Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1436: Kế hoạch lẻn vào (2)

Thiên Vương Sợ Hãi là Thám Báo... Các học viên đầu óc vang lên ong ong.

Triệu Thành Hoàng nhíu mày trầm giọng nói:

“Không có khả năng, đại trưởng lão Xích Nhật Hình Quan từng chiến đấu với Thiên Vương Sợ Hãi, tôi có thể xác định, Sợ Hãi là Yêu Mê Hoặc.”

Trương Nguyên Thanh cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, không thể tiếp nhận, nhưng ma xui quỷ khiến nghĩ tới trong điếm quần áo, đôi mắt giống như có thể nhìn thấu lòng người kia của Thiên Vương Sợ Hãi.

Lúc ấy Thiên Vương Sợ Hãi tựa như không sử dụng đạo cụ, lại có thể nhìn ra hắn không nói sai.

Cái này quả thật phù hợp Quan Sát của Thám Báo.

Đương nhiên, Trương Nguyên Thanh không xác định đối phương có sử dụng đạo cụ hay không, dù sao hắn nhìn không ra, không đại biểu không tồn tại.

Viện trưởng nhớ lại quá khứ, cảm khái nói:

“Hắn là về sau trở thành Yêu Mê Hoặc, tôi biết chuyện này, đã là rất nhiều năm sau. Nội bộ Ngũ Hành minh, không ít người biết tiền thân của Thiên Vương Sợ Hãi, sau khi mọi người rời khỏi phó bản, có thể hướng trưởng bối trong nhà, cấp trên trưởng lão hỏi thăm.”

Nghe vậy, mọi người mặc dù khó tiếp nhận nữa, cũng không khỏi tin vài phần.

“Hắn sao lại biến thành Yêu Mê Hoặc? Thám Báo sao có khả năng biến thành Yêu Mê Hoặc?” Viên Đình vĩnh viễn xông vào tuyến đầu hóng hớt, hừng hực truy hỏi:

“Nhất định có huyết lệ sử, ừm, đọa lạc sử cực kỳ vui buồn lẫn lộn, kinh tâm động phách nhỉ. Viện trưởng làm ơn nhất định phải nói cho tôi biết, tôi đánh chết cũng không nói ra ngoài.”

Nghề nghiệp hợp pháp chuyển thành tà ác, nghe cũng chưa từng nghe nói.

Các học viên nhìn viện trưởng, trong mắt bức thiết và tò mò không hề che giấu.

Viện trưởng Lý Ngôn Hề khẽ lắc đầu:

“Tôi cũng rất tò mò Sợ Hãi là như thế nào chuyển thành Yêu Mê Hoặc, nếu mọi người tương lai biết, nhất định phải tới học viện Tần Phong nói cho tôi biết. Về phần hắn có một đoạn đọa lạc sử vui buồn lẫn lộn hay không, tôi càng không rõ.”

“Không rõ? Không rõ ông vì sao phải nhắc tới chuyện này?” Viên Đình đau đớn ôm đầu, như là kẻ nghiện lên cơn nghiện.

Hợp pháp chuyển tà ác... A, cũng không phải không có khả năng, lúc trước ở trong phó bản giết chóc, lão mõ thông qua boss ao máu nhìn trộm tồn tại vô thượng trong cõi hư vô, mình chỉ là nhìn lưới qua một cái, đã cảm giác bản thân đang hướng về Yêu Mê Hoặc chuyển biến

Trương Nguyên Thanh nhớ tới đôi mắt đáng sợ kia.

Nếu, nếu Thiên Vương Sợ Hãi có cảnh ngộ tương tự, vậy hắn từ Thám Báo biến thành Yêu Mê Hoặc, hoàn toàn có thể lý giải được.

Nhưng dựa theo cấp bậc năm đó của Sợ Hãi, hẳn là không có tư cách cùng năng lực nhìn trộm vị kia trong phó bản giết chóc nhỉ?

Lão mõ cũng là lấy boss ao máu làm môi giới, lại thêm cấp bậc cao, thân ở linh cảnh, cùng với phệ linh của Thần Dạ Du, các điều kiện kết hợp mới nhìn trộm được vị tồn tại kia.

Viện trưởng Lý Ngôn Hề vừa vặn lướt qua đề tài, ánh mắt đảo qua các học viên, ngẫu nhiên liếc thấy khuôn mặt trầm mặc suy nghĩ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhất thời ngẩn ra.

Trong vẻ mặt của hắn không có kinh ngạc, đang chuyên chú suy nghĩ, trong ánh mắt của hắn có cảm xúc khẳng định rất mạnh, nhưng có chút nghi hoặc, cái này, chẳng lẽ... Lý Ngôn Hề bỗng nhiên cất cao giọng:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu có phải biết chút cái gì hay không?”

Hả? Viện trưởng lời này là có ý tứ gì? !

Học viên đang ngồi ngẩn người, trong lúc nhất thời chưa phản ứng lại.

A, viện trưởng là Thám Báo, lão vừa rồi chú ý tới vẻ mặt của mình? Trương Nguyên Thanh thu hồi suy nghĩ, thản nhiên nhìn về phía viện trưởng.

Nhìn thấy vẻ mặt này của hắn, tâm tình viện trưởng bỗng nhiên kích động, “Cậu thế mà thật sự biết? Cậu biết nguyên nhân Thiên Vương Sợ Hãi chuyển biến thành Yêu Mê Hoặc không, cậu biết bí mật nghề nghiệp hợp pháp chuyển nghề nghiệp tà ác.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn biết? Loại chuyện nghe cũng chưa từng nghe nói này, hắn thế mà cũng biết?

Trên lớp học xôn xao hẳn lên.

“Đúng vậy viện trưởng, tôi biết biện pháp mang hợp pháp, thậm chí hai đại nghề nghiệp tà ác khác, chuyển biến thành Yêu Mê Hoặc, đương nhiên, cái này không phải tôi có thể làm được, thậm chí không phải Bán Thần có thể làm được.” Trương Nguyên Thanh nói.

“Nếu không ngại, có thể chia sẻ với mọi người một lần không?” Viện trưởng cố nén kích động nói.

Các học viên đồng loạt nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn, tò mò cùng khát vọng vừa dập tắt lập tức cuồn cuộn dâng lên.

“Ồ, cái này không được!” Trương Nguyên Thanh lập tức từ chối: “Bí mật phương diện này liên quan đến, không phải thứ Thánh Giả nên biết đến, Chúa Tể cũng không được.”

Lời của hắn, tựa như một chậu nước lạnh giội ở đỉnh đầu mọi người.

Viên Đình gắt gao bắt lấy cánh tay Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Nói cho tôi biết, nói cho tôi biết, xin cậu đó, chỉ cần cậu nói cho tôi biết chân tướng, vô luận trả giá thế nào tôi cũng chịu trả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận