Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2166: Biến cố trong dự kiến (2)

Quỷ Đao Thiên Vương không quá muốn đánh với Ngân Nguyệt, làm Viễn Cổ Chiến Thần cấp 8 có thâm niên, hắn chỉ cần bảy thành công lực đã có thể áp chế Ngân Nguyệt, tám phần công lực liền có thể giết hắn.

Theo hắn thấy, chiến đấu với Ngân Nguyệt hoàn toàn là đang bồi luyện, mà đều là Chúa Tể Binh Chủ giáo, lại không thể thật sự đại khai sát giới.

Không thể giết chóc đối với Yêu Mê Hoặc mà nói, là một loại tra tấn biến tướng.

Mỗi lần đánh tới lúc chiến ý dâng cao, hắn đều cố nén sát ý, chiến đấu như vậy không có ý nghĩa, thậm chí là một loại tra tấn.

Ngân Nguyệt Thiên Vương nghe vậy, liền ngẫm nghĩ, Ma Nhãn nay thay da đổi thịt, trừng mắt nhìn hắn một cái liền phế đi, Diệt Tuyệt sát tính sâu nặng, nếu đánh ra chân hỏa, ngay cả Tu La cũng dám chém, huống chi là hắn, chết ở trong tay Diệt Tuyệt thì quá oan.

Sợ Hãi Thiên Vương mà nói, một kẻ có thể tranh phong với Bán Thần, không có gì đáng đánh cả.

Nghĩ đi nghĩ lại, quả nhiên vẫn là Quỷ Đao càng thích hợp làm bồi luyện hơn, vì thế hắn nâng lên bàn tay như quạt hương bồ, hướng cửa chính “rầm rầm” hai lần quát: “Quỷ Đao, lão tử là tới hạ chiến thiếp, không dám tới chính là tên nhát gan, Tây Bắc bệnh phu.”

Vừa dứt lời, trong sân sát ý sôi trào, hai cánh cửa gỗ “ẦM” một tiếng nứt vỡ, Quỷ Đao Thiên Vương đi ra.

Đây là một người trung niên chiều cao bình thường, tướng mạo bình thường, làn da ngăm đen tỏa sáng, mặc áo vải màu nâu đậm, cột bắp chân, hoàn toàn là một bộ hình tượng lão hán Tây Bắc.

“Đừng nói lời thừa, đao của ta đã đói khát khó nhịn được rồi.” Ngân Nguyệt Thần Tướng đang muốn nói chỗ cũ, điện thoại di động trong túi quần Quỷ Đao Thiên Vương vang.

Người lạ gọi, khu vực số điện thoại biểu hiện là Tùng Hải.

Quỷ Đao Thiên Vương bắt máy, lạnh lùng nói: “Ai?”

Bọn họ dùng đều là sim điện thoại bình thường nhất, không có lưu lượng, không có gói theo tháng, thuộc về loại nhân viên chào hàng quảng cáo cũng khinh thường.

Đầu kia điện thoại truyền đến thanh âm lạnh nhạt tương tự: “Ta là Phó Thanh Dương! Quỷ Đao, ta hướng ngươi hạ chiến thiếp, dùng đầu của ngươi tế cờ, có chim thì tới! Vị trí là đông nam thánh sơn Binh Chủ giáo sáu mươi dặm.”

Hai mắt Quỷ Đao Thiên Vương đột nhiên tỏa sáng, thân hổ chấn động, ánh mắt hắn nhiệt liệt sáng ngời, bao hàm chờ mong.

Ngân Nguyệt Thần Tướng đè lại bả vai Quỷ Đao Thiên Vương, cười lạnh nói: “Phó Thanh Dương, ngươi lại đang chơi âm mưu quỷ kế gì, Thám Báo gian trá, chúng ta sẽ không mắc mưu.”

Hắn tính triệu hồi chim ưng săn mồi thuần dưỡng đi tra xét một phen, xem Phó Thanh Dương thực ở Tây Bắc hay không.

Vị trí của Ngân Nguyệt Thần Tướng ở Binh Chủ giáo, thiên hướng quản gia, quan chức hành chính, bà mẹ.

Tứ đại Thiên Vương ai cũng là nhân tài, đánh nhau dũng mãnh, nhưng đều không am hiểu thống trị bang phái, Ngân Nguyệt Thần Tướng không thể không gánh vác công việc nội bộ Binh Chủ giáo.

Từng trải qua kiếp sống nô lệ khiến hắn rất am hiểu nhẫn nại, am hiểu xử lý quan hệ giữa người với người cùng công việc, IQ cùng EQ đều trên chuẩn, Không tính lúc mắng chửi người ta.

Cười nhạo xong Phó Thanh Dương, Ngân Nguyệt Thần Tướng quay sang nhìn về phía Quỷ Đao Thiên Vương, cười nhạo nói: “Vẫn là dễ dàng trúng phép khích tướng như vậy, ngẫu nhiên cũng cần động não một chút, cân nhắc lợi hại một phen, đừng có ai là đưa thiếp mời ngươi cũng đáp ứng. Sớm hay muộn bị người ta tính kế chết.”

Lúc này, trong loa một lần nữa truyền đến giọng nói lạnh nhạt của Phó Thanh Dương: “Ngân Nguyệt, ngươi tên tiện chủng nô lệ thấp hèn sinh ra này, đến Tùng Hải đầu nhập vào ta đi, ta đã chuẩn bị cho ngươi cái cuốc vàng, về sau ta làm chủ nhân của ngươi.”

Ngân Nguyệt Thần Tướng da đầu tê rần, sắc mặt lập tức đỏ lên, vết sẹo chôn giấu ở trong lòng bị vạch trần, vô cùng vô tận lửa giận tràn ngập lồng ngực.

Lời của Phó Thanh Dương, tương đương với mang một chậu cứt hắt ở hắn trên người, ô nhiễm thân thể cùng tâm linh, còn có nhân cách của Ngân Nguyệt Thần Tướng.

“Họ Phó, lão tử đi qua chém ngươi ngay bây giờ.”

Hai vị Viễn Cổ Chiến Thần thét dài một tiếng, hai đầu gối hơi gập lại, chỉ nghe mặt đất “ẦM” trầm xuống, hai bóng người tựa như thoán thiên hầu, xông lên tận trời.

Cách đông nam thánh sơn sáu mươi dặm, Phó Thanh Dương tắt điện thoại di động, lại gọi điện cho Chỉ Sát cung chủ: “Xử lý xong!”

Sau gò cát cách Thánh sơn không xa, Chỉ Sát cung chủ lấy ra Da Người Hoàn Mỹ khoác ở trên người, quan tưởng bộ dạng của Ngân Nguyệt Thần Tướng.

Da Người Hoàn Mỹ nhanh chóng “hòa tan”, bám vào ở mặt ngoài làn da, trong chớp mắt, cô liền trở thành một tráng hán chiều cao tiếp cận 2 mét, đầu trọc, sống mũi cao, đeo khuyên mũi cùng khuyên môi.

Cô thoải mái hướng về Thánh sơn cách đó không xa lao đi, dưới chân Thánh sơn, là một mảng nhà trệt xám xịt, phong cách Tây Bắc, chúng nó dọc theo thân núi tọa lạc, chọn dùng phương thức tảng đá cùng gạch bùn vàng trộn lẫn xây thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận