Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2064: Thăng cấp Chùy Tử Lôi (2)

Tiểu Viên không ở phòng ngủ, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào.

Trương Nguyên Thanh ngồi xuống ở sô pha một người bên giường, bắt chéo chân, ‘đát đát’ gõ tay vịn, rõ ràng đã từ gà giò tiến hóa thành lão tài xế, nhưng giờ phút này vẫn có chút khẩn trương.

Trong tin nhắn Tiểu Viên gửi hắn, ám chỉ cực kỳ rõ ràng.

Dựa theo cách nói của đạo sư, chúc mừng ngươi, cô gái này ngươi đã theo đuổi được, kế tiếp chính là đúng lý hợp tình chinh phục thân thể và trái tim của cô.

Nhưng Trương Nguyên Thanh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy có chút không đúng.

Quá vô sỉ rồi... Đúng, quá vô sỉ rồi.

Nghĩ đến đây, hắn lấy ra điện thoại di động, gửi tin nhắn cho Linh Quân:

“Lão sư à, cô ấy tựa như đồng ý rồi.”

Vài giây sau, điện thoại di động rung lên, Linh Quân trả lời tin nhắn:

“Chúc mừng chúc mừng, cậu đã hướng về phương hướng ngựa giống Bán Thần tiến hóa, bước đầu tiên xây dựng linh cảnh thế gia, chính là sinh con đẻ cái thật nhiều, mà sinh con đẻ cái bước thứ nhất chính là mở hậu cung lớn, trong năm mươi năm, bản thổ nhất định xuất hiện một linh cảnh thế gia mới. Thiếu niên, tôi coi trọng cậu.”

“Cảm tạ đạo sư dạy bảo.”

Không đúng, điều mình muốn nói không phải cái này... Trương Nguyên Thanh xóa tin nhắn đi, một lần nữa soạn:

“Nhưng tôi cảm giác cô ấy là xuất phát từ tâm lý áy náy cùng bồi thường.”

Linh Quân: “Tự tin chút, xóa ‘cảm giác’ đi. Mặc dù có tâm lý bồi thường, nhưng cô ấy hiển nhiên là thích cậu, chỉ áy náy không đủ để khiến cô ấy hiến thân, cậu chỉ là lợi dụng chuyện này, mang quan hệ của các người đẩy lên một bậc thang mới. Thật ra lúc từ phó bản Ngũ Hành Chi Loạn đi ra, cậu đã có thể Trần Thắng truy kích bắt cô ấy rồi, cậu đã bỏ qua một lần cơ hội, lần này cần cố gắng, cố lên.”

“Lời là nói như vậy, nhưng...” Trương Nguyên Thanh vừa soạn đến một nửa, tiếng nước ở phòng tắm ngừng, tiếp theo cửa phòng tắm “rắc” vặn ra.

Tiểu Viên khoác áo ngủ, bọc khăn trùm đầu đi ra.

Mái tóc của cô bọc ở trong khăn trùm đầu, khuôn mặt thanh lịch lãnh diễm mang theo ửng đỏ sau khi tắm rửa, giống như một đóa hoa sen mới nở mê người.

Áo bào tắm rộng thùng thình cũng chưa thể che đi dáng người đầy đặn của cô, cả người tản ra ý nhị phụ nữ trưởng thành.

Tiểu Viên ngồi ở đầu giường, tháo khăn quấn đầu xuống, nghiêng đầu, để mái tóc đen trút xuống như thác nước, cô cẩn thận chà lau tóc.

Lau khô tóc, cô yên lặng tắt đèn, đưa lưng về phía Trương Nguyên Thanh chui vào chăn, toàn bộ hành trình chưa nói gì, không có ánh mắt giao lưu, giống như không nhìn thấy người sống sờ sờ trên sô pha.

Trương Nguyên Thanh thu được tín hiệu, hít thở dồn dập một phen, đá tung giày ra, xốc chăn chui vào.

Hắn từ phía sau áp sát Tiểu Viên, khi đặt tay lên vòng eo cô, rõ ràng cảm giác được thân thể cô căng thẳng, thân thể mềm mại căng lên giống như dây cung.

Phản ứng này, nhìn là biết không phải lão tài xế nha... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm, hắn vừa dùng bụng cảm thụ bờ mông tròn đầy đặn cùng co giãn, vừa thò tay vào trong áo choàng tắm, nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng phẳng phiu trắng mịn.

Đồng thời, hắn chôn mặt ở cái gáy trắng nõn của Tiểu Viên, ở giữa mái tóc tỏa ra mùi dầu gội dịu dàng khẽ hôn, liếm, ngậm lấy vành tai.

Trong phòng rất yên tĩnh, rất tối tăm, hai người chưa có bất cứ ngôn ngữ giao lưu nào, lại làm chuyện tình lữ, vợ chồng mới sẽ làm.

Tay hắn chạy lên xuống trong áo choàng tắm, môi hắn từ vành tai dời đến má, hắn lật Tiểu Viên lại, để cô nằm thẳng, bốn mắt nhìn nhau.

Một nóng bỏng nóng cháy, một mê ly quyến rũ.

Trương Nguyên Thanh chưa bao giờ thấy Tiểu Viên như vậy, rút đi lớp áo ngoài cao ngạo lạnh lùng cùng thanh lịch, lộ ra nội tại vài phần ngượng ngùng, vài phần khẩn trương, vài phần tình yêu.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, người phụ nữ lớn tuổi lãnh diễm thanh lịch này, cô gái lúc mới gặp cho hắn cảm giác áp bách thật lớn này, có một ngày sẽ ngượng ngùng nằm ở dưới thân mình.

Hắn cúi đầu, ngậm lấy cánh môi no đủ ướt át, mút vào.

Tay hắn đặt ở trên hộp cơm của đứa nhỏ, phần thân chen vào cửa phòng đứa nhỏ.

Hai tay Tiểu Viên đẩy ngực hắn, lại mềm nhũn vô lực.

Hôn nồng nhiệt ước chừng năm phút đồng hồ, Tiểu Viên rốt cuộc đẩy hắn ra, nghiêng đầu sang một bên, vừa thở dốc vừa nói: “Tắm, tắm rửa.”

Mắt lim dim như sắp nhỏ nước.

Trương Nguyên Thanh cúi đầu, ở bên tai cô nói nhỏ: “Dì Tiểu Viên, em thật đẹp, nhưng đây còn không phải thời điểm đẹp nhất của em.”

Hắn ở bên dưới đè cây thương một chút.

Tiểu Viên khẽ rên một tiếng, thiên kiều bá mị lườm hắn một cái.

Trương Nguyên Thanh xỏ giày, vào phòng tắm, Tiểu Viên liền kéo chăn lên, che kín đầu, nghe nhịp tim mình cuồng loạn, hơi thở nóng rực bị khóa ở trong ổ chăn, khiến gò má càng thêm nóng bỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận