Linh Cảnh Hành Giả

Chương 369: Cổ trấn che dấu kịch tình (6)

“Sau đó thế nào?”
Trương Nguyên Thanh hỏi.

“Sau đó...” Từ Tú Nhi cười khanh khách nói: “Sau đó tôi liền không thấy cô ta nữa, nam nhân thối kia nói cô ta đã chết rồi, chết tốt, chết tốt.”

Thì ra là như thế, nguyền rủa trên thân hai người liền giải thích thông, mà bà Vương căm hận Từ Tú Nhi như thế cũng có thể lý giải, con trai háo sắc có gì sai đâu, sai đều là quả phụ này, là cô ta dụ hoặc con trai, mới làm con trai trở thành quái vật người không ra người mèo không ra mèo, cái này phù hợp lập trường một người mẹ.

Nhưng, Từ Tú Nhi không phải Vu cổ sư mà nói, bố trí trong nhà bà Vương, ra từ tay ai?

Con trai Bà Vương và Triệu viên ngoại có cấu kết, mà Triệu viên ngoại mời một pháp sư... Triệu viên ngoại, thợ rèn Vương cùng pháp sư ở trên chuyện này sắm vai nhân vật gì? Thật sự là ác độc nha, bởi vì ghen tị mà đánh mất lương tri... Trương Nguyên Thanh cúi đầu nhìn cô gái lẳng lơ quyến rũ tận xương, trong lòng không có chút nào dục niệm.

Cùng lúc đó, hắn nghe thấy trong đầu truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở:

“Ting! Ngài đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn 1: Dục hỏa không tắt 2 phần 3”
“Dục hỏa không tắt: Ghen tị cùng dục vọng, khiến cô ta sa ngã thành ma quỷ âm u, làm ra tội lỗi không thể tha thứ, tuyệt đối đừng bị cô ta dụ hoặc, bằng không sẽ rơi vào vực sâu.” “Ghi chú: Ta muốn khiến cô ta trầm luân ở trong dục vọng, biến thành kỹ nữ ai cũng có thể làm chồng” “Đạo cụ nhiệm vụ: Một khối ngọc vỡ.” Thì ra là thế, chỉ có mình hoàn toàn chống lại được sắc đẹp, mới có thể đạt được tán đồng, một điểm này, chày Phục Ma không thể đến giúp mình. Trương Nguyên Thanh xem xét ô vật phẩm, hai khối ngọc vỡ, tổ hợp thành ngọc bội hoàn chỉnh.

Vật phẩm nhiệm vụ ẩn đã thu thập xong, nhưng tiến độ nhiệm vụ còn thiếu một cái.

Từ Tú Nhi như phát điên cười lên một lát, dục niệm một lần nữa ập tới, vừa vuốt ve đôi chân, vừa bắt lấy quần Trương Nguyên Thanh, cầu xin nói: “Quan nhân, người ta chịu không nổi nữa, xin ngài thương xót, xin thương xót.”

Đây là nguyền rủa của cô ấy đối với cô! Trương Nguyên Thanh nói: “Một vấn đề cuối cùng, ở trước khi chúng tôi đến, có phải còn có một tên mập đi lên hay không?” Từ Tú Nhi do dự một phen, cúi đầu nhìn về phía gầm giường.

Trương Nguyên Thanh lập tức cúi người, quả nhiên ở gầm giường thấy được Cật Ngẫu.

Gầm giường là một thân thể mảnh dẻ, gò má gầy tóp, giống như dân đói quanh năm ăn không no bụng.

Trương Nguyên Thanh kéo hắn đi ra, cẩn thận kiểm tra, nhẹ nhàng thở ra, nhóc mập biến thành gậy trúc, khí tức cực kỳ mỏng manh, nhưng còn có khí tức tồn tại, chưa chết. Từ Tú Nhi cười nhạo nói: “Gã vô dụng, chỉ rùng mình trên thân người ta vài cái, liền không được nữa.”

Trong lòng Trương Nguyên Thanh yên lặng nói tiếng xin lỗi lão đệ.

Hắn lúc trước bảo Cật Ngẫu đi dò đường, một mặt là Thổ quái sức bền cao, phòng ngự mạnh, một mặt khác là, Ma Quân trầm luân sắc đẹp vẫn như cũ có thể vượt qua, nói lên trình độ hung hiểm của cửa ải này hẳn là thấp hơn bà Vương cửa ải đó. Sự thật cũng quả thật như thế, Cật Ngẫu chưa chết.

Nhưng nay xem ra, hắn vẫn phán đoán mắc sai lầm, xem nhẹ Ma Quân, đánh giá cao Cật Ngẫu. May mắn tới kịp thời, nếu không nhóc mập rất có thể chết bởi tinh lực khô kiệt.

Trương Nguyên Thanh cúi người xách lên mắt cá chân của các đồng đội, mang từng người bọn họ quăng ra cửa sổ.” Quan nhân, chớ đi, chớ đi...”

Từ Tú Nhi lăn xuống giường, vừa lăn vừa bò đuổi theo.

Có thể nhìn ra cô rất thống khổ, khát vọng nam nhân đến hóa giải đau đớn. “Cô cứ ở nơi này tiếp tục chịu nguyền rủa đi.”

Hắn không nhìn thân thể Từ Tú Nhi thêm một lần nào, hai tay chống lên bệ cửa sổ, tung người nhảy xuống. Tiếng thét chói tai của Từ Tú Nhi vang lên ở sau người.

“Tôi làm sao vậy?” Hỏa Đức Tinh Quân dần tỉnh lại, vỗ sau gáy, nói: “Cả người đau đớn, cảm giác bị người ta đánh một trận.” Ly Ly Nguyên Thượng Thảo cùng Lý Thuần Phong sau đó chuyển tỉnh, thấp giọng rên rỉ.

Sau khi dại ra vài giây, ba người lục tục tìm về ký ức trước khi hôn mê, lại nhìn quanh bốn phía, kinh ngạc không thôi, không rõ đã xảy ra cái gì. Trương Nguyên Thanh nói: “Kịch tình Từ quả phụ đi xong rồi.”

Nghênh đón ánh mắt mờ mịt của ba người, hắn mang sự việc kể đơn giản một lần, vô cùng đau đớn:

“Ba tên phế vật các người, chưa từng thấy nữ nhân sao? Vẻn vẹn một quả phụ đã mê các người thần hồn điên đảo.” Ba người bọn Hỏa Đức Tinh Quân lộ ra vẻ mặt áy náy xấu hổ.

“Cậu làm như thế nào?” Lý Thuần Phong ngoài cảm kích, lại có chút ngoài ý muốn.

Chỉ cần quá mức biến thái, phụ nữ liền không thể dụ hoặc ta... Trương Nguyên Thanh không biết nên vui sướng hay bi thương, thản nhiên nói: “Tôi tự nhiên có cách của tôi.” Lúc này, Hỏa Đức Tinh Quân nhìn chằm chằm Cật Ngẫu gầy như que củi, nói: “Đây là ai vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận