Linh Cảnh Hành Giả

Chương 2063: Thăng cấp Chùy Tử Lôi (1)

Tôn Miểu Miểu bừng bừng hứng thú hỗ trợ, không hề ra vẻ một chút nào, rất thích ý làm việc.

Tạ Linh Hi thì lười hơn nhiều, co chân ngồi ở trên băng ghế nhỏ, điên cuồng gởi tin nhắn, oán giận nói:

“Nguyên Thủy ca ca sao còn chưa trở về, gửi tin nhắn anh ấy cũng không trả lời.”

Tôn Miểu Miểu vừa mở ra một túi bít tết, ánh mắt nâng lên nói: “Hắn nói có chuyện quan trọng xử lý, về muộn chút, chúng ta nướng trước đi.”

“Chuyện gì thế?”

Tôn Miểu Miểu lắc đầu: “Hình như là đàm phán làm ăn với công ty vận chuyển nào đó? Đơn hàng vài tỷ?”

Nhóc mập ngồi xe điện nhắm thẳng trung tâm thành phố mà đi, tìm một khách sạn 5 sao, đỗ xe điện, hắn bằng vào thuật dịch dung, thuật thao túng tinh thần của Huyễn Thuật Sư, dễ dàng đặt một căn phòng theo giờ.

Đi thang máy lên đến phòng, nhóc mập lấy ra mũ giáp đi vào giấc mộng, nằm lên trên giường, kết nối với Nam phái đại trưởng lão.

Đội mũ giáp màu đen tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, ý thức ở sau khi xuyên qua một mảng hư không kỳ quái, mông lung, xuất hiện ở trong một tòa đại điện mộng cảnh.

Hai bên đại điện không nhìn thấy điểm cuối, bao phủ sương mù, mười sáu cây cột đá tráng kiện chống đỡ khung đỉnh, thảm màu đỏ tươi từ cửa điện bắt đầu kéo dài, cuối là một tòa ngai báu hoàng kim.

Một bóng dáng cao 6 mét ngồi ngay ngắn trên ngai báu, khoác áo choàng, trong áo choàng là một quầng màu đen vặn vẹo lóe lên.

“Đại trưởng lão.” Nhóc mập bước nhanh tiến lên, quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt mang theo hoang mang, phẫn nộ, mờ mịt cùng thật cẩn thận, nói: “Ngài có phải từ chỗ ta đạt được tin tức thành viên đoàn đội Vô Ngân đại sư hay không?”

Đại hộ pháp hình dáng như người khổng lồ chưa phủ nhận, chậm rãi nói: “Là ta đã thôi miên ngươi!”

Khuôn mặt mũm mĩm của nhóc mập lộ ra một phần tức giận, lại nhanh chóng thu liễm, dập đầu ở trên mặt đất, nói:

“Nhưng mà đại trưởng lão, ngài biết ta thiếu chút nữa đã chết không, nếu không phải ta nhạy bén, ở lúc nghe nói Nguyên Thủy Thiên Tôn bị vây công đã sinh ra cảnh giác, ta đã sớm bị Khấu Bắc Nguyệt lừa về khách sạn Vô Ngân, bị bọn họ bắt ba ba trong rọ.

“Cho dù ngài vì giữ bí mật, trước đó không nói cho ta biết, nhưng ở sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn trốn về Tùng Hải, vì sao không nhắc nhở ta?”

Cảm xúc của hắn đã phẫn nộ lại oán hận.

Đây không phải ngụy trang, mà là cảm xúc chân thật.

Trên vương tọa hoàng kim, đại trưởng lão khoác áo choàng, hào quang màu đen dưới mũ trùm lóe lên, giọng nói không phân biệt được nam nữ già trẻ quanh quẩn:

“Ngươi đang oán hận ta?”

“Không dám!”

“Ngươi đang dạy ta làm việc?”

“Không dám!” Nhóc mập hít sâu một hơi, “Đại trưởng lão, sắp tới Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng người khách sạn Vô Ngân có thể sẽ trả thù ta, việc đã đến nước này, ta xin trở về Nam phái.”

Đại trưởng lão thản nhiên nói: “Được!”

“Cảm ơn đại trưởng lão.” Nhóc mập nhẹ nhàng thở ra.

Hắn một lần nữa mở mắt, về tới phòng khách sạn, tháo xuống mũ giáp, phun ra một ngụm khí đục.

Từ trước mắt mà nói, đại trưởng lão còn chưa đến mức hoài nghi hắn, nhưng hẳn là sẽ chú ý hắn một thời gian, nếu hắn biểu hiện ra sinh động khác hẳn với trước kia, sẽ đưa tới đại trưởng lão hoài nghi.

Cho nên phương pháp tốt nhất là cái gì cũng không làm, chờ cơ hội tự mình rơi xuống, hành tung của Lục trưởng lão rất bí ẩn, mặc dù triệu kiến cấp dưới, cũng là ở trong ảo cảnh, mộng cảnh.

Nhưng có một loại tình huống, hắn không thể hoàn thành ở trong mộng cảnh, đó chính là buông thả dục vọng.

Lục trưởng lão dục vọng rất mạnh, hơn nữa thích ngược đãi, cách mỗi một đoạn thời gian, hắn sẽ triệu tập nữ thành viên trong giáo phái vui chơi.

Trước kia lúc còn Y Xuyên Mỹ, Lục trưởng lão cùng vị nữ học sinh này đóng cửa lại chơi đùa, hai bên đều rất thỏa mãn.

Nay Y Xuyên Mỹ thành linh phó của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Lục trưởng lão tổn thất bạn chơi cực phẩm, mà nữ thành viên khác không chịu nổi đòn roi, cho nên sẽ thường xuyên triệu tập, đổi mới.

Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, không cần bao lâu, cơ hội này sẽ xuất hiện.

“Chờ trả thù xong Nam phái, ta cùng lão đại không đi làm shipper nữa, an tâm ở lại khách sạn Vô Ngân, tốt nhất ngay cả khách sạn cũng đổi một chút.”

Nhóc mập đứng dậy xuống giường, rời khỏi khách sạn.

Ánh sao từ phòng khách sạn dâng lên, Trương Nguyên Thanh nhìn quanh một vòng, đây vẫn là lần đầu tiên hắn đến phòng ngủ của Tiểu Viên.

Bố trí căn phòng thanh lịch đơn giản giống với bản thân cô, bố cục, gia cụ giống với phòng khác của khách sạn, thứ duy nhất nhiều hơn là hai cái tủ quần áo to, cùng với một cái bàn trang điểm sát cửa sổ.

Trên bàn bày các loại sản phẩm chăm sóc da, đồ trang điểm, xem ra phụ nữ giản lược nữa, cũng sẽ có son phấn rực rỡ muôn màu.

Cũng có khả năng là bởi làm việc, lễ tân mà, công tác tiếp đãi người ta, không thể thiếu trang điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận