Linh Cảnh Hành Giả

Chương 449: Linh hồn thương tổn (3)

Xem xong liền chấn động, dược phẩm Ant là công ty dược phẩm cực kỳ nổi tiếng của nước ngoài, ông lớn ngành dược phẩm trong top 10 toàn cầu.
“Sự nghiệp của bà già so với trong tưởng tượng của mình còn hot hơn.” Trương Nguyên Thanh lưu lại số di động, gọi vào số trên danh thiếp.

“Tu tu...”

Tiếng chuông vang hai lần, đầu kia kết nối, là một người phụ nữ, bổ đầu là một chuỗi ngoại ngữ.

Trương Nguyên Thanh đại khái nghe hiểu ý tứ, dùng ngoại ngữ trả lời:

“Tôi là con trai của Trần Thục, tìm ngài Tarantino.”

“Chờ chút, tôi xem hẹn trước.” Vài giây sau, giọng nữ trả lời: “Được rồi, ngài Tarantino từng dặn, ông ấy luôn chờ ngài. Ngài, có thể xin báo cho biết địa chỉ của ngài, tôi phái xe riêng tới đón.”

“Không, không cần, tôi tự mình tới.” Trương Nguyên Thanh bây giờ rất để ý giữ bí mật tin tức chỗ ở.

“Vâng! Xin hỏi còn có cái gì có thể hỗ trợ ngài?”

Bảo ngài Bill tắm rửa chờ tôi? Trương Nguyên Thanh nói: “Không cần hỗ trợ, tôi qua đó luôn.”

Kết thúc trò chuyện, hắn đi giày, ở trong tủ quần áo lấy ra âu phục Lý Đông Trạch đặt làm cho hắn, bắt đầu mặc vào ở trước gương toàn thân bên cửa sổ.

Thập trưởng chú ý tao nhã, yêu cầu các cấp dưới phải ăn mặc quần áo công sở đi làm, bởi vậy đặt làm cho hắn một bộ, về sau bởi vì hắn nhiều lần lập công huân, công cao chấn chủ, giới hạn của thập trưởng đối với hắn liền càng ngày càng thấp.

Từ trong tủ lạnh chuẩn bị Coca, đến không cần mặc trang phục công sở.

Cùng với về sau, hoài nghi hắn và Quan Nhã ở nhà vệ sinh truyền đạo học nghề, thập trưởng cũng chỉ đánh giá một câu: Phụ cận có khách sạn, làm việc ở trong đơn vị rất không tao nhã.

Trương Nguyên Thanh mặc âu phục lặng lẽ rời khỏi phòng ngủ, chuồn ra khỏi cửa nhà, ở ven đường gọi xe taxi, tới cao ốc quốc tế.

Cao ốc quốc tế là một trong những kiến trúc mang tính biểu tượng khu CBD trung tâm nhất Tùng Hải, nơi này đóng quân rất nhiều công ty tài chính lừng lẫy, công ty nổi tiếng của nước ngoài cũng thích đặt phân bộ đại lục ở nơi này.

- Giải thích "khu CBD" là Quận kinh doanh trung tâm là trung tâm kinh doanh và thương mại của một thành phố. Ở các thành phố lớn hơn, nó thường đồng nghĩa với “quận tài chính” của thành phố. Hết giải thích.

Tùng Hải làm lô cốt đầu cầu của tư bản nước ngoài, nơi tương tự còn có rất nhiều, cao ốc quốc tế là nổi tiếng nhất trong đó.

Lúc này chính là giờ cao điểm đi làm, các tinh anh công sở âu phục giày da, kết đàn kết đội qua đường, chen chúc chạy tới các ký túc xá lớn.

Đầu người đen đặc cùng dòng xe cộ chật chội, là một phong cảnh của Tùng Hải khu CBD.

Dân công sở tuyệt đại bộ phận đều không thuê nổi phòng ở khu CBD, mỗi ngày đi làm cần ngồi tàu điện ngầm 40 phút trở lên, rời giường chuyện thứ nhất không phải hưởng dụng bữa sáng, mà là chạy như bay chen chúc trên tàu, tranh thủ không đi làm muộn.

Bọn họ tiết tấu sinh hoạt rất nhanh, nhanh đến mức Trương Nguyên Thanh mỹ nam tử thế gian ít có như vậy, các chị các dì cũng lười nhìn lấy một cái, sức chú ý của các cô đều ở trên đèn xanh đèn đỏ.

Đèn xanh vừa sáng, liền ra roi thúc ngựa qua lối đi bộ, một khắc cũng không dám dừng lại.

Trương Nguyên Thanh đi theo đám dân công sở này, băng qua đường cái, đến dưới lầu cao ốc quốc tế, sau đó gọi vào số Bill Tarantino.

“Vào tòa nhà cần quẹt thẻ nhân viên, tôi không thể đi lên.” Hắn dùng ngoại ngữ không quá tiêu chuẩn nói.

“Chờ chút.”

Vài phút sau, một người đàn ông vest màu xanh, áo sơ mi màu trắng đi ra khỏi cao ốc, quan sát một vòng, cao giọng nói: “Vị nào là ngài Trương.”

Trương Nguyên Thanh giơ tay: “Nơi này.”

Người đàn ông mặc vest nhìn đánh giá hắn một lần, lộ ra nụ cười nhiệt tình: “Trợ lý của ngài Tarantino bảo tôi xuống lầu đón cậu.”

Hai người ở dưới lầu đợi hồi lâu, mới chen vào được một cái thang máy, người đàn ông mặc vest giơ tay che chở Trương Nguyên Thanh, đẩy ra cho hắn một mảng không gian, áy náy nói:

“Xin lỗi, giờ này, người là đông như vậy.”

Trương Nguyên Thanh còn chưa tới tuổi đi phỏng vấn, càng chưa từng tới loại địa phương này, rụt rè gật đầu, không phát biểu ý kiến.

Thang máy dừng lại ở tầng 37, hắn theo người đàn ông mặc vest rời khỏi thang máy.

Toàn bộ tầng 37 đều là nơi làm việc của dược phẩm Ant, người đàn ông mặc vest dẫn hắn vào bộ phận thị trường, nói với cô gái lễ tân:

“Khách mà Annie chờ đến rồi, cô thông báo một phen.”

Cô gái lễ tân khẽ gật đầu, cầm điện thoại bàn báo cáo, chỉ một lát, một cô gái dáng người cao gầy, áo sơ mi trắng váy bút chì từ bên trong đi ra.

Tuổi cô khoảng ba mươi, tóc vàng để xõa, mắt xanh thẳm tựa như biển lớn, nhộn nhạo xuân tình quyến rũ, ngũ quan tinh xảo lập thể, là người đẹp cực có ý nhị.

Khi đi tới trước mặt, như gió xuân thổi vào mặt, có một sự dụ hoặc làm bụng người ta dâng lên tà hỏa, dẫn tới các nam nhân viên trong văn phòng si ngốc ngóng nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận