Linh Cảnh Hành Giả

Chương 652: Xong rồi (3)

Người lửa cả giận nói: “Câm miệng, lão tử làm việc cần ngươi dạy?”
Dứt lời, phun một ngụm lửa ở thân đao, nung nó thành bàn ủi đỏ bừng.

“Xẹt xẹt!”

Hai tay Triệu Thành Hoàng bốc khói, mùi khét xộc vào mũi, khuôn mặt hắn co rúm một trận, đau không thể kiềm chế được.

“Còn không buông ra!” Người lửa mở mồm, lại một ngọn lửa nóng rực phun ra, lần này lửa là đốt về phía Triệu Thành Hoàng.

Chỉ một lát, tóc, chân mày, quần áo Triệu Thành Hoàng toàn bộ bốc cháy, làn da xanh đen giăng kín vết bỏng.

Lửa liên tục thiêu đốt, da hắn từng chút một chưng khô, sáng lên hào quang màu đỏ. Rốt cuộc, trong một tiếng rống giận dữ, Triệu Thành Hoàng rút móng vuốt, nhanh chóng lui, rời khỏi khu vực ngọn lửa thiêu đốt.

Bắt lấy cơ hội, người lửa theo sát sau, trường đao lưỡi hẹp bổ ngang bổ dọc, ở trên người Triệu Thành Hoàng chém ra từng vết thương rõ ràng, làn da màu xanh đen tỏa ra hào quang kim loại, nhưng dưới lưỡi đao yếu ớt như tờ giấy.

Nếu không phải Trương Nguyên Thanh không hiểu đao pháp, giờ phút này đã mang Triệu Thành Hoàng trảm gục dưới đao.

Trên khán đài, người Thái Nhất môn đứng bật dậy, hướng tới ghế trưởng lão kêu lên: “Phạm quy, hắn phạm quy rồi!”

“Cái này con mẹ nó là đạo cụ phẩm chất Thánh Giả nhỉ.”

“Sử dụng loại đạo cụ phẩm chất này chính là chơi gian, chỉ có thể bị động chịu đòn, căn bản không có cách nào đánh trả.”

“Các trưởng lão nói gì đi.”

Thần Dạ Du của Thái Nhất môn cuống lên, như thế nào cũng không ngờ được, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại có đạo cụ thần dị như thế, ép Triệu Thành Hoàng cực kỳ nguy hiểm.

Cái đó không giống với bọn họ nghĩ, ở trong nhận biết của bọn họ, lúc này nên là Nguyên Thủy Thiên Tôn cực kỳ nguy hiểm, Triệu Thành Hoàng nghiền áp kẻ địch.

Ngũ Hành minh bên này, mọi người đều rất kích động, nhưng đè nén ủng hộ, đều nhìn về phía ghế trưởng lão.

Ở trong mắt bọn họ, đạo cụ này quả thật nghịch thiên chút. Kiếm Khách mặc giáp cao giọng nói: “Yên lặng! Đừng ảnh hưởng trận đấu.” Lời này chẳng khác nào xác nhận cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, đạo cụ không phạm quy.

Pháp Bào Âm Dương là ở trong linh cảnh giai đoạn Siêu Phàm đạt được, nó quả thật không phải đạo cụ cảnh giới Thánh Giả.

“Ha ha, Triệu Thành Hoàng tiểu nhi, thời điểm chết của ngươi đến rồi, quỳ xuống gọi ông nội đi, ông nội tạm tha ngươi một mạng.”

Người lửa “high” quá không chịu được, vung trường đao lưỡi hẹp đuổi cùng giết tận, khi thì thao túng lửa dẫn phát vụ nổ, cho kẻ địch áp lực gấp bội.

Nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh phóng đãng không kiềm chế như thế, các Hỏa Sư đang xem cuộc chiến khẽ gật đầu, tràn đầy cảm giác tán đồng, liền tha thứ lời lẽ nhục hỏa của hắn vừa rồi.

Triệu Thành Hoàng lại trúng một đao, nhưng lúc này, hắn đã lui đến đường biên giới nước lửa giao dung, mắt thấy người lửa một lần nữa vung đao bổ tới, hắn tung người lướt qua biên giới lửa.

Trong nháy mắt, dòng nước hư ảo dâng trào đến, đánh vào ngực, rõ ràng là nước hư ảo, lại có xúc cảm cùng lạnh lẽo chân thật, xoa dịu vết bỏng trên người, mang đến sự sảng khoái thấm vào tim gan.

Người lửa dừng lại ở đường biên giới, chưa giết qua. Thấy thế, khóe miệng Triệu Thành Hoàng cong lên, nói:

“Vừa rồi tôi vẫn luôn kỳ quái, vì sao các trưởng lão chưa hô dừng, vì sao đạo cụ mạnh như vậy cũng không phạm quy. Bây giờ tôi hiểu rồi, nó quả thật là đạo cụ phẩm chất Siêu Phàm.”

“Đạo cụ này của cậu có một điểm yếu trí mạng, đó chính là nước lửa không thể giao dung. Hai phân thân đều quản một khu vực, phân biệt rõ ràng.”

Hắn cùng phân thân lửa đánh hồi lâu, cho dù là lúc đoạt đao, phân thân nước cũng chưa ra tay ngăn cản, có thể thấy được là có hạn chế, phân thân nước không cách nào chạm đến khu vực lửa.

Người lửa cả giận nói: “Cái này lại như thế nào!”

Triệu Thành Hoàng nói:

“Công kích không được! Thủy Quỷ cùng Hỏa Sư giai đoạn Siêu Phàm, lực công kích có hạn, bất cứ một vị nào cũng không làm gì được tôi, thật sự sinh ra uy hiếp đối với tôi, là thanh đao kia trong tay cậu.”

“Cho nên, trận pháp của cậu chỉ có thể vây khốn tôi, căn bản không gây thương tổn được tôi. Đây là nguyên nhân các trưởng lão chưa hô dừng.”

Người lửa im lặng.

“Anh khinh thường tôi?” Phân thân nước lặng lẽ xuất hiện ở phía sau Triệu Thành Hoàng, đánh một quyền về phía sau gáy.

Hai đầu gối Triệu Thành Hoàng trầm xuống, thân thể hạ thấp mười mấy xăng-ti-mét, tránh đi nắm đấm đánh về phía cái gáy, đồng thời toàn thân vung móng vuốt, chặt đứt ngang lưng phân thân nước.

“Ào!”

Phân thân nước tan rã thành dòng nước hư ảo, từ bốn phương tám hướng bao phủ Triệu Thành Hoàng. Thủy vô hình, lại trí mạng.

Một bên khác, Âm Thi cấp 4 đang bị đánh, chậm rãi mở miệng, giọng khàn khàn:

“Thần Dạ Du sinh mệnh lực cường đại, mặc dù không hít thở, tôi vẫn có thể kiên trì thời gian rất lâu, kiên trì đến khi trận pháp của cậu kết thúc.”

Người lửa cả giận nói:

“Đổi vị trí!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận