Linh Cảnh Hành Giả

Chương 826: Rừng rậm sinh sôi nảy nở (5)

Trương Nguyên Thanh nghe xong, nói: “Cho nên, chị hoài nghi Thiên Hạ Quy Hỏa là nội gian?”

Quan Nhã gật đầu

“Giả thiết hắn là nội gian, sau khi phát hiện phản mai phục thất bại, liền biết chuyện trong đội ngũ có nội gian đã không giấu được, bởi vậy muốn thừa dịp cậu chưa trở về, ra tay giết người.”

“Có lẽ là cậu trở về quá nhanh, có lẽ là chị cảnh giác quá mạnh, hắn lại phát hiện chị mặc bộ trang bị, hơn nữa có Ryo Asano thủ hộ, chưa thể tìm được cơ hội ra tay, vì thế linh cơ khẽ động, họa thủy đông dẫn.”

Cô thở một hơi, tiếp tục phân tích:

“Cậu biết, Ám Dạ Mân Côi có thủ đoạn che giấu đặc thù, đạo cụ phát hiện nói dối cũng vô ích, như vậy chị nhìn không ra hắn đang nói dối, hợp lý hay không?”

Trương Nguyên Thanh gật đầu đồng ý:

“Nếu như vậy, mặt nạ của chị quá nửa cũng không dùng được, phương pháp lần lượt chất vấn không thể thực hiện được. Muốn phán đoán Thiên Hạ Quy Hỏa có vấn đề hay không, phải xem Cậu Bé như Thiên Hạ Quy Hỏa nói hay không?”

“Nhưng, mặc dù Cậu Bé Bán Diêm như Thiên Hạ Quy Hỏa nói, thật sự có hành động quái dị, chúng ta cũng không thể kết luận hắn chính là gián điệp, nếu ngộ sát, di chứng sẽ rất lớn.

Đầu tiên, ngộ sát đồng đội là một sự kiện tính chất ác liệt, chính phủ bên kia đã không qua được, dù sao cũng là một cái mạng sống, một thành viên cấp tinh anh, cũng không phải một câu hoài nghi hắn là gián điệp có thể qua loa. Tiếp theo, ngộ sát người tốt, bản thân chính là một chuyện chấn động với tam quan cùng đạo đức.

Cuối cùng, loại hành vi này sẽ làm mọi người mất đi tín nhiệm với nhau, lòng người sẽ tan, đội ngũ không có cách nào dẫn theo, ở hành động phó bản kế tiếp ảnh hưởng rất lớn, đây là chuyện trực tiếp liên quan đến bản thân.

Nói tới đây, Quan Nhã đã biết lựa chọn của Trương Nguyên Thanh: “Cậu muốn chờ hắn tự mình lộ ra giấu đầu lòi đuôi?”

“Chúng ta đã đi hết hai phần ba khu vực của mê cung rừng rậm, cách đỉnh núi không xa, nội gian không ngồi yên được nữa, tất nhiên có động tác...”

Trương Nguyên Thanh còn chưa dứt lời, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở nhiệm vụ quen thuộc:

“Đinh! Ngài đã tiến vào Rừng Rậm Phồn Thực, xin lưu ý quan sát xung quanh, nhanh chóng rời khỏi.”

Rừng Rậm Phồn Thực... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, cái tên này không hiểu sao làm người ta hoảng hốt. Có thể hay không là cái loại đó, ừm, loại rừng rậm đó chứ? Hắn yên lặng ôm sát Quan Nhã, thấp giọng nói: “Chị Quan Nhã đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ chị.”

“Cậu, cậu cút...” Tiếng của Quan Nhã cũng phát run rồi.

“Rừng Rậm Phồn Thực...” Khuôn mặt nhỏ của Ryo Asano tái đi, không biết tưởng tượng cái gì, không ngừng kêu lên: “không muốn !”

Phía trước đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai thê lương, cắt ngang Ryo Asano tưởng tượng. Ba người ngẩng đầu nhìn, bóng đêm nặng nề, dưới ánh lửa, Tiểu tiên nữ núi Ngưu Lan búi tóc củ tỏi, sắc mặt ửng hồng, bộ ngực vốn có chút phẳng phồng lên như thổi bóng bay, làm quần áo căng lên gắt gao.

Chấn động! Ngắn ngủn mười mấy giây cô thế mà từ một người cấp A thường thường không có gì lạ, tấn thăng thành tồn tại siêu phẩm. Cùng lúc này, nữ hành giả trong đội ngũ rên khẽ một tiếng, khuôn mặt nổi lên ửng hồng, bộ ngực đồng loạt phồng to. Các cô trở nên càng thêm quyến rũ, càng thêm đầy đặn, giống như phụ nữ thời kỳ cho con bú. Đám đàn ông xung quanh trợn mắt cứng lưỡi, một màn quỷ dị như vậy, làm bọn họ bất ngờ không kịp phòng bị.

Kế tiếp, một màn càng thêm đáng sợ đã xảy ra, bộ ngực các nam nhân cũng phồng lên như thổi bóng bay, chống áo lên cao cao, cũng không ngừng mở rộng, đầy đặn...

Ngực Trương Nguyên Thanh ngứa ngáy, khó có thể tin cúi đầu nhìn, một câu quốc túy thốt ra: “Đậu móa!”

Hắn mắng ra tiếng lòng của toàn bộ đàn ông ở đây.

Trường hợp lâm vào rối loạn, các thành viên của đội ngũ, hoặc ôm bộ ngực ngã ngồi dưới đất, hoặc nâng bộ ngực dựa vào thân cây, hoặc khó có thể tin kéo áo ra nhìn. Bọn họ vẻ mặt hoảng sợ nhìn ngực không ngừng căng lên, điều này so với gặp bất cứ nguy cơ nào cũng khủng bố hơn.

“Tại sao có thể như vậy? Ngực, ngực của tôi vì sao to lên như vậy, tôi là đàn ông mà! !”

“Mau, mau kiểm tra súng ống còn hay không...”

“Chúng ta còn có thể khôi phục không? Sao lại thế này, đột nhiên trở nên rất mệt mỏi...”

Các đội viên hoảng sợ đàm luận, chuyện ngoài ý muốn đến quá đột ngột, làm người ta luống cuống chân tay.

Thiên Hạ Quy Hỏa đứng ở ven đường, vừa nâng ngực không ngừng phình to, vừa chống thân cây, sắc mặt xanh mét, da mặt hung hăng run rẩy.

Tuy là Hỏa Sư có được trí tuệ, nhưng dù sao vẫn là Hỏa Sư, sao có thể chịu được loại “khuất nhục” này. Mà bên cạnh hắn, là mỹ nam tử âm nhu Âm Si trừng to mắt, đang hoài nghi nhân sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận