Linh Cảnh Hành Giả

Chương 866: Hợp sức đánh boss (1)

Khấu Bắc Nguyệt quay về nhà xưởng bỏ hoang, quả nhiên như Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, mấy tên kia thừa dịp hắn ra ngoài, đã vụng trộm đi chuyển trận địa.
Có một con mắt bị đánh dấu đi bên ngoài, tương đương ném ra mồi nhử, dùng để hấp dẫn quái vật chủ ý, bọn họ liền có thể an tâm di động vị trí. Khấu Bắc Nguyệt lập tức trèo lên nóc nhà, cao giọng nói: “Tôi đã trở về!”

Tiếng hò hét vang vọng xa xa.

Hắn rống lên vài phút, rốt cuộc thấy bóng dáng “Lương Thần Chọn Chủ Mà Thí”, từ con đường cách đó không xa lao ra, vẻ mặt đầy hưng phấn xa xa vẫy tay với hắn. Khấu Bắc Nguyệt tung người nhảy xuống, chạy về phía tiểu lão đệ.

Vừa tới gần, nhóc mập liền sai bước tiến lên, nắm chặt tay Khấu Bắc Nguyệt, vui lòng phục tùng nói: “Anh thật sự còn sống trở lại, lão đại, anh chính là lão đại cả đời em.”

Khấu Bắc Nguyệt nghĩ vừa rồi Nguyên Thủy Thiên Tôn lẩm bẩm, có chút mâu thuẫn kéo tay ra, sắc mặt lạnh nhạt “Ừm” một tiếng:

“Bọn họ đâu?”

Nhóc mập chỉ vào một tòa nhà cao tầng mọc đầy dây leo phía sau:

“Bọn họ nấp ngay bên trong.”

Khấu Bắc Nguyệt theo chỉ dẫn nhìn lại, tòa nhà cao tầng đó bị thực vật xanh biếc bao trùm, chỉ có thực vật chỗ lối vào, có dấu vết bị chém, dọn dẹp.

Hai người một trước một sau tiến vào tòa nhà, quả nhiên ở cửa thấy đám người khoác vải che.

Bọn họ đang dùng một loại ánh mắt kinh ngạc đánh giá Khấu Bắc Nguyệt.

Bách Vô Cấm Kỵ trầm giọng hỏi:

“Ngươi thế mà trở về rồi, làm không tệ. Gặp được Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa, hắn trả lời như thế nào?”

Khấu Bắc Nguyệt từ trong ánh mắt Bách Vô Cấm Kỵ thấy được cảm xúc cực kỳ phức tạp, ôm đày chờ mong, tràn ngập cảnh giác, lóe ra hoang mang.

Hắn lại nhìn về phía người khác, đám người kiệt ngạo bất tuân này, giờ phút này đều đang ngóng nhìn mình.

Trước khi trở về, Nguyên Thủy Thiên Tôn trịnh trọng cảnh cáo, lời phục mệnh không cần nhiều, càng đơn giản càng tốt, tốt nhất là đi theo cảm giác trong lòng cậu. Khấu Bắc Nguyệt cằm hất cao lên, nói:

“Hắn đã đáp ứng kết minh.”

Bách Vô Cấm Kỵ nheo mắt nói:

“Hắn cứ như vậy đáp ứng rồi?”

Khấu Bắc Nguyệt như trong mắt không có ai, nói: “A, lão tử chỉ hỏi hắn một câu, có dám kết minh với chúng ta hay không, Nguyên Thủy Thiên Tôn kia liền bị ta chấn nhiếp, lập tức đáp ứng.”

Mọi người nhìn nhau, sự cảnh giác trong ánh mắt Bách Vô Cấm Kỵ ngược lại hơi giảm đi, lại nhìn Hồng Vi một cái, người sau gật đầu.

Trong lòng Bách Vô Cấm Kỵ nhất thời có đáp án.

Kết minh phù hợp ý nguyện của hai bên, đối với mọi người đều có lợi, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhân vật thông minh như vậy, sợ sớm đã có suy nghĩ phương diện này, Khấu Bắc Nguyệt chủ động tới cửa, đúng ý đối phương.

Cho nên mới đáp ứng dứt khoát như vậy.

Một vị Yêu Mê Hoặc khác hỏi:

“Ngươi đi ra ngoài lâu như vậy, trước sau không gặp quái vật đuổi giết?”

Khấu Bắc Nguyệt liếc xéo, hỏi ngược lại: “Ta nếu là gặp, còn có thể trở về gặp các ngươi?”

Bách Vô Cấm Kỵ cân nhắc nói:

“Ngươi biết người của trận doanh sơn thần là thoát khỏi quái vật đó như thế nào không? Còn có, ngươi chưa tiết lộ tình cảnh của chúng ta chứ.”

Khấu Bắc Nguyệt cười nhạo nói:

“Ta ngu xuẩn như vậy sao, ta chỉ nói cho hắn, chúng ta dùng thủ đoạn đặc thù che chắn khí tức. Về phần bọn hắn dùng biện pháp gì...”

Hắn tạm dừng một chút, ở trong ánh mắt tò mò của mọi người, hùng hổ nói: “Ta hỏi rồi, nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn chưa nói.”

“...”

Bỏ đi, không thể ôm chờ mong quá cao đối với thằng ngốc.

Vô luận như thế nào, có thể đạt thành kết minh, sự việc liền dễ xử lý rồi.

Sau khi hỏi rõ địa điểm hai bên chạm trán, Hồng Vi nói:

“Đám người trận doanh sơn thần, hẳn là dùng thủ đoạn đặc thù, dây dưa quái vật, Khấu Bắc Nguyệt đã chưa bị quái vật tập kích, vậy chúng ta liền không cần tiếp tục trốn ở trong áo choàng.”

“Ta đề nghị, trước nghỉ ngơi hồi phục một chút, uống nước ăn cơm, điều chỉnh tốt trạng thái lại qua địa điểm ước định.”

Đề nghị của cô được mọi người tán thành,

Lập tức, mấy vị Yêu Mê Hoặc ra ngoài săn bắn, Hỏa Sư phụ trách nướng, Duy Ngã Độc Tôn làm Thủy Quỷ duy nhất trong đội ngũ, phụ trách cung cấp nước sạch để uống cho mọi người.

Chờ mọi người đều ăn một bữa thịt nướng chảy mỡ, hơn nữa chưa thấy sương mù dày đặc ập tới, không bị quái vật tập kích, bọn họ đối với lời của Khấu Bắc Nguyệt càng thêm tin tưởng.

Nhóc mập ăn thịt nướng, lớn tiếng nói:

“Ta nói rồi nhỉ, lão đại ta là người vận khí mạnh, không giống với lão đại của ta trước kia.”

Hồng Vi tướng ăn văn nhã, liếc hắn một cái: “Mập, ngươi vì sao nhiệt tình tìm kiếm lão đại, lấy thực lực của ngươi, làm lão đại của ai cũng dư dả.”

Nhóc mập phì một tiếng: “Mọi người đều là nghề tự do, mỗi người đều có sở thích của mình, ngươi quản ta làm gì!”

Ăn uống no đủ, đám người trận doanh sơn quỷ ở dưới Khấu Bắc Nguyệt dẫn dắt, tới địa điểm ước định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận