Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1762: Linh Thác (3)

“Mười một giờ năm phút đêm đó, Hoàng Sa Bách Chiến của phân bộ Tùng Hải trưởng lão nhận được phân bộ Bình Xuyên gọi điện cầu cứu, Mời một giờ mười bốn phút, Nguyên Soái tới ngục giam số ba của thành phố Bình Xuyên, mười một giờ mười bảy phút, tôi thu được cuộc điện thoại thần bí tự xưng cố nhân.”
Cẩu trưởng lão giọng điệu trầm thấp báo cáo tình hình tối hôm qua, tập hợp toàn bộ chi tiết, khôi phục trở lại chân tướng.

“Bạn cũ của ông là tình huống thế nào vậy?” Đế Hồng đại trưởng lão trầm giọng hỏi.

“Hắn là người tổ chức Tiêu Dao, một trong Liệt Dương Song Tử, ID linh cảnh Trương Thiên Sư, chủ nhân đời trước của vườn bách thú, tôi năm đó từng hướng tổng bộ báo bị.” Cẩu trưởng lão thản nhiên nói.

“Hắn không phải đã chết sao?” Đế Hồng đại trưởng lão nói.

“Cho nên tôi mới bị dụ đi.” Cẩu trưởng lão thở dài một tiếng.

Đế Hồng đại trưởng lão không hỏi thêm nữa, chuyển sang nói:

“Triệu trưởng lão, Hồng Anh trưởng lão, Sơn Hà Vĩnh Tồn là chuyện thế nào? Trong tư liệu của Thái Nhất môn viết, người này ở năm 1999 tiến vào phó bản, từ đó về sau mất tích, Thái Nhất môn phán đoán người này đã trở về linh cảnh. Nhưng hắn vì sao đột nhiên xuất hiện, còn thành đại hộ pháp của Ám Dạ Mân Côi?”

Dấu hiệu microphone trên avatar của Triệu trưởng lão sáng lên, “Sơn Hà Vĩnh Tồn quả thật đã trở về linh cảnh, chính như trong cơ sở dữ liệu ghi lại, hắn ở mùa đông năm 1999 tiến vào phó bản, không có tin tức nữa. Loại này tình huống, chúng ta bình thường ngầm thừa nhận là trở về linh cảnh.”

“Đây là hắn lúc tiến vào phó bản, từng hướng Xích Nhật Hình Quan báo bị, đây là phó bản hắn vào.”

Trong khung đối thoại tải lên một phần văn kiện.

Các trưởng lão đang muốn nhấn mở ra, liền nghe Phó Thanh Dương lạnh lùng ngắt lời:

“Triệu trưởng lão, công phu chuẩn bị Thái Nhất môn làm không tệ.”

Câu này khiến các trưởng lão trong phòng họp giật mình, Phó Thanh Dương tựa như biết chút gì đó.

Triệu trưởng lão trầm giọng nói:

“Phó trưởng lão có ý tứ gì?”

Microphone của avatar Phó Thanh Dương nhảy lên, “Một tuần trước, cơ sở dữ liệu Thái Nhất môn, tin tức liên quan Sơn Hà Vĩnh Tồn là tra không có người này. Nhưng buổi chiều hôm nay, sau khi Hồng Anh trưởng lão báo cáo việc này, tư liệu Sơn Hà Vĩnh Tồn liền khôi phục, Triệu trưởng lão không nên giải thích một phen?”

Lời vừa nói ra, giọng điệu Đế Hồng đại trưởng lão nghiêm túc: “Phó Thanh Dương, việc này thật sao!”

Phó Thanh Dương nhàn nhạt “Ừm” một tiếng:

“Cùng năm trở về linh cảnh, cùng bị lau đi tư liệu, còn có một người.”

“Ai?”

Trong phòng hội nghị đồng thời vang lên vài tiếng truy hỏi.

Phó Thanh Dương trầm giọng nói: “Con trai thứ mười bảy của Thái Nhất môn chủ, một trong Ám Ảnh Song Tử của tổ chức Tiêu Dao, Linh Thác!”

Trong phòng họp tràn ngập tĩnh mịch.

“Thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi, có phải Thập thất ca Linh Thác của tôi hay không?”

Kinh thành, dưới tàng cây hòe, Linh Quân nhìn chằm chằm Tôn trưởng lão trên xích đu, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Hôm nay Nữ Nguyên Soái ở thành phố Kim Sơn chém đại hộ pháp Ám Dạ Mân Côi, thì ra hắn chính là Sơn Hà Vĩnh Tồn của Thái Nhất môn, như vậy thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi, có phải chính là Linh Thác hay không?”

Hắn từ chỗ Phó Thanh Dương cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn biết được việc này.

Suy đoán của Nguyên Thủy Thiên Tôn và Phó Thanh Dương là, Linh Thác chính là thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi, Linh Thác và Sơn Hà Vĩnh Tồn cùng năm trở về linh cảnh, cùng bị xóa đi tư liệu, lại cân nhắc đến cấp bậc thủ lĩnh của Ám Dạ Mân Côi, vị Thập thất ca kia hiềm nghi lớn nhất.

“Khó trách thành viên Ám Dạ Mân Côi trải rộng quan phương cùng linh cảnh thế gia, đây vốn chính là tổ chức từ trong chúng ta phân liệt ra ngoài. Vì sao? Thập thất ca vì sao phải làm như vậy?

“Tôn trưởng lão, ông không giấu được nữa, nói cho tôi biết đi.”

Victoria lười biếng dựa vào trên thân cây, ngón tay kẹp một điếu thuốc phụ nữ, nhìn người đàn ông của mình hướng lão Tôn nổi giận.

Chợt nghe thấy “tin dữ”, Linh Quân ngồi im ở trong phòng thật lâu, điều này dọa Victoria giật mình, ôm hắn vào lòng dịu dàng nói, cục cưng làm sao vậy, cục cưng có việc gì nói với em.

Nhưng cục cưng chưa nói, mà là trực tiếp dẫn cô tới chỗ ở của Tôn trưởng lão.

Tôn trưởng lão nhắm mắt, lắc lư theo xích đu.

Thật lâu sau, lão mở mắt ra, ánh mắt nhìn bầu trời xanh thẳm, chậm rãi nói:

“Cậu nghĩ không sai, thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi chính là Linh Thác, Sơn Hà Vĩnh Tồn là kẻ đi theo hắn. Tôi cùng Sơn Hà Vĩnh Tồn là tri kỉ bạn tốt, tư tưởng cũng rất giống nhau.

“Thái Nhất môn tước quyền lực của tôi là có lý do, bọn họ lo lắng tôi trở thành thành viên bí ẩn của Ám Dạ Mân Côi.”

Linh Quân lập tức siết chặt hai nắm tay, da mặt hung hăng run rẩy.

Ám Dạ Mân Côi làm những việc đó, không tốt hơn tổ chức tà ác chỗ nào, mà ở trong ấn tượng của hắn, Thập thất ca là người anh trai ôn hòa, tràn ngập chính nghĩa.

Là đối tượng hắn hồi bé tôn sùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận