Linh Cảnh Hành Giả

Chương 510: Gậy ông đập lưng ông (1)

Phó Thanh Dương: “Cất kỹ nó, về Tùng Hải giao cho tôi.”
Hai người sau đó kết thúc trò chuyện.

Trong phòng họp chat voice.

Teddy lông quăn sai cây xanh vươn xúc tu, mở máy tính, đăng nhập phần mềm, yên lặng chờ một lát, bốn vị trưởng lão lục tục đăng nhập.

“Như thế nào? Nguyên Thủy Thiên Tôn mời được Vô Ngân rồi sao.”

Avatar trưởng lão Xích Hỏa bang mới xuất hiện, đã sốt ruột không chờ nổi đặt câu hỏi. Ba vị trưởng lão khác bảo trì lặng im, chờ đợi trả lời.

Cẩu trưởng lão không nhanh không chậm nói: “Vô Ngân đáp ứng ra tay chế tạo ảo cảnh, nhưng cũng chỉ giới hạn ở đây.”

Bốn vị trưởng lão như trút được gánh nặng, trưởng lão Bạch Hổ binh chúng cười nói: “Vậy là đủ, hắn muốn tham chiến, tôi còn không yên tâm. Kế tiếp, chỉ xem Chỉ Sát cung chủ có thể dẫn Ma Nhãn tới địa điểm ước định hay không.”

Lạc Thần trưởng lão nói:

“Một bước này rất quan trọng, hi vọng cô gái kia đừng mắc lỗi.”

Trưởng lão Trung đình thì hỏi: “Điều kiện của Vô Ngân là gì?”

Cẩu trưởng lão nói: “Không có điều kiện.”

Trưởng lão Trung đình nhất thời bắt đầu cảnh giác: “Không có?”

Lạc Thần trưởng lão của Thủy Thần cung mở miệng nói:

“Lấy phong cách “Vãng Sự Vô Ngân”, hắn không có khả năng tùy ý ra tay, sao có thể không có điều kiện.”

- Giải thích "Vãng Sự Vô Ngân" nghĩa là chuyện cũ không còn dấu vết. Hết giải thích.

Bọn họ đề cử Nguyên Thủy Thiên Tôn ra mặt, là vì Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng tiểu đoàn đội đó đi lại gần, phái hắn ra trận mới có khả năng đàm phán, thương lượng.

Đổi là người khác, gặp cũng không gặp được vị Hư Vô Giả kia. Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt mũi lớn, chỉ là ý tứ này.

Nhưng “Vãng Sự Vô Ngân” không ràng buộc hỗ trợ là điều bọn họ không ngờ.

Cẩu trưởng lão nói:

“Phó Thanh Dương quả thật là nói như vậy, vừa lúc muốn bàn với mọi người việc này, theo Phó Thanh Dương nói, “Vãng Sự Vô Ngân” nghe nói Nguyên Thủy Thiên Tôn suýt nữa chết vào tay Ma Nhãn Thiên Vương, liền lập tức đáp ứng. Người này coi trọng đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn không tầm thường, các vị thấy thế nào?”

Lạc Thần trưởng lão ngạc nhiên nói: “Thân là một tên Chúa Tể nghề nghiệp tà ác, không nên, cũng không có đạo lý coi trọng Nguyên Thủy Thiên Tôn như thế.”

Trưởng lão Bạch Hổ binh chúng thì có chút cảnh giác: “Hắn coi trọng Nguyên Thủy Thiên Tôn như thế, hắn muốn làm cái gì, xúi giục người của chúng ta sao?”

Vị trưởng lão này dẫn đầu cân nhắc là khả năng bị đào chân tường. Cẩu trưởng lão phát biểu ý kiến:

“Cá nhân tôi là cảm thấy, không có nhiều vòng vo như vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn rất giỏi xã giao, không chỉ là Vô Ngân, Chỉ Sát cung chủ không phải cũng đi lại rất gần gũi với cậu ta sao.”

“Trong sự kiện Đồng Tước lâu, Vô Ngân nợ Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái nhân tình, quá nửa là trả cậu ta. Chẳng qua, đặc biệt có thể nhìn ra, hắn ôm thiện ý cùng coi trọng thật lớn đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Nghe vậy, trưởng lão Bạch Hổ binh chúng an tâm hơn rất nhiều, cười nói: “Tiểu tử này cũng rất biết khai thác mối quan hệ.”

Cẩu trưởng lão cười nhạo nói: “Thiên tài có thể làm được cúi đầu bái luôn, quả thật không nhiều.”

Không khí trong phòng hội nghị thoải mái hơn rất nhiều.

Khách sạn Vô Ngân, trước quầy.

Trương Nguyên Thanh lười biếng tựa vào ghế nghỉ ngơi chuyên dụng trước quầy, cái ghế dựa này được Tiểu Viên sử dụng thời gian dài, lưu lại mùi thơm tương đối nồng đậm.

Hắn bưng lên nước trái cây trong tay uống một ngụm, nhìn bóng lưng lưng đường cong mượt mà, cái mông độ cong kinh người, quần cô mặc là thiên hướng rộng thùng thình loại đó, lại có thể chống đỡ no đủ như thế, chỉ có thể nói người dì này thiên phú dị bẩm.

“Dì Tiểu Viên, khách sạn làm ăn tựa như không tốt gì.”

Trong một giờ hắn nghỉ ngơi, khách sạn chỉ nghênh đón ba đợt khách, một đợt khách trong đó còn là thuê phòng ngắn hạn.

“Ngoại ô lưu lượng người không lớn, làm ăn tự nhiên kém. Còn có, cậu nhìn chằm chằm mông tôi nữa, tôi sẽ móc mắt cậu.”

Tiểu Viên chưa quay đầu, giọng lạnh lùng uy hiếp.

“Dì Tiểu Viên, dì oan uổng tôi, tôi chỉ là đột nhiên phát hiện, sở thích của tôi bị món đạo cụ kia vặn vẹo, tựa như có chuyển biến tốt thật lớn.”

Trương Nguyên Thanh nhìn chằm chằm bờ mông cong của Tiểu Viên, cũng không phải bởi vì háo sắc, mà là nghiệm chứng xu hướng tính dục của mình có được cải thiện hay không.

Thật tốt nha, trong đầu đã rất ít hiện lên cái đuôi heo... Trương Nguyên Thanh vui mừng nghĩ.

Hắn dùng bản thân thực tiễn, nghiệm chứng một đặc tính của bù nhìn, đó chính là ở dưới điều kiện tiên quyết xu hướng tính dục ảnh hưởng không sâu, sớm kịp dừng cương trước bờ vực, bỏ qua đạo cụ này, như vậy xu hướng tính dục bị vặn vẹo là có thể được giảm bớt.

Một điểm này, hắn ở trên người Tiểu Viên cùng Quan Nhã đều từng thực nghiệm.

Tiểu Viên cười lạnh một tiếng: “Cho dù không có bù nhìn kia, sở thích của cậu cũng không thấy bình thường bao nhiêu.”

“Vì sao nói như vậy?”

Tiểu Viên thản nhiên nói: “Cậu tựa như có sở thích đặc thù đối với phụ nữ lớn tuổi, là vì từ nhỏ thiếu tình thương của mẹ sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận