta như vậy.”

Trong nháy mắt nói ra lời xấu hổ, Trương Nguyên Thanh có loại cảm giác mình là thiếu nữ mười sáu tuổi nhu nhược, đang đối mặt một ông chú đáng khinh.

Loại cảm giác này, đặc biệt rõ ràng ở lúc Mary Đẫm Máu lắc mông đi lên, một tay đẩy ngã hắn ở trên cái giường lớn mềm mại.

Lúc này, Trương Nguyên Thanh ngã chỏng vó ở trên giường, Mary Đẫm Máu một tay chống giường, đầu ngón tay một tay khác chạy ở ngực, sau đó dọc theo đường nét cơ bắp, trượt đến cơ bụng.

Cô nhếch lên khóe miệng màu đỏ tươi, giọng điệu bao hàm hài lòng:

“Không tệ, gần đây có luyện cơ bắp hẳn hoi, hình thể không to không gầy, vừa vặn đủ. Trước kia cậu chỉ là thằng chó con.”

Trương Nguyên Thanh cảm thấy rất xấu hổ, nhưng hắn lại nói ra lời nghĩ một đằng nói một nẻo:

“Bảo bối, chỉ cần là chị yêu cầu, tôi đều sẽ dốc hết tất cả đi thỏa mãn. Tôi vĩnh viễn đều là bề tôi dưới váy của chị.”

Lúc nói như vậy, trong đầu Trương Nguyên Thanh hiện lên lời lúc ngài Bill giới thiệu Da Người Hoàn Mỹ:

“Khoác nó lên, có thể biến ảo thành bộ dáng bất luận kẻ nào, cậu sẽ tiếp nhận toàn bộ mọi thứ của mục tiêu, cùng làm ra tính cách, thói quen, phương thức nói chuyện vân vân phù hợp nhân vật mục tiêu, sẽ không lộ ra sơ hở gì, cho dù là người quen thuộc nhất, cũng không cách nào nhìn thấu phá.”

Gánh vác nhân quả là tính cưỡng chế.

Ở trong lúc duy trì thân phận Ngọc Diện Lang Quân, hắn không thể phản kháng nhân quả, không thể lấy ra đạo cụ thuộc về Nguyên Thủy Thiên Tôn, không thể thi triển kỹ năng của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Bởi vì hắn bây giờ là Ngọc Diện Lang Quân.

Đương nhiên, sau khi cởi Da Người Hoàn Mỹ, loại trạng thái gánh vác nhân quả này sẽ kết thúc.

Nhưng Trương Nguyên Thanh bây giờ còn không thể cởi Da Người Hoàn Mỹ, hắn dẫn Mary Đẫm Máu tới phòng khách, ở nơi đó mở ra Pháp Bào Âm Dương, Âm Dương Pháp Trận sẽ cực hạn ở trong căn hộ này.

Bên ngoài đã không nhìn thấy hiện tượng lạ trận pháp dẫn phát, cũng sẽ không lan đến hộ gia đình trong tòa nhà.

Trong phòng ngủ không được, phòng ngủ ở góc, cách một bức tường chính là hộ gia đình cách vách, hơn nữa, trận pháp sẽ mở rộng đến ngoài cửa sổ.

Mary Đẫm Máu trực tiếp đứng dậy, đi đến bên bàn tròn, từ ô vật phẩm lấy ra một cái lư hương ba chân, châm một cây hương đỏ to bằng đầu ngón tay, điểm hỏa.

Trong làn khói uốn lượn, một mùi thơm ngọt ngào tràn đầy trong phòng, không tính là đậm, lại đủ ngân nga, làm huyết mạch người ta căng lên, không chịu khống chế nghĩ tới niềm vui giường chiếu, khát vọng tình yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận