Linh Cảnh Hành Giả

Chương 640: Rác rưởi cùng xử phạt (1)

Ảo cảnh mở ra, Trương Nguyên Thanh một lần nữa lâm vào trong quỷ dựng tường.
Bắt lấy cơ hội, Triệu Thành Hoàng búng ngón tay. Âm Thi cảnh giới Thánh Giả đang chịu giày khiêu vũ màu đỏ giẫm đạp hung hãn tấn công, theo chủ nhân cùng nhau vồ tới Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Tiến công bên ngoài sẽ đánh vỡ ảo thuật, nhưng Triệu Thành Hoàng tự tin, khoảnh khắc ảo cảnh tan vỡ, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã bị đào thải.

Cộc cộc cộc!

Hai luồng ánh sáng đỏ sậm dẫn đầu chạy ra, một mình một ngựa, bỏ lại Âm Thi, lao về phía chủ nhân nhà mình.

Nó tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua Triệu Thành Hoàng cùng Âm Thi, hung hăng giẫm một cước về phía chủ nhân.

Ảo cảnh cất tiếng tán loạn.

Trương Nguyên Thanh lập tức tiến vào Dạ Du, tránh né Triệu Thành Hoàng cùng Âm Thi giáp công.

Ở nháy mắt lâm vào quỷ dựng tường, Trương Nguyên Thanh rất bình tĩnh hướng giày khiêu vũ màu đỏ hạ đạt mệnh lệnh công kích mình, đây là hắn kết hợp hiện trạng làm ra ứng đối.

Bóng dáng hắn xuất hiện ở xa hơi nữa, nói: “Còn có một phút đồng hồ.”

Một phút đồng hồ? Triệu Thành Hoàng và Tôn Miểu Miểu theo Âm Thi, bọc hai bên.

Trương Nguyên Thanh lập tức Dạ Du rời khỏi, chạy tới nơi xa hơn, chờ thời gian Dạ Du kết thúc, hắn hiện ra thân hình.

“Cậu có thể Dạ Du bao nhiêu lần?” Triệu Thành Hoàng đuổi theo không bỏ.

Nhìn hai người lao tới, Trương Nguyên Thanh nói: “Đã đến giờ.”

Hắn vừa lui về phía sau, vừa ngẩng đầu, hô to: “Ta tố cáo Tôn Miểu Miểu dâm loạn trẻ nhỏ, lý do tố cáo: phạm pháp!”

“Ta tố cáo Tôn Miểu Miểu ngược đãi trẻ nhỏ, lý do tố cáo: phạm pháp!”

“Ta tố cáo Tôn Miểu Miểu nhìn trộm bộ phận riêng tư của Âm Thi, lý do tố cáo: phạm pháp!”

Tôn Miểu Miểu bổ nhào tới dừng bước, khuôn mặt xinh đẹp biến sắc.

Con ngươi Triệu Thành Hoàng co rút lại.

Trương Nguyên Thanh tiếp tục lui về phía sau, cười lạnh nói:

“Tôn Miểu Miểu, tôi thừa nhận tôi muốn thắng, tôi liền bị cô dụ hoặc, nhưng cô dựa vào cái gì cho rằng tôi sẽ không hề giữ lại tin tưởng cô, dựa vào cái gì cho rằng tôi sẽ ở dưới tình huống không có con bài chưa lật, tín nhiệm một người xa lạ? Cho dù cô không chủ động đề xuất muốn ôm Tiểu Đậu Bỉ, tôi cũng sẽ nghĩ cách cho cô chơi với nó.”

“Bởi vì như vậy tôi có thể tố cáo cô dâm loạn trẻ nhỏ.”

“Bởi vì như vậy tôi có thể thông qua nó sờ ngực cô, ép cô làm ra phản ứng khi gặp kích thích xua đuổi tôi, tôi liền có thể tố cáo cô ngược đãi trẻ em. Lại thêm Viên Đình phản bội, vừa vặn trừ cô 9 điểm.”

“Đương nhiên, nếu cô chưa ở tố cáo một vòng trước đó tổn thất 1 điểm, tôi còn có một nội dung tố cáo: lừa bán trẻ em.”

“Tôn Miểu Miểu, ở lúc cô đề xuất kết minh với tôi, tôi đã tính hết điểm của cô. Tôi căn bản không sợ cô phản bội.”

“Cô chơi tôi, tôi cũng chơi cô, mọi người như nhau thôi.”

Khi nói chuyện, ba mũi tên hạ xuống, trúng Tôn Miểu Miểu.

“Đinh! Điểm của ngài về 0, ngài đã bị đào thải.”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn!” Tôn Miểu Miểu cắn răng hô lên cái tên này, thân thể tiếp đó tán loạn, bị đào thải.

Nhìn Tôn Miểu Miểu hóa thành vụn ánh sáng tiêu tán, bên tai Trương Nguyên Thanh đồng bộ vang lên tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Đinh! Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ linh cảnh nhiều người thời đại Đại tố cáo, độ khó cấp bậc S, đang kết toán phần thưởng...”

“Phần thưởng đang kết toán... Đạt được đạo cụ, vật phẩm: Chiến Giáp Bất Khuất, chưa lĩnh.”

“Thưởng điểm kinh nghiệm: 0”

“Kết toán xong! 30 giây sau rời khỏi linh cảnh...”

Rời khỏi linh cảnh, ặc, cửa thứ ba trận chiến cuối cùng là ngày mai?

Cũng được, hôm nay đánh quá mệt rồi, trạng thái không phải tốt lắm, nghỉ ngơi một ngày rất hợp lý... Trương Nguyên Thanh sau đó mang sức chú ý chuyển dời đến trên đạo cụ thu hoạch.

Mũ giáp Thổ Địa Công đưa hắn, tên chính là “Mũ Giáp Bất Khuất” .

Nói cách khác, phần thưởng của người điểm cao nhất, là bộ chiến giáp này.

Trương Nguyên Thanh vui sướng một phen, bộ chiến giáp này là có phẩm chất Thánh Giả, phần thưởng không thể nói là không hậu hĩnh.

Hắn sau đó chú ý tới, chiến giáp đánh dấu tàn phá, mà khi hắn từ chỗ Thổ Địa Công tiếp nhận mũ giáp, giới thiệu thuộc tính vật phẩm không có dấu hiệu “tàn phá”.

Ô, là vì chiến giáp phẩm chất còn tốt quá phá hư cân bằng, cho nên là tàn phá? Được rồi, cho dù là tàn phá, nhưng tập hợp đủ, vẫn như cũ có thể phát huy tác dụng thật lớn, chênh lệch của mình cùng Triệu Thành Hoàng lại rút ngắn rồi.

Hắn lại mở ra ô vật phẩm tra xem, chưa nhìn thấy chiến giáp.

Quả nhiên, phải đợi ngày mai quyết chiến mới có thể phát cho mình... Trương Nguyên Thanh nghĩ.

Lúc này, hắn nghe thấy Triệu Thành Hoàng thở khẽ một hơi, bình thản nói:

“Tôi hôm nay có chút không vui, cho nên, Nguyên Thủy Thiên Tôn, tôi chờ mong ngày mai quyết chiến.”

“Chờ mong ngày mai đánh tôi?” Trương Nguyên Thanh hỏi ngược lại.

Triệu Thành Hoàng không trả lời, hóa thành ánh sáng vỡ vụn tiêu tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận