Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2588: Độ khó Địa Ngục (3)

Trên lý luận mà nói, trong nháy mắt nhảy lấy đà mình đã chìm vào trong nước, nhảy là một quá trình, cho dù tốc độ nhanh đến mức có thể so với thuấn di, quá trình này vẫn như cũ tồn tại, không có khả năng biến thành 0, mà chết thay chỉ có một lần.

Lúc này, ánh mắt hắn dừng ở trên một món đạo cụ phủ bụi đã lâu: Hộp diêm.

“Tôi có cách rồi!” Trương Nguyên Thanh trở nên vui sướng, ở trong ánh mắt kinh ngạc cùng bất ngờ của bốn người, lấy ra hộp diêm, đốt một que diêm.

Xẹt! Ngọn lửa bốc lên.

Trương Nguyên Thanh đưa ra điều ước: “Tôi hy vọng tủ triển lãm thứ ba hàng thứ hai xuất hiện ở dưới thân tôi.”

Ngọn lửa bành trướng, nhanh chóng thiêu đốt, ngay sau đó, trong tủ triển lãm dưới thân Trương Nguyên Thanh, món văn vật thú đồng xanh kia biến thành một cây bút lông quét sơn đen.

Điều ước của hắn là có chú ý, nếu trực tiếp ước đạt được Lân Mộc, nguyện vọng tất nhiên thất bại, bởi vì nguy cơ của bọn họ là Nhược Thủy, Lân Mộc khắc chế Nhược Thủy.

Cái đó xung đột với hạn chế “Không thể trực tiếp giải quyết khó khăn lúc này”.

Đạo lý tương tự, điều ước của hắn cũng không thể là “Tôi muốn xuất hiện ở trên tủ triển lãm thứ ba hàng thứ hai”.

Băng qua Nhược Thủy cũng trái với hạn chế trực tiếp giải quyết khó khăn bây giờ.

Nhưng để bút lông chủ động tới đây, đã chưa trực tiếp giải quyết nguy cơ, lại chưa vượt qua cực hạn của hộp diêm.

“Không hổ là Đạo Cụ Thiên Tôn!” Vẻ mặt Thanh Trúc đầy vui mừng, cảm giác mình như là đang ngồi tàu lượn siêu tốc, lên xuống chóng mặt.

Vẻ mặt Hoàng Thái Cực cùng Tiểu Viên khẽ buông lỏng.

Alicia thì cười rạng rỡ.

Trương Nguyên Thanh đấm một phát đánh vỡ thủy tinh tủ triển lãm, cây bút lông này không có tính công kích, hắn trực tiếp cầm lên, đọc lấy tin tức cũng không phải tin tức của văn vật, mà là tin tức đạo cụ thường quy.

“Tên: Bút Tạo Vật”

“Loại hình: Tiêu hao phẩm”

“Công năng: Sáng tạo”

“Giới thiệu: Một cây bút có thể từ không thành có, thứ nó vẽ ra, đều sẽ hóa thành chân thật.”

“Ghi chú 1: Trong đầu muốn cái gì, nó có thể vẽ ra cái đó.”

“Ghi chú 2: Bởi vì là tiêu hao phẩm, cho nên không có trả giá.”

Mình có thể vẽ ra lão mõ không... Trương Nguyên Thanh thu Bút Tạo Vật vào hòm đồ, hoàn thành nhận chủ, tự nhiên mà vậy nắm giữ phương pháp sử dụng nó.

Như ghi chú biểu hiện, chỉ cần trong đầu phác thảo ra chi tiết vật thể, bút lông liền có thể vẽ ra, nhưng không thể vượt qua cực hạn của nó.

Vẽ lão mõ khẳng định không có khả năng.

Trương Nguyên Thanh căn cứ ký ức của mình, ở trên tủ triển lãm vẽ ra con thuyền nhỏ hai đầu hơi vểnh lên kia trên Nhược Thủy trong vườn bách thú.

Hào quang lóe lên, con thuyền nhỏ bắn ra, biến thành chiếc thuyền dài hơn 2 mét kia trong trí nhớ, Bút Tạo Vật hóa thành đốm sáng tiêu tán.

Trương Nguyên Thanh suýt nữa bị thuyền nhỏ đẩy xuống khỏi tủ triển lãm, vội vàng trầm hông ổn định, đẩy con thuyền nhỏ xuống nước.

Hắn sau đó nhảy lên con thuyền nhỏ, khua mái chèo, đón đám người Tiểu Viên lên thuyền.

Thanh Trúc chủ động tiếp nhận mái chèo, phụ trách chèo thuyền.

“Đừng vội!” Trương Nguyên Thanh lấy ra Đại La Tinh Bàn, đặt ở đầu gối, nói:

“Tôi đến Quan Tinh một lần.”

Ở dưới tình huống biết được “kẻ địch” cùng lưu trình vượt ải, hình ảnh Quan Tinh Thuật nhìn thấy sẽ rõ ràng hơn rất nhiều.

Tinh Quan đủ tư cách, cần am hiểu dùng Quan Tinh Thuật, đặc biệt là có nguy cơ kích hoạt Nhược Thủy giáo huấn, hắn hận không thể mỗi một lần hít thở đều Quan Tinh trước.

Đưa vào tinh thần lực, kích hoạt tinh đấu trên tinh bàn.

Trương Nguyên Thanh nhắm mắt, trong hình ảnh mơ hồ, hắn thấy bức tượng con rồng khổng lồ thức tỉnh, phun ra hơi thở rồng nóng rực, biến Thanh Trúc mộc thuộc tính thành than đen.

Hắn thấy Hoàng Thái Cực che ở trước mọi người, dựng lên bức tường, bị đốt mình đầy thương tích.

Thấy Alicia bị ép thoát khỏi con thuyền nhỏ, chìm vào Nhược Thủy.

Thấy Tiểu Viên thét chói tai hóa thành tro tàn.

Trương Nguyên Thanh bỗng mở mắt, sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh.

Tiểu Viên vẫn luôn chú ý tình lang lập tức hỏi: “Anh nhìn thấy gì?”

Trương Nguyên Thanh thấp giọng nói: “Đoàn diệt, con rồng khổng lồ đoàn diệt chúng ta.”

Hắn mang hình ảnh nhìn thấy trong Quan Tinh, tinh tượng biến hóa, nói một lần đại khái.

Giống như một thùng nước lạnh giội ở đỉnh đầu mọi người, bốn người vẻ mặt cứng ngắc, cảm giác vui sướng cùng cảm giác kiên định đạt được Lân Mộc không còn sót lại chút gì.

“Bây giờ không phải đêm tối, cũng không có tinh tú, tôi chỉ có thể nhìn thấy đoạn ngắn, không thể chuẩn xác đến chi tiết. Cũng không cách nào nhìn thấy càng nhiều quỹ tích vận mệnh hơn, cho nên rất khó làm ra bố trí châm chích.” Vẻ mặt Trương Nguyên Thanh ngưng trọng.

Linh Thác sở dĩ có thể lấy chúng sinh làm quân cờ, đùa nghịch vận mệnh, bởi vì hắn có thể nhìn thấy rất nhiều hướng đi, rất nhiều chi tiết tương lai, tương đương với biết trước kịch bản.

Mà Tinh Quan cấp thấp, nhìn thấy là dự báo.

Dự báo giả bao nhiêu, thì không cần nhiều lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận