Linh Cảnh Hành Giả

Chương 150: Thám tử suy luận quán (2)

Trên trán đổ mồ hôi to như hạt đậu, thân thể khẽ phát run.
Sau đó, cúi đầu hắn, thấy một đôi giày thêu màu đỏ đứng ở trước mặt mình.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tạ Linh Hi ngồi ở mép giường, không dám có lấy một cử động nhỏ, cô ngũ quan thanh lệ tinh xảo, với bối cảnh phòng tân hôn, thoạt nhìn giống như cô mới là cô dâu.

Trong phương án vượt bản phiên bản cũ, người bị cô dâu ma lựa chọn nhất định phải chết không thể nghi ngờ, một điểm này ở trong phiên bản mới hẳn là sẽ không thay đổi, cô chọn ai, người đó nhất định phải chết... Tạ Linh Hi lặng lẽ nuốt ngụm nước miếng.

Cô vẫn luôn biết phương án vượt qua nhà ma, chỉ là chưa nói, vốn là nghĩ sau khi vào nhà ma, coi đây là lợi thế, về sau phát hiện Vương Thái là Thần dạ du, hơn nữa nhiệm vụ xuất hiện thay đổi, có thêm các khâu sính lễ, hôn thiếp vân vân, liền biết phương án vượt bản phiên bản cũ đã vô dụng.

Cũng liền không nhắc tới nữa.

Tạ Linh Hi rất sợ hãi, tuy cô từng trải qua hai lần linh cảnh một người, hai lần linh cảnh nhiều người, trong lúc đó cũng từng gặp được nguy hiểm, đặc biệt linh cảnh một người, linh cảnh một người các nghề nghiệp lớn thuần một sắc loại hình tử vong.

Nhưng nghề nghiệp của cô, linh cảnh một người có thể dùng mạo hiểm để hình dung, lại không liên quan gì tới “khủng bố”.

Công viên trò chơi Kim Thủy là linh cảnh đầu tiên chứa nguyên tố thần quái Tạ Linh Hi từng trải qua, quá đáng sợ rồi, loại đáng sợ này không chỉ có nguy cơ tử vong, quỷ quái thứ này, trời sinh đã có thể làm người ta loại sợ hãi.

Mình đời này sẽ không xem phim kinh dị nữa... Cô ở trong lòng âm thầm thề.

Trong phòng tân hôn không có khái niệm thời gian, trong giày vò giống như không có điểm cuối, Tạ Linh Hi bỗng nhiên nghe thấy được tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ nhà ma, ngài đang tiến hành nhiệm vụ series “Hết hồn”, phương tiện giải trí của series này là: Tàu lượn siêu tốc, bãi đỗ xe ngầm, nhà ma, quán thám tử suy luận. Mời ở trong nửa giờ tới nơi thứ tư.“

“Kết thúc rồi?”

Tạ Linh Hi ngẩn ra, tiếp đó dâng lên vui sướng mãnh liệt, tựa như đi qua đêm dài đằng đẵng, vui vẻ hận không thể hoan hô.

Rốt cuộc qua rồi, thứ thần quái đáng sợ này rốt cuộc kết thúc rồi.

Sau đó, mới là ý nghĩ thứ hai: Ai đã chết?

Cô sốt ruột không chờ được đẩy ra cửa ô vuông, tới bên ngoài, nhìn xung quanh một phen, bóng đêm thê lương, góc hiên đèn lồng cao quải, không có động tĩnh gì.

Nhưng rất nhanh, phía sau liền vang lên tiếng bước chân, Tạ Linh Hi lập tức quay đầu, thấy Hỏa Ma tóc đỏ cũng từ phòng tân hôn phía sau đi ra.

Trên mặt Hỏa Ma đan xen nét vui mừng, trong mắt giống như chờ mong cái gì, “Xem ra người chết là Vương Thái hoặc Tề Thiên Đại Thánh.”

Tạ Linh Hi thấy hắn còn sống, khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú không thể phát hiện được.

Hỏa Ma tâm tình rất tốt, nói:

“Phần nguy hiểm nhất đã kết thúc, quán thám tử suy luận kế tiếp, độ khó hẳn là không lớn, nếu có thể ra ngoài, chúng ta liền hoàn thành mạng đầu cấp S, chậc chậc, tôi đã bắt đầu chờ mong phần thưởng vượt ải. Ồ đúng rồi, còn có phương án vượt bản, chỉ bằng phương án vượt bản, đã có thể khiến tôi tiêu xài một đoạn thời gian rất dài.”

Tạ Linh Hi liếc hắn một cái, thản nhiên nói:

“Phương án vượt qua nhà ma một cửa này, chúng ta đều không quá rõ, Vương Thái là rõ nhất. Phương án vượt bản anh viết ra giá trị chỉ sợ phải giảm mạnh.”

Hỏa Ma nhún nhún vai: “Cho dù như vậy, nó cũng vẫn như cũ rất quý giá.”

Hai người không đợi bao lâu, rất nhanh dã nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân, nhìn lại.

“Cậu?” Vẻ mặt Hỏa Ma hơi ngẩn ra, sau đó khôi phục, hắc một tiếng:

“Xem ra Tề Thiên Đại Thánh phải ở lại chỗ này làm chú rể rồi, thằng nhãi này nhát gan sợ chết, hắn nếu có thể còn sống rời khỏi linh cảnh, đó mới là không công bằng.”

“Anh Vương Thái!” Tạ Linh Hi nở rộ nụ cười ngào ngọt.

Trương Nguyên Thanh khẽ gật đầu, nhìn về phía Hỏa Ma, giọng điệu trầm thấp: “Nói như thế nào cũng là đồng bạn một hồi, không cần phải nói mát.”

“Phải phải phải, cậu nói cái gì chính là cái đó, mau rời khỏi nơi này đi, ông đây không muốn đợi một khắc nào nữa, sớm một chút rời khỏi, sớm một chút kết thúc nhiệm vụ, đường ai nấy đi.”

Bốn chữ đường ai nấy đi cắn rất nặng.

Vì thế, ở dưới Trương Nguyên Thanh dẫn dắt, ba người xuyên qua nội viện, sảnh lớn, ngoại viện, ven đường chưa gặp phải nguy cơ, thuận lợi rời khỏi nhà ma.

Ba người bước chân như bay rời khỏi ngõ tối, một khắc cũng không dừng lại, cực có ăn ý, tựa như đều có bóng ma tâm lý không nhỏ đối với nơi đây.

Mười phút sau, dựa theo bảng hướng dẫn ven đường, bọn họ tìm được quán thám tử suy luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận