Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1178: Đưa ma (4)

Trương Nguyên Thanh chưa trực tiếp đáp lại vấn đề của Hạ Thụ Chi Luyến, làm một hành động khiến mọi người khó hiểu. Hắn lấy ra ba tấm Phá Sát Phù, nói:
“Vân Mộng, vừa rồi ở đáy biển không kịp nói, đây là bồi thường của tôi đối với cô, chúng nó đủ để xứng với cống hiến cô làm ra ở trên thu phục bàn xoay.”
Vân Mộng tâm tính hồn nhiên vừa kinh ngạc vừa mừng, chút ấm ức nho nhỏ kia trong lòng nhất thời tan thành mây khói. Cô tò mò đưa tay tiếp nhận Phá Sát Phù, nói:
“Đây là bùa? Là vật phẩm tiêu hao nhỉ? Ừm, có công năng gì?”
Trương Nguyên Thanh giải thích:
“Ẩn chứa Nhật chi thần lực cấp Chúa Tể, không có tính công kích gì, nhưng có thể tịnh hóa tất cả ảnh hưởng xấu, nhưng ở phương diện tịnh hóa cổ độc hơi yếu, đối với oán linh có thương tổn trí mạng.”
Sóng mắt long lanh của Vân Mộng đột nhiên tỏa sáng, như chứa những vì sao.
Tịnh hóa tất cả ảnh hưởng xấu, loại bùa này quả thực là khắc tinh của Kẻ Say Rượu... Tự Do Chi Ưng nhìn chằm chằm ba tấm Phá Sát Phù, khó nén sự hâm mộ.
Anh Gà Đỏ chậc chậc liên thanh, thầm nhủ Nguyên Thủy Thiên Tôn thật hào phóng, có mấy căn nhà rồi vậy?
Chờ Vân Mộng vui vẻ thu hồi lá bùa, Trương Nguyên Thanh nhìn chằm chằm Tự Do Chi Ưng, nói:
“Nếu bây giờ giải tán, vậy chúng ta nhất định đoàn diệt.”
Tự Do Chi Ưng vẻ mặt khinh thường, hiển nhiên là không tin lời hắn.
“Nói như thế nào?” Anh Gà Đỏ hỏi.
Bốn rưỡi rạng sáng, sắc trời tảng sáng.
Đang mùa hè, nửa tiếng nửa trời sẽ sáng, xe hơi màu đen lái qua con đường yên tĩnh, xuyên qua khu trung tâm hành chính phồn hoa.
Nơi này trải rộng trung tâm mua sắm, văn phòng, ban ngày dòng người như dệt cửi, tình hình giao thông ùn tắc, nhưng đến buổi tối, lại tỏ ra trống trải tĩnh mịch, không nhìn thấy bóng người.
Trừ ánh sáng đèn đường, từng tòa nhà cao tầng tập thể lặng im, cửa sổ tối om, không có chút ánh đèn.
Xe hơi dừng đỗ ở ngoài một quán đồ Tây sát đường, cả con phố, chỉ có quán ăn này còn sáng đèn, cửa mở ra, tựa như vẫn đang buôn bán.
Cửa xe mở ra, một chiếc giày da bóng lộn bước ra, ngài Bill mặc âu phục rất vừa người bước ra khỏi xe, đứng ở bên đường, ánh mắt nhìn chăm chú vào bên trong quán ăn đồ Tây.
Tiếp theo, hắn nhìn quanh, xác nhận không có người, bỏ lại xe hơi, tiến vào bên trong quán ăn đồ Tây.
Vừa mới bước vào quán ăn trang trí xa hoa, hắn liền ngửi thấy một hương vị nồng đậm.
Trước cái bàn vuông ở vị trí trung bộ quán ăn, có một người đàn ông mặc âu phục thuần màu đen, đeo mặt nạ bạc che nửa mặt, tay cầm dao nĩa, cúi đầu cắt một phần bít tết tomahawk loại nhỏ.
- Giải thích Thịt bò bít tết Tomahawk là một miếng bít tết thịt bò nướng có xương, được cắt nhỏ để giống với hình dạng của một chiếc rìu, được cắt ra từ xương sườn của thịt bò. Hết giải thích.
“Rất đúng giờ, ngồi, bít tết làm xong rồi.” Người đàn ông chưa ngẩng đầu, chỉ chỉ phần bò bít tết Tomahawk loại nhỏ đối diện.
Ngài Bill chậm rãi tiến lên, kéo ghế dựa cao ra ngồi xuống, cùng nhau dùng bữa với người đàn ông.
“Ăn nhiều bít tết như vậy, vẫn là thịt bít tết Ribeye Úc dry-aged phù hợp khẩu vị của tôi nhất.” Người đàn ông ăn từng miếng từng miếng bít tết, một bộ dáng như quỷ chết đói đầu thai.
lúc này, máu trong thịt sẽ chảy ra hết, nước trong thịt sẽ dần bị rút đi nhưng không hết hoàn toàn, miếng thịt bắt đầu khô phần bên ngoài nhưng phần bên trong thì vẫn cực kỳ tươi mới, miếng thịt sau chế biến sẽ mềm, mọng nước và có vị đậm đà hơn.
Nết ăn của ngài Bill tao nhã hơn rất nhiều, nói:
“Hội trưởng, ngài tính xử lý ra sao câu lạc bộ Tửu Thần? Nếu ngài không muốn ra tay, tôi có thể bàn bạc với Ngũ Hành minh, để bọn họ cho phép cao tầng công hội đến Tùng Hải thay ngài xử lý việc này.”
“Những lão già đó đã quá quen thuộc với câu lạc bộ Tửu Thần, quen đến hiểu tận gốc rễ, ngược lại không đánh nhau được. Muốn đối phó đám tửu đồ kia, phải không ra bài theo lộ số, đánh bọn hắn một cái không kịp trở tay.” Người đàn ông buông dao nĩa, chỉnh lại âu phục màu đen trên người mình, nói: “Xem, đây là cái gì?”
Bill thực chờ đợi hội trưởng giảng giải chiến thuật ngẩn ra một phen, hắn phát hiện mình luôn theo không kịp mạch suy nghĩ nhảy nhót của vị hội trưởng này, thử nói:
“Bờ ngực rộng lớn của ngài?”
Người đàn ông lắc lắc ngón tay: “Ngực của tôi khẳng định rất rộng, cô gái xinh đẹp từng nép vào nơi này như chim nhỏ đều nói như vậy, nhưng tôi bảo ông xem là âu phục, âu phục thuần màu đen, tôi ngày hôm qua cố ý mua.”
Âu phục? Bill chưa hiểu.
Người đàn ông bất đắc dĩ nói: “Ông là một quý ngài, đáng tiếc không đủ hài hước. Âu phục thuần màu đen chỉ có hai trường hợp mới có thể mặc, một là hôn lễ, một là lễ tang.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận