Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2426: Mê Cung Pan (4)

Hôm sau, 10 giờ sáng.

Trương Nguyên Thanh tham gia hội nghị nội bộ đại tiểu thư Kriste triệu tập, tổ chức chế định chương trình hành động ba ngày sắp tới.

Hiện nay, Thánh Giả trận doanh tà ác tan tác, Thánh Giả đỉnh phong hầu như chết hết, từ hiện trạng trước mắt của New York, Thánh Giả đỉnh phong ở mặt ngoài của ba đại tà ác tổ chức không vượt qua ba người.

Tổ chức hợp pháp muốn rèn sắt khi còn nóng, triển khai công tác dọn dẹp, thông qua săn giết Thánh Giả bức bách Chúa Tể ra tay.

Nói trắng ra, chính là dùng Thánh Giả câu cá, mồi câu có thể sống sót hay không, trông hết vào Chúa Tể cầm cần câu có thực lực cùng thao tác hay không, tiếp đó chính là năng lực giữ mạng của bản thân các Thánh Giả.

Cú Mang có được hai món đạo cụ Chúa Tể, thành mồi câu thích hợp nhất.

Trong quan tinh thôi diễn, Cú Mang nhân vật này nguy cơ trùng trùng, đây là một bộ phận nguyên nhân.

Trương Nguyên Thanh sảng khoái đáp ứng, thuận thế đề xuất bảo Thiên Phạt hỗ trợ tìm kiếm bộ kiện của bộ trang bị Lôi Thần, làm điều kiện trao đổi, được Kriste đáp ứng.

11 giờ 30 phút buổi trưa, vừa dùng xong bữa trưa, Trương Nguyên Thanh nhận được cuộc gọi của Kỵ Sĩ đơn truyền: “Mang theo người của cậu, đến số 15khu Quốc Vương của Bình đảo, hôm nay xông vào mê cung.” Giọng của Địch Thái trong sự ngưng trọng lộ ra hưng phấn.

“Thu được rồi.” Trương Nguyên Thanh cắt đứt điện thoại.

Bình đảo là một đảo hẹp dài vùng ngoại thành New York, ở cửa đổ ra biển của sông Hudson, xung quanh trải rộng rất nhiều đảo nhỏ mấy trăm mét vuông, mấy ngàn mét vuông.

Hướng đông có thể mơ hồ nhìn thấy “Tượng Thần Tự Do” nổi tiếng đã lâu kia, phía tây là một bộ phận của cảng New York.

Bình đảo thuộc về khu du lịch, cảnh sắc hợp lòng người, có đường rộng rãi cùng cáp treo, cũng có cả mảng lớn biệt thự đơn lập, có thực vật tươi tốt. Bình đảo không mở ra với bên ngoài, biệt thự đơn lập trên đảo là các phú hào liên bang Tự Do nghỉ ngơi chuyên dụng, bình thường có rất ít người ở nơi này.

Nhưng có một công ty quản lý bất động sản thường trú trên đảo, duy trì tu sửa phương tiện, tòa nhà.

Trương Nguyên Thanh dẫn theo Quan Nhã, Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng, Anh Gà Đỏ cùng Thiên Hạ Quy Hỏa, ngồi du thuyền lên đảo, lại ngồi xe đò của công ty quản lý bất động sản đến số 15khu Quốc Vương.

Cách thật xa, Trương Nguyên Thanh đã thấy Kỵ Sĩ đơn truyền trời nóng mặc áo khoác lông chồn màu đen, miệng ngậm điếu thuốc nhỏ, chờ ở cửa biệt thự.

Đợi xe đưa đón dừng lại, Địch Thái dập tắt tàn thuốc, ném vào thùng rác ở cửa, đánh giá nhân viên trên xe đưa đón.

“Đủ người rồi, khi nào bắt đầu hành động?” Trương Nguyên Thanh vào thẳng chủ đề.

Trước khi tới, hắn đã nói cho các đồng đội nhiệm vụ lần hành động này, cũng hướng bọn họ giới thiệu Địch Thái nhân vật này.

Trương Nguyên Thanh vốn nói là: Địch Thái, Chúa Tể cấp 7, thích mặc áo khoác lông chồn, nói chuyện gợi đòn, nhưng tốt nhất chớ chọc hắn, dù sao người ta là Chúa Tể.

“Đầu tiên, cảm tạ các vị hỗ trợ, bộ phận cửa ải của mê cung cần nhiều người phối hợp. Nhưng tôi nhắc nhở mọi người một lần nữa, bạn nhỏ cấp 4 có thể về nhà. Cấp 5 sẽ có nguy hiểm tính mạng, tôi chưa chắc có thể cam đoan mọi người an toàn, bởi vì biệt thự các người sắp tiến vào, tên là Mê Cung Pan, là đạo cụ loại quy tắc cấp Chúa Tể.” Địch Thái nói: “Bây giờ muốn quay đầu còn kịp.”

Mê Cung Pan là đạo cụ của tổ phụ Winnie, lão Berent sau khi từ Thiên Phạt về hưu, liền luôn ẩn cư ở trong biệt thự của mình.

Chính bởi vì có đạo cụ này, lại thêm Winnie cháu gái thủ tịch kiểm sát quan này, bởi vậy, cho dù là Minh Ước Tự Do, cũng không dám dễ dàng tìm lão gây phiền toái.

Thấy chưa có ai rời khỏi, Địch Thái hài lòng gật đầu: “Chúng ta lần này cần lẻn vào mê cung của lão Berent trộm đồ, tôi chỉ cần mảnh vỡ, đạo cụ, đồ cổ tất cả thứ khác có giá trị, đều thuộc về các người.”

Mấy người bọn Anh Gà Đỏ đã hưng phấn chà tay.

“Không đúng, không đúng!” Trương Nguyên Thanh sửa đúng nói: “Là tài liệu, đạo cụ các thứ có giá trị lão Berent không dùng đến, chúng ta mới có thể trộm đi.”

Căn cứ tình báo Winnie cung cấp, lão Berent thích coi mê cung là phòng trữ vật, mặc kệ tạp vật có giá trị hay không, đều thích ném trong mê cung.

Dù sao ô vuông của ô vật phẩm có hạn, mà không gian trong mê cung có thể nói vô hạn.

Bởi vậy, trong mê cung có rất nhiều bảo bối lão Berent đã sớm không dùng đến, đương nhiên cũng có một chút tài liệu phẩm chất Chúa Tể giá trị xa xỉ. Mấy thứ đó không thể đụng vào, một mặt là lo lắng lão Berent đuổi giết bọn họ, một mặt khác là Thiên Tôn lão gia vẫn có một chút xíu cảm giác đạo đức.

Trộm mảnh vỡ Thánh Bàn là hành động bất đắc dĩ, nhặt một chút rác rưởi người ta không cần cũng không có vấn đề gì, đồ vật phẩm chất Chúa Tể thì thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận