Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3147: Chạm mặt (1)

Triệu Thành Hoàng đè bờ vai của hắn, sắc mặt nghiêm túc, lời lẽ thấm thía: “Cậu bình tĩnh một chút, hắn bây giờ là Thái Dương Chi Chủ, đừng nói loại lời nhảm này nữa, đổi cái góc độ nghĩ, phụ thân cậu căm hận nhất đúng là kẻ sa ngã, trong lòng không phải dễ chịu hơn nhiều sao.”
Linh Quân sững sờ nhìn hắn, thật lâu sau, tức giận đến mức toàn thân phát run:
“Tôi con mẹ nó đắc tội cậu à?”
Tôn Miểu Miểu thương hại nhìn Linh Quân, trong lòng cân bằng hơn rất nhiều rồi.
Đêm khuya, bang New York.
Biệt thự ven biển, sóng biển vỗ đá ngầm phát ra tiếng vang “Ầm ầm”, bọt trắng lần lượt bao phủ bãi cát, đẩy nhau, phát ra tiếng nước ồn ào.
Trương Nguyên Thanh ở chỗ ở danh nghĩa của Wiene Berent, đi dạo một vòng trong biệt thự, chưa tìm được người, cuối cùng đi đến trước biệt thự lớn kèm theo hai vườn hoa này.
Đây là sào huyệt ân ái của lúc trước của hắn cùng Wiene Berent, sau khi đoạt được trái tim của vị quan kiểm sát Thiên Phạt này, hắn từng nói, muốn hướng mặt biển cả xuân về hoa nở!
Sau đó Wiene liền mua căn biệt thự giá cao này.
Hai người ở trong biệt thự trải qua một đoạn thời gian không biết xấu hổ không có nóng nảy, mãi cho đến khi một người tình khác là Kriste chạy tới bang New York, Wiene Berent cùng cô ra tay đánh nhau, cả hai bị nhốt.
Về sau nữa, hắn tình dục tà niệm từ đầu đến cuối không áp chế nổi bị Donna câu dẫn, Wiene sau khi “ra tù” từ yêu chuyển thành hận đối với hắn, cũng không tiếp tục chịu gặp hắn.
Lúc ấy hắn không để ý chút nào Wiene lạnh nhạt, tiếp tục lăn lộn với cô gái của Hiệp Hội Mỹ Thần, thẳng đến khi hắn ở trong cuộc chiến đấu kia đầu năm ngoái ngã xuống, hai người đều chưa từng nói một câu nữa.
Mảnh vỡ bản đồ kho báu, là hắn trước khi quyết chiến, vụng trộm đặt ở biệt thự bờ biển này.
Tiện thể để lại cho Wiene một phong thư: Ông đây đi, đây là tiền chia tay cho cô!
Không ngờ quanh đi quẩn lại, lại về tới nơi này, ở chỗ này cho ra mảnh vỡ bản đồ kho báu, lại phải ở chỗ này cầm về.
Hắn khi đó cho Wiene mảnh vỡ bản đồ kho báu, đúng là nổi lên ý nghĩ “chia tay”, bởi vì cô gái này tính cách bá đạo cương liệt, lúc trước dỗ dành cô lên giường, dùng chính là cách nói chuyện kiểu “Những người kia đều là bạn gái trước”, “Em mới là honey của anh”.
Cho nên ở sau khi ra tù phát hiện Ma Quân phản bội, Wiene Berent không chút do dự phân rõ giới hạn với hắn.
Lúc đó, Trương Nguyên Thanh... Không, Ma Quân cảm thấy chút tình cảm này đã kết thúc.
Bây giờ mới biết, cô gái này lạnh lùng là giả vờ, sau khi Ma Quân chết, cô không tiếp tục mở ra đoạn tình cảm tiếp theo, cũng nhớ mãi không quên đối với Loa Miêu Vương, ý đồ từ bên trong tìm được chứng cứ Ma Quân chưa hoàn toàn ngã xuống, lưu lại hậu thủ.
Trương Nguyên Thanh đứng bên ngoài biệt thự, ngắm nhìn kiến trúc khí phái đèn đuốc sáng trưng, có chút do dự.
Wiene Berent đối với hắn yêu đến tận xương, cũng hận thấu xương, chưa chắc chịu cho ra mảnh vỡ bản đồ kho báu, mà loại “chủ nợ” này, uy hiếp không được, mạnh mẽ bắt lấy không được, có chút khó xử.
Không bằng trước lấy thân phận Nguyên Thủy Thiên Tôn lấy đi mảnh vỡ bản đồ kho báu, quay đầu lại hướng cô thẳng thắn thân phận?
Wiene Berent tắm rửa xong, khoác thêm váy ngủ chất tơ, đứng ở trước cửa sổ lớn phòng ngủ, trầm mặc ngắm nhìn mặt biển đen sì.
Ngẫu nhiên có thể trông thấy tàu hàng lóe lên đèn báo hiệu, cùng tàu du lịch tỏa ra ánh sáng lung linh chạy qua ở mặt biển.
Cửa sổ lớn soi bóng ra khuôn mặt đường nét duyên dáng của cô, ngũ quan lập thể đẹp đẽ, đôi mắt thâm thúy, mái tóc dài màu nâu uốn nhẹ khoác lên vai, xinh đẹp lạnh lùng, thành thục lại uy nghiêm.
Cô cứ như vậy đứng trầm mặc, mặc cho thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Lúc này, hầu gái trong biệt thự gõ cửa phòng ngủ, cung kính nói:
“Tiểu thư Wiene, có người tìm cô.”
Wiene không quay đầu lại, hỏi: “Ai?”
Hầu gái trả lời: “Hắn tự xưng Nguyên Thủy Thiên Tôn!”
Wiene nghe vậy, cầm lên áo khoác trên ghế sa lon mặc vào, nói: “Mời hắn vào.”
Hầu gái lui ra ngoài, mười mấy giây sau, dẫn Trương Nguyên Thanh tóc vàng lập lòe, làn da vàng sẫm, mi tâm in mặt trời chói chang màu vàng tiến vào phòng ngủ.
Cô bị huyễn thuật che chắn giác quan, hoàn toàn chưa phát hiện người trẻ tuổi mới vào, là Bán Thần bộ dáng không phải người.
Wiene Berent phất phất tay, bảo hầu gái rời đi, cô đánh giá bộ dáng Nguyên Thủy Thiên Tôn, thở dài nói:
“Không ngờ, người cuối cùng trở thành Thái Dương Chi Chủ, lại là cậu! Thần Dạ Du tổng bộ Thiên Phạt dốc hết tâm huyết bồi dưỡng, vị tồn tại kia trong hai mươi năm, không thể bước vào cảnh giới Chúa Tể đỉnh phong.
Thái Âm Chi Chủ cùng Tinh Thần Chi Chủ tính toán hết mọi thứ, cuối cùng đều làm áo cưới thay cậu.”
Trương Nguyên Thanh cũng đang nhìn chằm chằm cô, gương mặt không lộ vẻ gì, nói:
“Không khoa trương như vậy, chỉ là tôi cao hơn một bậc mà thôi.
Bộ trưởng Wiene, đêm khuya bái phỏng, là muốn lấy một món đồ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận