Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2175: Di sản của Vô Ngân đại sư (3)

“Cậu đừng oan uổng người ta nha.” Hội trưởng chợt ngồi thẳng dậy, phản ứng rất lớn, “Tôi cùng Diana là quan hệ huynh muội, trong sạch thanh bạch.”

Có một người tình xuất thân Hiệp Hội Mỹ Thần, đây không phải thao tác cơ bản của các đại lão đại khu thứ nhất sao, có cái gì phải không thừa nhận... Trương Nguyên Thanh ha ha một tiếng: “Vậy là tôi hiểu lầm rồi.”

Hội trưởng ho khan một tiếng, tựa như không muốn tiếp tục nói chuyện quan hệ với Diana, nói tránh đi:

“Kế tiếp là chính sự, sự tình liên quan bí mật cuối cùng của linh cảnh, cũng là một trong những mục đích trung tâm tôi hôm nay hẹn cậu gặp mặt, cậu có biết cái gì là Bán Thần không?”

“Biết, Bán Thần chính là quần thể có được bộ phận quyền hạn quản lý viên của linh cảnh.” Trương Nguyên Thanh nói.

Lần này đến lượt hội trưởng ngẩn ra, đôi mắt dưới mặt nạ hơi dại ra, “Cậu thế mà đã biết? Không nên nha!”

“Là lão tổ tông Tạ gia nói cho tôi biết.”

“Được rồi...” Hội trưởng gật gật đầu: “Lão thất phu đó quả thật là người sảng khoái... Hắn còn nói gì?”

Trương Nguyên Thanh liền mang Tạ gia lão tổ miêu tả, cùng với suy đoán của mình, một năm một mười nói ra.

“Virus?” Hội trưởng lắc đầu: “Xem cậu không phải chuyên ngành máy tính, cái hình dung này không đúng, trận doanh tà ác không phải virus, nhưng nó quả thật không phải thứ linh cảnh vốn có, nó là kẻ xâm nhập. Một lần xâm nhập cuối cùng của trận doanh tà ác, là ở thời đại viễn cổ, lần xâm nhập đó dẫn tới một quản lý viên cuối cùng là Oa Hoàng ngã xuống, từ đó về sau, linh cảnh biến mất trong thiên địa. Khi nó xuất hiện lần nữa, đã là cận đại hơn một trăm năm trước, một lần này, linh cảnh đã xuất hiện phân chia trận doanh, đã xuất hiện nghề nghiệp tà ác.”

Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ: “Cho nên, trận doanh hợp pháp cùng tà ác đối kháng, bản chất là tranh đoạt quyền chủ đạo linh cảnh. Nghề nghiệp tà ác đã dần dần dung nhập linh cảnh, khiến linh cảnh sinh ra thẻ nhân vật nghề nghiệp tà ác, sinh ra phó bản của nghề nghiệp tà ác. Linh cảnh “trò chơi” này, đã là nửa trắng nửa đen?”

Hội trưởng khẽ gật đầu: “Trận doanh hợp pháp muốn thắng, nhất định phải khiến Nhật Nguyệt Tinh trở về vị trí, cho nên các tổ chức lớn mới sẽ lựa chọn một Thần Dạ Du có tư chất đầu tư. Ngũ Hành minh đầu tư là Thái Nhất môn chủ, Binh Chủ giáo đầu tư là Linh Thác, tôi và Hiệp Hội Mỹ Thần đầu tư là Ma Quân, nhưng rất đáng tiếc, hắn chưa thể chống đỡ qua một cửa ải cuối cùng.”

Cho nên trận chiến đấu đó Ma Quân ngã xuống, quả nhiên liên lụy đến rất nhiều Bán Thần, cũng không phải đồng quy vu tận với Phán Quan Mắt Quỷ đơn giản như vậy... Trương Nguyên Thanh hỏi:

“Ma Quân rốt cuộc chết như thế nào?”

Hội trưởng ‘A’ một tiếng: “Tôi chỉ có thể nói cho cậu, trong người tham dự tràng tranh đấu đó, có Thái Nhất môn chủ, Linh Thác, tôi, giáo chủ Bắc phái, hội trưởng Hiệp Hội Mỹ Thần, cùng với một ít tồn tại không thể miêu tả.”

Cái đệch, đội hình này chỉ kém trận chiến tranh đoạt La Bàn Quang Minh nha... Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ, lại hỏi: “Ông vừa rồi nói, trận doanh hợp pháp muốn thắng, nhất định phải khiến Nhật Nguyệt Tinh trở về vị trí, nhưng Binh Chủ giáo vì sao lại đầu tư Linh Thác?”

Nghi hoặc này đã quấy nhiễu hắn rất lâu rồi.

“Lực lượng tà ác có được thuộc tính xâm nhập rất mạnh, nghề nghiệp hợp pháp lây dính lực lượng tà ác sẽ sa ngã. Linh cảnh phát thẻ nhân vật, thật ra là một loại bảo hộ đối với linh cảnh hành giả, nghề nghiệp hợp pháp gặp nghề nghiệp tà ác vị cách cao, tồn tại khả năng bị xâm nhập, ô nhiễm, ví dụ như vị Sợ Hãi Thiên Vương kia của Binh Chủ giáo, nhưng Bán Thần hợp pháp sau khi đạt được quyền hạn, thế gian liền không tồn tại lực lượng có thể ăn mòn bọn họ. Chỉ có Thần Dạ Du khác...” Giọng hội trưởng trầm thấp mà nghiêm túc:

“Thần Dạ Du đại biểu cho quyền hạn chí cao, nhưng bản chất của họ là chẳng phân biệt hợp pháp cùng tà ác, bị lực lượng tà ác xâm nhập, như vậy Thần Dạ Du chính là nghề nghiệp tà ác, trái lại, chính là hợp pháp. Đây là chỗ đặc thù của Thần Dạ Du.”

“Linh Thác đã sa ngã, hắn tuy là Thần Dạ Du, nhưng không giống với Thần Dạ Du chính thống, hắn thuộc về nghề nghiệp tà ác.”

“Thần Dạ Du sa ngã phải chết...” Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm, nhớ tới câu này Vô Ngân đại sư từng nói.

“Được rồi, bây giờ nên cho cậu đầu tư của Công Hội Thương Nhân và Hiệp Hội Mỹ Thần rồi.” Ngài hội trưởng nâng tay, hướng trong hư không chộp một cái, lấy ra hai vật phẩm.

Một món là trái tim nâu đen ảm đạm, một món là huy chương đúc từ vàng.

Mặt trước huy chương điêu khắc chữ khắc của nghề nghiệp “Hư Không”, mặt trái là một phù điêu người đẹp trần truồng, mông mông lung lung.

“Đây là huy chương Hiệp Hội Mỹ Thần cùng Công Hội Thương Nhân công chứng, đại biểu cho thân phận ‘người đầu tư’, nó tượng trưng quyền lực tương đương trưởng lão trong bang phái, nhưng biết ý nghĩa sau lưng huy chương, chỉ có hội trưởng cùng trưởng lão đoàn của hai tổ chức lớn.” Hội trưởng chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận