Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1904: Mất tích (2)

Hạ Hầu Ngạo Thiên liền rất vui vẻ, kéo một cái ghế tới, muốn tâm tình với Nguyên Thủy Thiên Tôn quy hoạch phát triển công ty.

Trương Nguyên Thanh bận lòng chính sự, nào có thời gian ứng phó trẻ trâu, liền nghiêm mặt nói: “Ngạo Thiên huynh, anh có phát hiện, anh cách nhân vật lớn thật sự, còn thiếu một thứ hay không?”

Mắt Hạ Hầu Ngạo Thiên sáng lên: “Cái gì vậy?”

“Nữ nhân!”

“Nữ nhân?” Hạ Hầu Ngạo Thiên lộ ra vẻ mặt trầm ngâm: “Có đạo lý, bên cạnh mỗi một vị nhân vật chính đều là mỹ nữ vờn quanh, phương diện này tôi quả thật làm không tốt, tuy nữ nhân sẽ chỉ ảnh hưởng tiến độ nghiên cứu cơ quan thuật của tôi, nhưng thân là nhân vật chính, tôi nên cho các cô ấy đủ kiên nhẫn.”

Các cô ấy... Tiểu tử ngươi, còn muốn mở hậu cung phải không? Trương Nguyên Thanh vội nói:

“Cái này không phải khéo sao, ở đây đều là nữ tính nhân loại cao chất lượng, có nhan sắc có tiền có gia thế, không thiếu nữ tổng giám đốc lạnh lùng xinh đẹp cùng đại tiểu thư kiêu ngạo, hình tượng như thế chính là tiêu chuẩn phải có nhân vật chính, tôi đến dẫn tiến thay anh.”

Tìm cho hắn mấy em gái đuổi đi xong việc.

Vì thế Trương Nguyên Thanh dẫn theo Hạ Hầu Ngạo Thiên, đi tới nơi mỹ nữ tập hợp Ghế của Linh Quân!

“Các chị, các em, giới thiệu cho mọi người một vị thanh niên tuấn ngạn.” Trương Nguyên Thanh mở ra bàn tay, nâng Hạ Hầu Ngạo Thiên một phen, “Hạ Hầu Ngạo Thiên, người trẻ tuổi xuất sắc nhất Hạ Hầu gia tộc, cũng là CEO công ty nghiên cứu phát triển cơ quan thuật.”

Mắt các mỹ nhân sáng lên, nhao nhao tiếp đón:

“Chào tổng giám đốc Hạ Hầu!”

“Oa, tổng giám đốc Hạ Hầu thật đẹp trai, quả nhiên là rồng phượng trong loài người.”

“Em thích soái ca có tài hoa có tri thức.”

Cô nương có thể đến bên cạnh Linh Quân, phổ biến đều tương đối thoáng, a không, tương đối cởi mở.

Hạ Hầu Ngạo Thiên vẻ mặt đầy hưởng thụ, lỗ mũi hếch lên trời, “Ánh mắt các cô quả thật không tệ, tôi bằng lòng cho các cô một cơ hội, nhưng bản nhân vật chính đối với chọn lựa thành viên hậu cung là rất hà khắc.”

Mấy mỹ nhân ngẩn ra, che miệng cười khanh khách, cảm thấy tổng giám đốc Hạ Hầu thật hài hước thật thú vị.

Một chị gái trang dung diễm lệ, dáng người đầy đặn trêu chọc:

“Vậy, tổng giám đốc Hạ Hầu đêm nay có thời gian hay không, người ta muốn đến trong phòng của anh tiếp nhận chọn lựa, thời gian cả một đêm đó.”

Các cô gái bên cạnh cười phá lên, luận trêu chọc đàn ông, các cô là kẻ lão luyện.

Nào ngờ Hạ Hầu Ngạo Thiên nhăn mặt nhíu mày, kiêu căng nói: “Cả một đêm? Vậy không được, hừ nữ nhân, cô có biết thời gian của tôi quý giá bao nhiêu không, dựa theo tình huống lợi nhuận cùng tiềm lực phát triển của công ty chúng tôi, ta một giờ kim ngạch lợi nhuận là sáu chữ số, mà cái này chỉ là tạm thời, chờ nhà xưởng chúng tôi làm xong dây chuyền sản xuất.”

Hắn bắt đầu hùng hồn nói, tán gẫu về quy hoạch phát triển, chế độ quản lý, số liệu tài vụ của công ty cùng với tham số cơ quan vũ khí, tận tình hướng đội dự bị hậu cung này triển lãm thực lực của mình.

Giống một con khổng tước giống đực xòe đuôi.

Tiếng cười của đám oanh oanh yến yến dần dần biến mất, mờ mịt nhìn hắn.

“Phốc!” Linh Quân phun ra một ngụm rượu, hắn nhìn về phía học sinh, ánh mắt trao đổi: Cậu từ đâu tìm được tên không não như vậy?

Chính là đưa tới cho anh dạy dỗ... Ánh mắt Trương Nguyên Thanh đáp lại.

Không dạy được không dạy được! Linh Quân liên tục lắc đầu.

Kinh thành, khách sạn Phong Lâm Vãn.

Liệp Ma Nhân nhìn ngược lại cái nhìn chăm chú của Diệu trưởng lão, trầm giọng nói: “Vị truyền nhân Ma Quân kia chúng tôi khóa mục tiêu, chính là nhân vật như mặt trời giữa trời của Ngũ Hành minh, ID linh cảnh: Nguyên Thủy Thiên Tôn!”

Sự sắc bén trong ánh mắt Diệu trưởng lão chậm rãi thu liễm, nhấp một ngụm quốc tửu, cười nhàn nhạt:

“Chấp hành quan các hạ, các người từ nơi nào đạt được tình báo? Có chứng cứ mang tính thực chất hay không?”

Liệp Ma Nhân chưa nói chuyện, Hải Yêu Osment bên cạnh nói:

“Chúng tôi nhận được tố cáo bí mật, người tố cáo là một vị linh cảnh hành giả của đại khu thứ hai, hắn từng tổ đội với Nguyên Thủy Thiên Tôn tham dự phó bản, theo vị tố cáo kia nói, ở lúc phó bản kết thúc, thấy đỉnh đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn xuất hiện dấu hiệu trăng tròn màu đen.”

Diệu trưởng lão tựa như hiểu cái gì, hướng ánh mắt về phía Liệp Ma Nhân, “Thiên Phạt phán đoán như thế nào vị tố cáo kia lên án chân thật hữu hiệu?”

Liệp Ma Nhân mỉm cười nói: “Chúng tôi đã làm phát hiện nói dối đối với hắn.”

Diệu trưởng lão gật gật đầu, lại hỏi: “Kẻ tố cáo là ai, ID linh cảnh là cái gì, có đi theo đoàn đội thăm Trung hay không?”

“Rất xin lỗi, tin tức của người tố cáo cần giữ bí mật, đây là quy củ.” Liệp Ma Nhân lắc đầu.

Diệu trưởng lão “Ồ” một tiếng, một bộ dáng các người nói có đạo lý, nhưng tôi rất khó xử, nói:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn là tinh anh Ngũ Hành minh trọng điểm bồi dưỡng, nếu không có nhân chứng, chúng tôi rất khó căn cứ Thiên Phạt lên án bắt, thẩm vấn Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận