Linh Cảnh Hành Giả

Chương 1748: Quỷ thành (4)

Dì trẻ ngậm một cái quẩy, liếc đôi mắt xinh đẹp, nốt ruồi lệ khóe mắt vừa gợi cảm vừa đáng yêu, hầm hừ:

“U, đây không phải nàng dâu nhỏ nhà chúng ta gả ra ngoài sao, đây là về nhà mẹ đẻ thăm người thân nha.”

Một phần oán niệm đập vào mặt.

“Đừng nói bừa!” Bà ngoại tóc hoa râm tức giận nói.

Trương Nguyên Thanh vừa định nói bà ngoại vẫn là yêu cháu, bà ngoại tuyệt vời, liền nghe bà ngoại chuyển hướng:

“Rõ ràng là người ở rể gả ra ngoài.”

Hai mẹ con kẻ xướng người họa châm chọc khiêu khích, cuối cùng vẫn là anh họ Trần Nguyên Quân đứng ra nói lời công đạo:

“Nguyên Tử tuổi này, có bạn gái, khẳng định là cả ngày dính lấy nhau. Nghỉ hè trôi qua một nửa, chờ khai giảng, phải đặt tâm thả lại trên việc học, không nhiều thời gian yêu đương như vậy...”

Ông ngoại nghiêm túc mà trầm mặc trước sau như một, đã không can thiệp sinh hoạt của con cháu, cũng không phát biểu ý kiến.

Bà ngoại lập tức chuyển dời họng pháo đến trên người cháu nội:

“Cháu làm sao không biết xấu hổ ở nơi này đóng giả người từng trải, Nguyên Tử cũng có bạn gái rồi, cháu vẫn là một con chó.”

Bà ngoại bà gần đây có phải lướt mạng quá mức hay không, vậy mà còn có thể chơi trend... Trương Nguyên Thanh sụp soạp húp cháo, ở bên xem diễn.

Trần Nguyên Quân bất ngờ không kịp đphòng bị, lại không dám tranh luận, liền nhìn về phía cô trẻ, “Nơi đó không phải cũng có con chó sao, bà nội nuôi một con là nuôi, nuôi hai con cũng là nuôi.”

Giang Ngọc Nhị liền thở phì phì lấy đũa gõ đầu quả dưa của cháu trai.

Thừa dịp hai người quậy phá, bà ngoại quay đầu nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, nói:

“Mẹ cháu vẫn rất quan tâm cháu, cũng gọi điện thoại hỏi bà chuyện Quan Nhã rồi, sau này nhận cuộc gọi của nó chút, đừng chặn số mẹ cháu.”

Ồ, Trần Thục từ khi nào quan tâm vấn đề cảm tình của mình như vậy, cái này không giống bà ấy nha.

Trương Nguyên Thanh có chút kinh ngạc.

Hiểu mẹ ai bằng con, Trần Thục là loại mẫu thân cường thế lại bá đạo đó, tuyệt đối không phải người mẹ cục cưng ngoan, cục cưng là tim gan của mình.

Đối với chuyện nuôi con, thái độ nhất quán của bà là còn sống là được, nếu có thể, cũng đừng quá phế vật.

Bà ngay cả giáo dục cùng thành tích của con cũng lười quản, huống chi là bạn gái.

“Bà ấy nói như thế nào?” Trong lòng Trương Nguyên Thanh ít nhiều là lòng già rất an ủi.

“Nó nói Quan Nhã quá lớn tuổi, hai đứa không thích hợp.”

“Bảo bà ấy chim cút đi.”

“Nói chuyện hẳn hoi, đó là mẹ cháu.” Bà ngoại cũng lấy đũa gõ đầu quả dưa của cháu ngoại.

“Bà ấy chưa từng quản cháu, họp phụ huynh chưa bao giờ đi, chưa từng đón sinh nhật với cháu, chưa từng kiểm tra bài tập của cháu, mỗi lần về nhà chính là cho tiền, đều do bà ngoại không giáo dục tốt bà ấy.” Trương Nguyên Thanh trở tay một cái bắt cóc đạo đức.

Bà ngoại cùng ông ngoại nhất thời có chút xấu hổ.

Con gái không ra gì, lão vợ chồng già ít nhiều có chút trách nhiệm, quả thật đã thua thiệt cháu ngoại.

Ăn xong bữa sáng, Trương Nguyên Thanh quay về vịnh Phó gia, lập tức đi biệt thự lớn của Phó Thanh Dương, lại bị em gái tai thỏ báo cho biết thiếu gia chưa về nhà.

Trương Nguyên Thanh lập tức ý thức được không ổn, chiến đấu gì phải kéo dài một đêm?

Hắn lập tức gọi điện thoại cho Cẩu trưởng lão, giọng nói nhắc nhở tắt máy.

Lại thử gọi điện thoại cho Phó Thanh Dương, giọng nói nhắc nhở là: Số bạn gọi ngoài vùng phủ sóng.

Cao Phong trưởng lão, Âm Cơ, Hạ Thụ Chi Luyến... Hắn gọi hết một lần hành giả quan phương mình biết, tham dự lần hành động này, giọng nói nhắc nhở không có khác biệt ở ngoài vùng phủ sóng.

Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên có chút cuống lên, hắn ý thức được mình có thể chơi quá lửa rồi, có chuyện gì không ổn đã xảy ra.

Hắn vội vàng rời khỏi biệt thự lớn, chạy vội về biệt thự nhà nghèo của mình, lao vào phòng khách, vừa vặn thấy Quan Nhã dẫn theo thành viên tiểu đội đi vào trong sân.

Các cô mặc quần áo luyện công màu trắng, người đẹp con lai ngực cao eo nhỏ chân dài, phối hợp dung mạo tinh xảo cùng tóc uốn xoăn cuộn sóng, gợi cảm, thành thục, xinh đẹp.

Sau khi trở thành thiếu phụ, khuôn mặt cô có thêm một phần uyển chuyển hàm xúc cùng mềm mại đáng yêu.

Nữ Vương cùng Tạ Linh Hi cũng mỗi người mỗi vẻ, người trước trang điểm khói, dáng người đầy đặn, trước ngực treo vài cân phong tình, người sau thanh xuân xinh xắn, nữ sinh cấp ba tỏa ra sức sống.

So sánh với các cô, Lý Thuần Phong vẻ mặt đầy không tình nguyện, ủ rũ rời đi.

Hiển nhiên là muốn đi phòng luyện công tập huấn, rèn luyện võ thuật chiến đấu.

“Nguyên Thủy ca ca !”

Tạ Linh Hi vừa u oán vừa vui sướng gọi một tiếng.

Từ sau khi biết Nguyên Thủy ca ca bị Quan Nhã phá đồng tử thân, Tạ Linh Hi liền biến thành thiếu nữ như hoa đinh hương, mỗi ngày đều ai oán.

Cô gái nhỏ trẻ tuổi càng có cái tôi, dục vọng chiếm hữu càng mạnh, Nữ Vương thì bình tĩnh hơn rất nhiều, thời buổi này đàn ông ưu tú người nào chưa từng có vài lần yêu, có lẽ Quan Nhã dạy dỗ ra Thiên Tôn lão gia, cuối cùng tiện nghi cô thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận