Linh Cảnh Hành Giả

Chương 944: Tử kiếp (2)

Trương Nguyên Thanh nghe hiểu, dì đang ghét bỏ chuyện mình có bạn gái.
“Người không sạch sẽ người không sạch sẽ...” Dì trẻ vẫn duy trì tư thế bước vòng cung thu đao “cốc cốc” chém xuống.

Móa dì... Trương Nguyên Thanh trúng đao, giận tím mặt, ưỡn lưng bụng, tách hai chân ra kẹp lấy vòng eo dì trẻ, lại xoay người, liền mang cô “ấn” ở trên giường.

Trương Nguyên Thanh xoay người ngồi dậy, mông hướng cái mông tròn của Giang Ngọc Nhĩ trầm xuống, tạo thế Võ Tòng đánh hổ, nói:

“Giang Ngọc Nhị, dì đã khí thế bức người, cũng đừng trách cháu trai lấy hạ khắc thượng.”

Giang Ngọc Nhị bị áp chế ở trên giường, lưng đẩy rồi đẩy, nhưng mãi không đẩy ngã được cháu trai, cũng may cô có một đôi chân dài, ra sức vung hai chân, gót chân “Bốp bốp bốp” công kích cháu trai.

Trương Nguyên Thanh bất đắc dĩ nói:

“Cháu ba ngày qua ra ngoài làm nhiệm vụ, bạn gái cái gì, đều là lừa bà ngoại.”

Giang Ngọc Nhị vừa nghe, quả nhiên dừng công kích, mắt sáng lên: “Làm nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì, mau nói với dì.”

Trương Nguyên Thanh đương nhiên không có khả năng nói cho cô, hừ hừ nói:

“Dì một phàm phu tục tử, sao có thể biết việc lớn quốc gia, chớ hỏi nhiều.”

Dì trẻ vừa nghe, đòn đá hậu lại ‘bịch bịch’ triển khai công kích.

Đang quậy, cửa phòng ngủ đột nhiên truyền đến một tiếng gầm lên:

“Bọn mày lớn bao nhiêu rồi, còn quậy phá cả ngày!” Bà ngoại chống hông đứng ở cửa, tức giận nhìn con gái cùng cháu ngoại.

Trương Nguyên Thanh lập tức từ trên lưng dì trẻ lộn xuống, Giang Ngọc Nhị cũng bật dậy, nhanh chóng tách ra, hai người trăm miệng một lời:

“Giang Ngọc Nhị ra tay trước.”

Bà ngoại lạnh lùng liếc con gái một cái, quát: “Lăn xuống.”

Dì trẻ liền lon ton xuống giường.

Bà ngoại cúi người nhặt lên túi xách bên chân, xách ở trong tay, một tay khác kéo tai con gái, kéo cô đi ra ngoài.

Hừ hừ, bà ngoại vẫn là rất sáng suốt... Trương Nguyên Thanh đánh thắng trận, lẩm bẩm xuống giường, ngồi ở trước bàn, mở máy tính, đăng nhập cơ sở dữ liệu tổ chức, chuẩn bị tìm kiếm “Liên Tam Nguyệt” người này.

Lấy quyền hạn của hắn, dưới Chúa Tể, chỉ cần là linh cảnh hành giả lập hồ sơ ở chính phủ, đều có thể tra được.

“Xẹt xẹt !”

Loa Miêu Vương khôi phục sức sống, lại bắt đầu kiên trì không ngừng truyền phát: “Ngươi đẹp như vậy, ngươi đẹp như vậy !”

Có thể thấy được Tam Đạo sơn nương nương tạo thành bóng ma tâm lý không nhỏ đối với nó, đến bây giờ còn chưa khôi phục lại.

Trương Nguyên Thanh vừa nhập vào “Liên Tam Nguyệt”, vừa nói với loa Miêu Vương:

“Đẹp qua đẹp lại, chỉ một bài như vậy, có thể đổi chút mới mẻ hay không.”

Loa Miêu Vương biết nghe lời phải, sau một đợt tiếng dòng điện “xẹt xẹt”, âm nhạc cất lên:

“Gà anh thật đẹp, a bội bội ! gà anh thật đẹp, a bội bội !”

Trương Nguyên Thanh cầm loa Miêu Vương lên ném vào gầm giường, đồng thời, nhìn chằm chằm màn hình máy tính, hắn nhìn thấy kết quả tìm kiếm biểu hiện là Chưa tìm thấy mục tiêu ngài muốn tìm kiếm.

Không có người này? Hắn nhíu mày.

“Người anh Binh biết, quá nửa sẽ không là người chính phủ, nghiên cứu đến đỉnh cao đối với đạo cụ, mình nhớ rõ Học Sĩ đến cấp Chúa Tể, mới có được năng lực chế tạo lượng lớn đạo cụ.”

Tóm lại, vị Liên Tam Nguyệt này, cấp bậc là Chúa Tể, rất có thể là tán tu hoang dã, hơn nữa không đăng ký ở chính phủ.

Suy tư vài giây, hắn gọi điện thoại cho đạo sư cuộc đời, đối phương sau khi bắt máy, gọn gàng dứt khoát hỏi:

“Linh Quân à, có từng nghe nói “Liên Tam Nguyệt” người này hay không?”

“Liên Tam Nguyệt? Hắn cùng Phong Hỏa quan hệ thế nào.”

Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, anh sao lại cùng Ma Quân chơi trend giống nhau, quả nhiên đều là nông dân chăn rau, ngay cả sở thích thú vị ác ý cũng giống nhau.

“Anh cũng chưa từng nghe nói? Được, tôi hiểu rồi.” Trương Nguyên Thanh ở trước khi cúp máy, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, nói:

“Linh Quân à, nếu ngày nào đó anh phát hiện tôi nói thứ không nên nói, có thể, ừm, có thể liên quan đến người nhà của anh, anh cần phải tha thứ cho tôi nha.”

Linh Quân nghe vậy, bật cười:

“Nếu là ông già ngựa giống kia của tôi cùng đám huynh đệ tỷ muội kia, hoan nghênh liên quan đến, tốt nhất làm bọn họ thân bại danh liệt.”

Anh đối với phụ thân cùng huynh đệ tỷ muội của mình vậy mà lại có cảm tình phức tạp như thế? Trương Nguyên Thanh không nhiều lời, cúp điện thoại.

Đặt điện thoại di động ở mặt bàn, trong lòng đã có phán đoán.

Linh Quân vị hoa hoa công tử này, tuy là rác rưởi Phó Thanh Dương khâm điểm, không được việc gì, nhưng cũng là linh cảnh hành giả thành danh đã lâu, kiến thức rộng, không giống với hắn loại nửa gà mờ thời gian luyện tập dài hai tháng này.

Linh Quân cũng không biết người này, như vậy thân phận Liên Tam Nguyệt liền có thể xác nhận rồi.

Tán tu cấp Chúa Tể, chưa từng lập hồ sơ ở chính phủ.

“Nghề nghiệp Học Sĩ này không như nghề nghiệp khác, rất chú ý thảo luận học thuật, hợp tác đoàn đội, một mình làm nghiên cứu từng bước khó khăn, vị Liên Tam Nguyệt kia, cho dù không phải người chính phủ cũng khẳng định có lui tới với quần thể “Học Sĩ” này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận