Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1376: Liên hệ của học viện Tần Phong cùng Takama-ga-hara (2)

Nguyên soái cũng đối với anh không tệ, chuyện gì cũng nói với anh. Trương Nguyên Thanh thiếu chút nữa chưa phản ứng lại rác rưởi là chỉ ai, hắn nhấm nuốt tin tức trong lời nói, kinh ngạc lại mờ mịt: “Cái này rốt cuộc là chìa khóa Takama-ga-hara, hay là chìa khóa cánh cửa đá kia của học viện Tần Phong?”
“Hoặc là học viện Tần Phong cùng Takama-ga-hara còn có liên hệ tầng sâu hơn nữa?”

“Tôi không thể cho cậu đáp án, cần cậu tự mình đi thăm dò!” Phó Thanh Dương nhìn đĩa ngọc: “Cái này có lẽ chính là nguyên nhân Bách Hoa hội mãi không phá giải được nhiệm vụ ẩn! Bởi vì thiếu vật phẩm nhiệm vụ!”

“Vậy cái chìa khóa này không thể trả lại cho Thiên Hạc tổ.” Nguyên Thủy Thiên Tôn phẩm đức cao thượng nói.

Nhưng cái này không hề nghi ngờ sẽ làm gay gắt mâu thuẫn.

Khiến Thiên Hạc tổ bình sứt không sợ mẻ tiết lộ cho Thiên Phạt, kế tiếp chính là Thiên Phạt và Ngũ Hành minh đấu đá với nhau, không có chuyện gì của Nguyên Thủy Thiên Tôn chính trực nữa!

Phó Thanh Dương suy tư vài giây, đưa ra ý kiến: “Trước đi Takama-ga-hara một chuyến, xem xem bên trong ẩn giấu cái gì, cách lớp huấn luyện học viện Tần Phong một kỳ này nhập học còn có hai ngày, thời gian vậy là đủ rồi!”

“Sau khi lấy được bảo bối trong Takama-ga-hara, cậu lại hướng Thiên Hạc tổ mượn chìa khóa, nếu bọn họ không đồng ý nhường ra một ít ích lợi, lại lấy Thiên Vương Sợ Hãi áp chế!”

Sau khi lấy được bảo tàng Takama-ga-hara, chìa khóa đối với bọn họ không có ý nghĩa lớn, xác xuất mượn thành công cực cao. Trương Nguyên Thanh khó có thể tin nói: “Lão đại không hổ là lão đại, vấn đề nào cũng không làm khó được anh. Người đời đều nói tôi trí tuệ siêu quần am hiểu vượt phó bản cấp S, nhưng bọn họ không biết, trí tuệ của tôi không bằng một nửa của Tiền công tử. Ài !”

Hắn cảm khái như thế.

Lời này nửa thật nửa giả, cho hắn chút thời gian có thể nghĩ được biện pháp, nhưng tuyệt đối không làm được như Phó Thanh Dương đầu óc xoay chuyển, gian kế sinh ra!

Tiền công tử ở phương diện đấu tranh, tính toán lòng người quả thật rất có thiên phú!

Vẻ mặt Phó Thanh Dương lạnh lùng như cũ, nhưng Trương Nguyên Thanh quen thuộc hắn có thể nhìn ra Tiền công tử có chút hưởng thụ.

Ai cũng thích nghe lời hay, bởi vì xuôi tai hơn nữa nói tốt còn là Nguyên Thủy Thiên Tôn thiên tư hơn người.

Chính sự tạm có một cái kết, Trương Nguyên Thanh nhớ tới một sự kiện khác: “Lão đại anh cùng Linh Quân hôm nay ra ngoài làm nhiệm vụ?”

Nghe vậy, Phó Thanh Dương nhẹ nhàng phun ra một hơi.

“Tỉnh Bảo Thang hai vị Thần Dạ Du bị giết, bước đầu kết luận là Thuần Dương chưởng giáo làm.”

Con ngươi Trương Nguyên Thanh như gặp kích thích phản ứng co rút lại, khẽ biến sắc: “Thái Nhất môn theo lý thuyết từng thông báo Thần Dạ Du trú đóng các đại phân bộ, chưa triệu hồi trong môn, sao có thể sơ ý như thế?”

Phó Thanh Dương lắc đầu: “Không phải bọn họ sơ ý, bọn họ là ở trong nhà bị hại.”

Vậy càng không hợp lý, chỗ ở của linh cảnh hành giả trước giờ kín đáo, so với địa điểm làm việc càng kín đáo hơn, Thần Dạ Du lại nhiều thủ đoạn phản điều tra, Trương Nguyên Thanh cũng ý thức cảm thấy không thích hợp!

Phó Thanh Dương tiếp tục nói: “Đại trưởng lão Thái Nhất môn đã tổ chức hội nghị, phái một tiểu tổ hành động đặc biệt truy bắt Thuần Dương chưởng giáo, Cao Phong trưởng lão phân bộ Hàng Thành phụ trợ điều tra việc này, không thuộc phân bộ Tùng Hải chúng ta quản!”

Thái Nhất môn có thể phụ trách việc này khẳng định tốt hơn Thổ Quái phụ trách, hi vọng bọn họ có thể kết liễu Thuần Dương chưởng giáo, bằng không chờ kẻ này trưởng thành lên, nghĩ thôi đã khiến da đầu người ta phát tê!

Trương Nguyên Thanh từng chịu thiệt một lần trong lòng tràn ngập kiêng kị.

Lúc này Phó Thanh Dương nhớ tới cái gì, hỏi: “Cậu là giết chết Kiếm Sĩ Edo khi nào!”

“Đại khái hơn bảy giờ trước đi.” Trương Nguyên Thanh nói.

Sau đó hắn liền nhìn Phó Thanh Dương nhổ đầu cắm laptop, mang theo laptop nhỏ 13 inch, đứng dậy sải bước đi về phía cửa ra vào, trầm giọng nói: “Đi thôi.”

“Đi đâu?” Trương Nguyên Thanh ngẩn ra.

“Bây giờ là hai rưỡi sáng, cách lúc cậu cướp đi chìa khóa đã trôi qua sáu giờ rồi, Thiên Vương Sợ Hãi đã thu được tình báo, như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây.” Phó Thanh Dương lạnh lùng nói; “Không đi ở lại chờ chết?”

Ặc, không biết còn tưởng là muốn đi giết Thiên Vương Sợ Hãi cơ, Trương Nguyên Thanh vội theo bóng lưng lão đại: “Đi cùng đi cùng.”

Hai người ra khỏi biệt thự Phó Thanh Dương tiến vào chiếc xe xa hoa, lao đi như bay.

Trương Nguyên Thanh thì quay về biệt thự lấy chìa khóa xe thể thao của Quan Nhã, đạp chân ga, ở trong tiếng động cơ gầm rú lao về phía cổng tiểu khu!

Trong xe MPV, Phó Thanh Dương ngồi lưng thẳng tắp, ở cái bàn gấp nhỏ ghế ngồi tự có mở ra laptop, mở văn bản, ngón tay ngọc thon dài gõ như bay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận