Linh Cảnh Hành Giả

Chương 442: Thăm dò Nguyên Thủy Thiên Tôn (1)

Không đúng nha, lấy địa vị của chấp sự, muốn dạng phụ nữ nào mà không có? Mặc kệ là cô gái bình thường, hay là nữ hành giả, chỉ cần chấp sự muốn, đều là không thiếu.
Vì sao đối đãi một người bình thường như thế? Trừ phi có sở thích đặc thù, hoặc có bí ẩn khác. Hắc, nếu Khấu Bắc Nguyệt nói là thật, vậy chuyện này mình không thể coi như không thấy.

Trương Nguyên Thanh âm thầm nhíu mày, nói:

“Vậy cậu lại là như thế nào gia nhập đoàn đội của Vô Ngân đại sư?”

“Bởi vì tôi không dám giết người, mỗi lần nhìn thấy kẻ yếu cầu xin, nhìn thấy bọn họ sợ hãi run rẩy, tôi sẽ nhớ tới bộ dáng trước khi chết của chị gái tôi. Nếu tôi cũng sa vào giết chóc, giơ nanh vuốt đối với kẻ yếu, có cái gì khác với súc sinh hại chết chị tôi?” Khấu Bắc Nguyệt vẻ mặt đau đớn khổ sở.

Cậu còn rất có nguyên tắc, cũng đúng, có thể được Vô Ngân đại sư coi trọng, khẳng định đều là “kẻ kỳ cục” trong nghề nghiệp tà ác. Trương Nguyên Thanh đang muốn cho sự khẳng định, chợt nghe bên cạnh hai người truyền đến tiếng cười tủm tỉm:

“Không sai không sai, giơ nanh vuốt đối với kẻ yếu, có cái gì khác với súc sinh đâu. Bản chất của giết chóc, là lấy bạo chế bạo, lấy thủ đoạn nhanh chóng hiệu suất cao, tẩy trừ thế giới không sạch sẽ này.”

Trương Nguyên Thanh và Khấu Bắc Nguyệt cả kinh hãi, đồng bộ nghiêng đầu.

Chỉ thấy dưới ánh đèn đường màu vỏ cam, một thanh niên đeo băng-đô trên đầu đứng đó, chắp tay sau lưng, cười tươi nhìn bọn họ.

Ma Nhãn Thiên Vương?

Ma Nhãn Thiên Vương!

Nhìn thấy thanh niên đột ngột xuất hiện, băng đô thể thao thương hiệu kia, con ngươi Trương Nguyên Thanh kịch liệt co lại, tóc gáy thẳng dựng thẳng, thân thể tiếp thu được tín hiệu sợ hãi cùng khẩn trương, ở lúc này điên cuồng tiết ra adrenalin, để ứng phó nguy cơ đối mặt trong hiện thực.

Hắn sao có thể ở chỗ này? Hắn rốt cuộc tìm được mình rồi?

Không, điều đó không có khả năng, địa chỉ gia đình mình không có khả năng bại lộ, cho dù bị Ma Nhãn Thiên Vương điều tra ra, hắn cũng nên đi trong nhà tìm mình, mà không phải xuất hiện ở đây.

Hắn không phải hướng đến mình, là thiếu niên này? Hay là đơn thuần đi ngang qua?

Trong nháy mắt, suy nghĩ của Trương Nguyên Thanh đi qua mười vạn tám ngàn dặm, mặt ngoài vẫn duy trì kinh ngạc cùng sợ hãi vừa rồi, kéo Khấu Bắc Nguyệt một cái, cố ý tiến lên hai bước, nhìn chằm chằm Ma Nhãn Thiên Vương, nói: “Ngươi là kẻ nào? Vì sao theo dõi chúng ta?”

Ma Nhãn Thiên Vương là nghề nghiệp tà ác, Khấu Bắc Nguyệt cũng là nghề nghiệp tà ác, xác suất hai bên là bạn không phải địch lớn hơn nữa, mình biểu hiện ra che chở nhất định đối với Khấu Bắc Nguyệt, Ma Nhãn Thiên Vương chung quy không thể đau đớn giết đồng đội nhỉ, tuy mình là nghề nghiệp hợp pháp.

Trương Nguyên Thanh chơi một cái tâm cơ nho nhỏ.

Đoán được Ma Nhãn Thiên Vương không phải hướng về phía mình, trong lòng hắn liền bình tĩnh hơn nhiều.

Nếu không, chỉ có thể dùng tư thái mãnh hổ đáp đất quỳ gối, hô to một tiếng: Thiên Vương tha mạng!

Khấu Bắc Nguyệt lại làm một động tác khiến hắn không ngờ được, bày ra tư thế nghênh địch, thấp giọng nói:

“Hắn rất có thể là Yêu mê hoặc Thánh giả cảnh, người này cực kỳ cổ quái, chúng ta phải cẩn thận.”

Người này cực kỳ cổ quái, chúng ta phải cẩn thận, phải cẩn thận... Trương Nguyên Thanh nghe mà vẻ mặt hơi cứng đờ, thầm nhủ ý tứ gì? Các người không phải bạn? Cậu bày ra tư thái đề phòng này, sẽ làm lòng tôi hoảng lắm.

Kẻ này cũng không phải là Thánh giả gì, hắn là đại lão cấp Chúa tể đó.

Chuyển biến thình lình xảy ra, khiến Trương Nguyên Thanh có chút không biết làm sao, chạy trốn khẳng định là chỉ còn đường chết, kỹ năng Dạ Du được xưng thần kỹ ẩn núp, nhưng dưới tình huống đẳng cấp chênh lệch thật lớn, có thể giấu được đại lão cấp Chúa tể hay không, Trương Nguyên Thanh không ôm hi vọng.

Cứng đối cứng cũng không được, ở trước mặt Ma Nhãn Thiên Vương, hắn căn bản không cứng lên được.

Trái tim, cả người nhũn tới mức xương cốt cũng mềm nhũn rồi.

Khấu Bắc Nguyệt chưa mềm nhũn, cả người đều là cứng, tính tình cũng cứng, tức giận nhìn thanh niên có một lần gặp mặt, chất vấn: “Anh con mẹ nó đánh dấu tôi?”

Bằng không sao có khả năng tìm được hắn.

Ma Nhãn Thiên Vương cười tủm tỉm nói: “Tôi nói rồi, muốn đưa cậu đi phương Bắc bồi dưỡng, tự nhiên cần chú ý nhiều hơn quan tâm nhiều hơn, vừa rồi phát hiện trạng thái cậu khác thường liền qua xem, không ngờ cùng người chính phủ lẫn cùng một chỗ.”

Nói xong, ánh mắt ném về phía Trương Nguyên Thanh, đánh giá một phen nói: “Cậu hình như là Thần dạ du nhỉ? Thần dạ du của Thái Nhất môn nhỉ? Chậc chậc, vì sao sẽ lui tới với nghề nghiệp tà ác?”

Không đợi Trương Nguyên Thanh trả lời, đôi mắt nheo lại của hắn bắn ra ánh sáng lạnh lẽo, nói:

“Ồ tôi biết rồi, quan phỉ cấu kết, ức hiếp dân chúng, chết không đáng tiếc.”

Giọng điệu của hắn không chứa một chút sát ý, thậm chế cười tủm tỉm, nhưng Trương Nguyên Thanh bị đôi mắt kia nhìn chăm chú, tựa như ở sâu trong hầm lạnh như băng, thể xác và tinh thần đều lạnh toát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận